Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 731: Bốc phét




Người phụ trách an ninh nói: “ Đám đồng bọn khác đều chạy rồi, có điều vẫn còn một người ở đây, chúng tôi đã phái người vây kín
Chỉ cần ở đây thì nhất định có thể bắt được gã.”
“Mau đi, mau đi...” Nguyệt Thu Cư Sĩ vội vàng nói
Đào Thế Cương và đám người Trịnh Trọng Sơn an ủi, bây giờ bọn họ cũng không biết nên nói những gì, một buổi triển lãm bình thường vậy mà lại xảy ra chuyện như thế này
Hơn nữa, những tên trộm này vậy mà cũng có mắt nhìn, có thể nhìn hiểu bức tranh của Lâm đại sư
Biết trong tất cả các bức tranh ở đây, có giá trị sưu tầm nhất chính là tranh của Lâm đại sư nữa chứ
Điều này quả thật khiến người ta muốn nói cũng cạn lời mà
Lâm Phàm vỗ nhẹ vào vai Nguyệt Thu Cư Sĩ nói: “Đừng lo, tìm không thấy, tôi lại vẽ tặng ông một bức khác, đừng tức giận ảnh hưởng đến sức khỏe!”
Nguyệt Thu Cư Sĩ nhìn Lâm Phàm, quả thực là khóc không ra nước mắt, bức tranh này ông ta vô cùng yêu thích, khi ngủ cũng mơ thấy bức tranh này
Thế nhưng còn chưa nằm ấm người vậy mà lại bị người ta trộm mất rồi
Nếu sớm biết là như vậy, ông ta tình nguyện không tổ chức triển lãm cũng không muốn đem bức tranh này ra trưng bày
Nhưng bây giờ nói gì cũng đều đã quá muộn
Ánh mắt Lâm Phàm nhìn thẳng về phía trước, bây giờ người còn lại ở đây đều vô cùng hoảng sợ
Mà trong đám người này có một người đàn ông đang nhìn về phía Lâm Phàm bên này, thế nhưng khi hắn ta phát hiện người trẻ tuổi kia nhìn về phía mình nở nụ cười thần bí thì trong lòng anh ta như bị đóng băng
Chẳng lẽ tên này biết hắn là đồng phạm hay sao
Không thể, chắc chắn là không thể, sau đó gã cũng không dám ở lại lâu, lập tức cúi đầu rời khỏi chỗ này
Trong lòng Lâm Phàm âm thầm cười nói
Một bức tranh… đáng giá
Tầng 18 của trung tâm triển lãm
Thang máy dừng lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một người đàn ông điềm tĩnh điềm đạm từ trong thang máy đi ra, sau đó đi thẳng vào nhà vệ sinh, từ trong thùng rác lấy ra một bộ đồ mới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi nhà vệ sinh có người đi ra, lại không phải là người đàn ông lúc trước bước vào mà là một người đàn ông râu quai nón đi ra
Sau đó gã tiếp tục đi lên, đi thẳng lên đến địa điểm an toàn nào đó của tầng 19
“Hắc hắc, muốn bắt tôi sao
Còn sớm lắm!” Người đàn ông bình tĩnh cười nói, bọn họ chính là ăn cơm bằng nghề này
Khi Nguyệt Thu Cư Sĩ muốn tổ chức triển lãm tranh, bọn họ đã chú ý đến rồi
Hiệp hội Quốc họa, cũng có không ít đại sư làm triển lãm, nhưng bọn họ không phải là ngốc
Trong những đại sư này thì có người chính là tự mình lăng xê, tranh vẽ không có bất kì một chút giá trị sưu tầm nào
Hơn nữa cho dù là đấu giá, có bán đấu giá giá cao thì cũng là tự mình âm thầm giơ bảng
Bỏ ra một ít phí đấu giá là có thể khiến tác phẩm của mình nâng lên một cái giá cao hơn, vậy cớ sao lại không làm
Có điều những bức tranh này cũng chỉ có đám nhà giàu mới nổi mới mua, người thật sự hiểu tranh sớm đã nhìn thấu tất cả rồi
Mà Nguyệt Thu Cư Sĩ này thì không như vậy, tranh của ông ta rất có giá trị sưu tầm
Trong hiệp hội Quốc họa có thể nói là thuộc top đầu
Nhất là giá trị bức tranh đỉnh cao ‘Bách hoa đồ’ càng có thể thấy rõ
Không ít nhà sưu tầm muốn sưu tầm, chỉ là Nguyệt Thu Cư Sĩ vậy mà lại không bán, điều này làm cho nhà sưu tầm đam mê rất khó chịu, nhưng cũng không có cách nào
Bây giờ mục tiêu của bọn họ lại thay đổi, lựa chọn chính là bức ‘Bách điểu triều phượng’
Gã đi tới chỗ không có người, đứng trước cửa sổ gã thuần thục mở cửa sổ ra, bên ngoài có nối một sợi dây thừng, liên kết với tòa cao ốc đối diện
Sau đó khóe miệng gã lộ ra ý cười, quay đầu nhìn lại một cái
“Tạm biệt nhé, lũ ngốc!”
Vút
Cả người nhảy ra khỏi cửa sổ biến mất, mất hút ở bên ngoài
Tòa cao ốc đối diện, tầng 18
Kim Hyun Min ở lại trên sân khấu, mà phía sau là cửa sổ
Lúc này anh ta đang chào hỏi với những người hâm mộ, kể lại câu chuyện của mình
Chuyện một cây gậy có cái gì hay mà nghe, nhưng đối với những fan cuồng mà nói, cho dù phun ra nước miếng cũng đều thơm
Bây giờ anh ta rất đắc ý, những fan này hoàn toàn đắm mình trong câu chuyện bịa đặt do chính mình bịa ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người quản lý bên cạnh phiên dịch: “Khi tôi mới ra mắt, có một buổi biểu diễn, không may là lúc đó tôi bị sốt đến 42 độ
Nhưng tôi dùng ý chí để chiến đấu với bệnh tật, tôi vẫn đến buổi biểu diễn
Bởi vì tôi không thể khiến cho những người hâm mộ tôi thất vọng…”
Phát sốt đến 42 độ, sợ rằng cả người đã vô dụng luôn rồi, loại chuyện sơ hở như này chỉ cần suy nghĩ một chút đều có thể thấy được
Nhưng đối với những fan cuồng này mà nói, căn bản là không thể nào phân biệt được, còn ở bên dưới hô hào giống như rất lo lắng
“Oppa, anh thực sự quá chuyên nghiệp rồi, làm fan hâm mộ của anh thực sự quá hạnh phúc!”
“Oppa mãi mãi là nam thần của em!”
Những người hâm mộ reo hò
Kim Hyun Min ngồi trên xe lăn tươi cười, nhưng nụ cười không duy trì được bao lâu
Rầm
Cửa sổ thủy tinh phía sau anh ta đột nhiên vỡ vụn, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện và xông ra từ cửa sổ
Một chân đạp trúng xe lăn, khiến Kim Hyun Min đang ngồi trên xe lăn bị văng ra xa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.