“Ngô tổng, đây là người bạn mà anh giới thiệu sao?” Một tên thanh niên đầu đinh trong đó mở miệng nói
Ngô Vân Cương cười nói: “Đúng, đây là Vương Minh Dương, doanh nhân của Thượng Hải, rất có năng lực đó.”
Vương Minh Dương lấy thuốc ra, điếu đầu tiên là cho Khương thiếu gia: “Khương thiếu gia, mời hút thuốc!”
Khương thiếu gia không nhận thuốc mà nhìn Vương Minh Dương nói: “Nhìn bộ dạng của anh rất trẻ, tuổi trẻ mà đã có thành tựu như vậy xem ra rất không bình thường nha.”
Vương Minh Dương khiêm tốn cười nói: “Không có, không có, chỉ là chút thành tựu nhỏ mà thôi.”
Lời này đương nhiên là lời khiêm tốn của Vương Minh Dương, bản thân trẻ như vậy có thể có giá trị này, cũng không phải là có chút thành tựu nhỏ
Trung Quốc có thể có được bao nhiêu người gầy dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng dễ dàng đây
Mặc dù ngày trước làm việc có chút độc ác nhưng làm việc không độc ác thì làm sao đứng đầu được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ừm!” Khương thiếu nhận lấy điếu thuốc nói: “Bản thân anh biết là được rồi, chút thành tựu này của anh ở trong mắt chúng tôi không đáng một đồng, tiền không phải là vạn năng nhưng quyền lại là vạn năng
Người giống như anh, chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi thì ngay lập tức có thể gọi đến mười người đến trước mặt tôi, gọi tôi một tiếng anh rồi.”
“Đúng, đúng.” Vương Minh Dương trong lòng không vui nhưng vẫn châm lửa cho Khương thiếu gia
Về phần ba người phía sau, không cần phân trước sau, Khương thiếu gia đã nhận thuốc thì bọn họ cũng không thể không nhận
Có điều đối với Vương Minh Dương này bọn họ chỉ là nhìn một cái mà thôi, về phần có thể lọt vào mắt hay không lại là một chuyện khác
Trên sô pha
Ngô Vân Cương âm thầm cho Vương Minh Dương một like, ánh mắt này thực sự rất tốt, bản thân ông ấy còn chưa mở miệng thì cậu ta đã nhìn thấu rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thình thình
Một người phụ nữ trung niên tuy đã có tuổi nhưng vẫn còn rất hấp dẫn, trên mặt lộ ý cười tiến vào: “Khương thiếu gia, bạn của các anh đến rồi, không biết có cần gọi hai em gái đến cùng không?”
Khương thiếu gia ngẩng đầu nhìn người phụ nữ, cười nói: “Có chị Diễm ở cùng chúng tôi rồi, vẫn còn cần người khác hay sao?”
“Chị Diễm già rồi, làm sao có thể lọt mắt chứ!”
“Không đâu, chị Diễm đây là càng ngày càng có hương vị, nào có thể so sánh với những chồi non kia chứ!” Khương thiếu cười nói
Bây giờ, chị Diễm trang điểm lộng lẫy cười đáp: “Được, được, Khương thiếu gia mở lời, tôi cũng không thể không nể mặt
Cái này nếu là người khác nghĩ cũng không cần nghĩ!”
Vương Minh Dương đụng vào Ngô Vân Cương ý tứ rất rõ ràng, bà chị kia lai lịch thế nào
Ngô Văn Cương nhỏ tiếng nói: “Đây là cô em vợ của ông chủ câu lạc bộ này, cô ấy phụ trách quản lý nơi này, là người rất có năng lực đừng đắc tội là được rồi!”
Khương thiếu gia đẩy cô gái nhỏ bên cạnh ra nói: “Đi qua một bên, nhường chỗ cho chị Diễm.”
Cô gái nhỏ rất biết điều mà tránh ra, ở đây bề ngoài rất cao cấp nhưng ngầm bên trong lại rất đen tối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ ra ngoài làm việc để kiếm tiền làm gì dám đắc tội ai
Người này là chị Diễm, dùng lời của Khương thiếu gia để nói thì là vẫn hấp dẫn
Hơn nữa có loại khí chất của phụ nữ trưởng thành, quả thật cô gái nhỏ bình thường không thể so sánh được
“Ngô tổng, người mới này là?” Chị Diễm tươi cười hỏi
Ngô Vân Cương cười nói: “Đây là bạn tốt của tôi, Vương Minh Dương, hôm nay muốn giới thiệu cho Khương thiếu gia cùng làm quen một chút!”
Chị Diễm không ngừng quan sát đánh giá Vương Minh Dương, khóe miệng nhếch lên cười nói: “Tuy nói con trẻ tuổi, nhưng giữa hai hàng lông mày có vẻ rất phúc hậu xem ra không tầm thường nha!”
Ngô Vân Cương gật đầu: “Bạn của tôi anh ta...” Ông ấy định giới thiệu một chút về thân phận của Vương Minh Dương, dù sao thân phận này nói ra thì đãi ngộ hay là mức độ được coi trọng tự nhiên cũng sẽ tăng lên
Có điều lời còn chưa kịp nói xong thì đã bị Khương thiếu gia chặn lại
“Nếu không bình thường, còn có thể hơn chúng tôi được sao?” Giữa hai hàng lông mày của Khương thiếu gia lộ ra một loại nhuệ khí, hiển nhiên là không thích có trường hợp người khác nhận được sự coi trọng
Khóe miệng chị Diễm lập tức cười nói: “Đúng, đúng, Khương thiếu gia không tầm thường nhất, đương nhiên Triệu thiếu gia, Hoàng thiếu gia, Mã thiếu gia cũng như vậy!”
Ba người Mã thiếu gia đều xua tay: “Nào có, không tầm thường nhất chắc chắn là anh Khương của chúng ta rồi, anh ta thúc ngựa chúng tôi không theo kịp đâu.”
Khương thiếu gia nhìn trên bàn: “Chị Diễm, chuẩn bị thêm ít rượu, tôi cũng phải cẩn thận bồi tiếp đối với Vương tổng đến từ Thượng Hải chứ.”
Ngô Vân Cương sững sờ vội vàng nói: “Khương thiếu gia, để tôi bồi tiếp cậu ta là được rồi, rượu ở đây còn rất nhiều không cần phải lấy thêm nữa!”
Ngón tay Khương thiếu dừng lại, quay đầu lại nhìn, dùng một loại giọng điệu rất ngờ vực hỏi: “Tôi lấy rượu cần anh cho phép sao?”
Vương Minh Dương vội vàng nói: “Khương thiếu gia, Vân Cương không phải là có ý đó
Khương thiếu gia đã khách khí như vậy, Vương Minh Dương tôi sẽ cùng bồi tiếp anh tới cùng.”
Ngay lúc này, trên miệng Khương thiếu gia lộ ra nụ cười: “Được, chị Diễm, lấy đồ tốt nhé, không tốt đừng có lấy!”
Chị Diễm cười gật đầu: “Được, được, Khương thiếu gia nói cái gì thì là cái đó
Bây giờ tôi đi lấy rượu tốt nhất qua đây, có điều không thể uống say, chúng ta ở đây không thể ngủ lại được!”
Ngô Vân Cương khẽ đụng vào Vương minh Dương nhíu mày dường như có chút lo lắng
Ba người Triệu thiếu gia không nói gì, vẫn luôn ngồi ở đó nhìn, giống như đang chờ cái gì đó
Đồng thời nói nhỏ vào tai với mấy em gái bên cạnh cái gì đó, mà mấy em gái khi nghe xong đều lộ ra tiếng cười…