Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 746: Anh làm gì vậy hả Kim Thánh Văn




“Anh Văn.” Ngô Vân Cương vội bước đến, chặn trước mặt Kim Thánh Văn, tại thủ đô địa vị của Ngô Vân Cương không thấp, dù gì cũng là thương nhân nổi tiếng
Tuy nhiên đối với người nửa hắc nửa bạch này, ông ta không thể nào trên cơ đối phương được
Bản thân mình là doanh nghiệp làm ăn đàng hoàng, chuyện gì cũng theo quy định nhưng đối với hạng người như Kim Thánh Văn thì ông ta không thể đụng vào bởi vì đụng vào rất phiền phức
Rất nhiều thủ đoạn, bản thân ông ta không thể đấu lại anh ta
Kim Thánh Văn nhìn người đối diện có vẻ quen thuộc nhưng nhất thời vẫn không nhớ ra là ai: “Anh là?”
“Tôi là Ngô Vân Cương
Trước đây tôi đã từng gặp anh một lần.” Ngô Vân Cương tự giới thiệu, ông ta hy vọng danh tiếng của mình còn chút giá trị nhưng thật sự có vậy không thì là chuyện khác
Kim Thánh Văn: “À” lên, không thèm ngó ngàng đến Ngô Vân Cương nữa, sau đó hỏi: “Anh ở đây làm gì?”
Mắt ông ta không mù, khẳng định tình huống trước mắt có liên quan đến đối phương, hắn nhìn một vòng, khẽ cau mày: “Anh gây chuyện này sao?”
Ngô Vân Cương thoáng im lặng, sau đó mở miệng: “Anh Văn, chuyện này hiểu lầm thôi
Bạn của tôi bị mấy người Khương thiếu gia ép rượu, xảy ra chút mâu thuẫn nhỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hi vọng anh Văn nể mặt tôi bỏ qua cho, tôi sẽ giải quyết thật thỏa đáng.”
Nếu để Kim Thánh Văn nhúng tay vào thì chuyện sẽ càng phức tạp, không thể nhẹ nhàng giải quyết cho xong, nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn
“Ha ha.” Kim Thánh Văn cười lạnh, sau đó chỉ phía trước: “Anh nghe thấy tiếng gì trong đó không
Vậy mà còn anh dám nói với tôi đây là hiểu lầm à
Anh xem tôi là thằng điếc sao?”
Ngô Vân Cương hơi lúng túng, đứng bên ngoài có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh rất lớn do Lâm đại sư dạy dỗ Khương thiếu gia bên trong vang ra
Tiếng kêu của Khương thiếu gia vang lên thê thảm không dứt
Chị Diễm đứng cạnh nói: “Anh rể, bọn họ chung xuồng với nhau, mau cứu Khương thiếu gia ra ngoài
Nếu xảy ra chuyện gì chúng ta không gánh nổi trách nhiệm.”
Kim Thánh Văn gật đầu, cảm giác thật sự là vậy
Nếu có chuyện gì thì ông ta sẽ không biết phải trả lời thế nào, nhất là đối với cha của Khương thiếu gia từng giúp đỡ mình rất nhiều
Nếu con của ông ta xảy ra chuyện ở địa bàn mình thì không thể xem như không liên quan gì đến mình được
“Ngoan ngoãn đứng đó chờ tôi.” Kim Thánh Văn đẩy Ngô Vân Cương ra, đi thẳng vào phòng
Ngô Vân Cương bất ngờ không kịp chuẩn bị, xém nữa té ngã trên mặt đất
Ông ta chỉ là thương nhân, nhưng ông ta biết rõ hoàn cảnh sâu xa của Kim Thánh Văn, cách thức làm giàu không thể cho người ta biết
Dựa vào một cửa tiệm uốn tóc làm nên đến bây giờ, sau đó kinh doanh đủ loại hội sở, khách sạn, giá trị bản thân của ông ta không thấp hơn Vương Minh Dương bao nhiêu
Có mối quan hệ với người của mọi tầng lớp, là một người có số má tại thủ đô, đồng thời sơn trang Thiên Vân là nơi Kim Thánh Văn rất xem trọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bình thường dùng để kết giao với người có quyền to chức trọng, hơn nữa nơi này người thường không vào được, chỉ có người có thực lực chân chính mới có thể làm khách ở nơi đây
Trong lòng đám người Triệu thiếu tức giận: “Anh Văn nhất định phải trút giận cho bọn em, bọn em bị một thằng nhà quê khi dễ trong sơn trang như vậy, nếu truyền ra ngoài người ta không những chê cười bọn em mà chê cười luôn cả anh Văn đấy.”
Kim Thánh Văn mặc xác những người này, nhưng cũng gật đầu nói: “Mọi người cứ yên tâm, xảy ra chuyện ở sơn trang Thiên Vân của tôi thì chính là chuyện của tôi, nhất định tôi sẽ cho mọi người một câu trả lời công bằng.”
Trong lòng đám người Triệu thiếu gia thở dài, chỉ cần Kim Thánh Văn ra tay thì mọi chuyện có thể giải quyết dễ dàng, người canh giữ ở cửa ra vào lợi hại ư
Lợi hại hơn nữa cũng không thể qua khỏi Kim Thánh Văn được
Dựa vào sự hiểu biết của bọn họ, Kim Thánh Văn rất có tiếng nói, chỉ cần gọi một cú điện thoại có thể kéo cả trăm người đến
Tất cả cùng nhau xông lên, đối phương chỉ có một người làm sao đấu lại nổi
Cửa ra vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tránh ra.” Giọng Kim Thánh Văn nghiêm túc, không hề xem Tiểu Vương vào mắt
Đối với ông ta, chuyện này phải giải quyết cho hoàn mỹ, đồng thời không biết ai là người to gan dám gây chuyện ở địa bàn anh ta
Tiểu Vương đứng nghiêm một chỗ, ánh mắt nhìn Kim Thánh Văn không hề nhúc nhích
“Kim Thánh Văn cứu tôi.” Bên trong vang lên tiếng Khương thiếu gia
Bây giờ Khương thiếu gia sắp suy sụp rồi, hắn ta phát hiện người thanh niên trước mắt này là một thằng điên, điên từ đầu đến chân nên mới dám đối xử với mình như vậy
“Khương thiếu gia, cậu chờ chút.” Kim Thánh Văn mở miệng nói, sau đó nhìn Tiểu Vương: “Tôi cho cậu ba giây suy nghĩ, có đôi khi cơ hội ở ngay trước mắt, đừng có mà không biết tốt xấu.”
Trong phòng
Lâm Phàm thấy Khương thiếu gia còn có sức kêu cứu thì càng ra tay thêm mạnh mẽ, mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng không là gì đối với hắn
Hôm nay Khương thiếu gia còn đứng được thì xem như hắn thua
Ọe
Khương thiếu gia như chó chết, dạ dày co rút mãnh liệt, bên trong nhộn nhạo, phun ra toàn bộ đồ ăn hôm nay
Trong phòng bừa bộn, khắp nơi toàn là rượu
Khương thiếu gia sắp bị ép điên: “Anh làm gì vậy hả Kim Thánh Văn
Còn không mau vào đây cứu tôi
Anh muốn tôi chết đúng không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.