Ngô Thiên Hà ngồi trong cửa tiệm, việc kinh doanh xem bói cũng không tệ
Phần lớn xem bói là cho các bà lão
Đối với Ngô Thiên Hà mà nói thì tình hình hiện tại cũng khá tốt
Ngày xưa những quan chức cấp cao đến xem mệnh, bói toán là chuyện lớn
Nào giống như bây giờ vậy, bói về chuyện gia đình, con cái, nhàn hạ tự tại, không chút lo lắng
Hơn nữa vận mệnh của cô con gái Ngô U Lan của ông đã dần thay đổi
Ông có thể nhìn thấy rất rõ ràng, trong lòng vô cùng nhẹ nhõm
Quả thật giống như Lâm đại sư đã nói
Muốn mệnh trở nên tốt hơn, phải ở bên cạnh những người có mệnh tốt
Bệnh viện
Lâm Phàm, chị Hồng, ông Trương và ông Lương, bốn người đã đến nơi cần đến
Ở ngoài phòng bệnh, Lâm Phàm chỉ vào bên trong: “Mọi người nhìn xem, lão Trần ở trong khu vực trong cùng.”
Mọi người nhìn về phía Lâm Phàm chỉ: "Hình như ông ta đang ngủ
Lão Trần thật là, xảy ra chuyện sao không nói cho chúng ta biết
“Vào đi.” Lâm Phàm mang theo đồ đi vào
Thật ra cũng không phải đồ gì đắt tiền, chỉ là mua một ít trái cây và sữa, hắn muốn đến xem ông Trần xảy ra chuyện gì
Nếu là lúc trước kia, khi hắn không được trang bị kiến thức thứ mười Bách Khoa Toàn Thư, đối với bệnh tật hắn đúng là không có cách
Nhưng bây giờ thì khác, hắn không hỏi bệnh có thể chữa khỏi hay không mà sẽ hỏi bạn mắc bệnh gì
Trong phòng có ba cái giường, hiện tại chỉ có ông Trần nằm ở đó, hai cái giường còn lại vẫn còn trống
“Lão Trần.” Lâm Phàm kêu một tiếng
Ông Trần vốn đang ngủ say, lúc này tỉnh lại, khi thấy người tới thì ngạc nhiên: "Ông chủ nhỏ, sao cậu lại tới đây
Lâm Phàm cười nói: “Nếu chúng tôi không tới, ông tính trốn cả đời đúng không.”
Ông Trần trên mặt hiếm thấy lộ ra vẻ tươi cười, sau đó thở dài: “Haizz, để mọi người đến đây thăm tôi, thật có lỗi.”
Tí tách
Tí tách
Dưới gầm giường để một cái chậu rửa mặt, thông với bàng quang có một cái ống mỏng, được rửa sạch bằng thuốc sát trùng sạch sẽ
“Lão Trần, ông rốt cuộc làm sao vậy, đến cả cửa hàng cũng đóng cửa.” Chị Hồng hỏi
Ông Trần bất đắc dĩ nói: “Là bệnh nặng
Hiện tại tình hình như nào tôi cũng không biết, nhưng mà đã làm phẫu thuật, lấy ra đồ vật không tốt, chắc là bị ung thư bàng quang.”
Ông Trương vội vàng hỏi: “Giai đoạn đầu sao
Hay là giai đoạn cuối?”
Ông Trần lắc đầu: “Tôi cũng không biết, còn đang xét nghiệm
Nhưng cũng không quan trọng, giai đoạn đầu và giai đoạn cuối có gì khác nhau, không phải đều là ung thư sao
Mọi người nói xem, tôi chỉ mới bốn mươi tuổi sao lại mắc bệnh như vậy
“Người trong nhà biết không có?” Lâm Phàm hỏi
Ông Trần lắc đầu: “Tôi không nói, chỉ thông báo cho cháu trai để nó giúp tôi cho thuê lại cửa hàng
Nếu như có thể chữa được thì lấy lại, còn nếu chữa không được vậy thì đời này coi như xong rồi.”
"Ông…" Lâm Phàm cũng không nhiều lời, lập tức ngồi ở mép giường, cầm lấy tay ông Trần, tiến hành bắt mạch
Ông Trần nghi ngờ nói: “Ông chủ nhỏ, cậu làm gì vậy?”
“Làm gì
Đương nhiên là xem tình hình của ông, còn phổ cập thêm kiến thức khoa học cho ông
Không cần lo lắng ung thư, đừng để bị dọa sợ đến mức không còn luyến tiếc gì với đời.” Lâm Phàm sờ một cái lập tức biết tình huống cụ thể: “Không sao, là giai đoạn đầu, ở giữa lành tính và ác tính
Phát hiện sớm, không có vấn đề gì.”
Chị Hồng và những người khác ở một bên sững sờ nhìn Lâm Phàm: "Ông chủ nhỏ, cậu có thể nhìn ra
Lâm Phàm nhìn họ: “Lần trước không phải tôi đã nói với mọi người cơ thể có vấn đề gì lập tức tìm tôi sao
Y thuật của tôi rất tinh thông, mọi người không biết à?”
Mọi người đều lắc đầu
Làm sao họ biết được điều này, đồng thời họ cũng không tin lời ông chủ nhỏ nói, nếu có bệnh chắc chắn phải đến bệnh viện lớn mới đúng
“Làm phẫu thuật khi nào?” Lâm Phàm hỏi
“Hôm qua.” Ông Trần nói
“Vật được lấy ra có hình dạng như một bông súp lơ nhỏ phải không?” Lâm Phàm hỏi
Lão Trần gật đầu, “Đúng vậy.”
“Vậy là được rồi, giai đoạn đầu ác tính
Ông đừng biểu lộ vẻ mặt này
Nghe tôi nói đây, tình huống của ông hiện tại không sao, giai đoạn đầu sẽ không có chuyện gì
Mà nếu giai đoạn cuối thì cùng lắm thì cắt bỏ nơi đó, Phố Vân Lý chúng ta sẽ có đệ nhất thái giám, bệnh này sẽ không chết người đâu.” Lâm Phàm nói
"Thật hay giả, đây là ung thư ác tính đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông Trần không biết chuyện này nên khi biết bị bệnh, ông ta sợ muốn tè ra quần
"Với tư cách là cố vấn y tế trong phố Vân Lý, tôi có thể lừa ông sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ tôi cho ông hai lựa chọn, hãy suy nghĩ kỹ
Lâm Phàm nói
“Thứ nhất, tôi sẽ đích thân chữa trị cho ông, cam đoan ngày mai xuất viện, hơn nữa còn không tác dụng phụ.”
"Thứ hai, nằm viện điều trị, một tuần sau có thể xuất viện
Mỗi tuần tới tiêm một lần, tiêm liên tục tám mũi, sau này đến kiểm tra nhiều lần để khôi phục sức khỏe, ông chọn cái nào
Ông Trần nhìn chằm chằm ông chủ nhỏ, sau đó yên lặng nói: “Tôi chọn cái thứ hai, nằm viện điều trị.”
Lúc này, bác sĩ đi tới, vốn định nói nhỏ cho ông Trần, nhưng ông Trần không thèm để ý, để bác sĩ nói thẳng
“Ông Trần, kết quả xét nghiệm đã có, là ung thư ác tính
Nhưng là giai đoạn đầu, phát hiện rất sớm nên tỷ lệ hồi phục sẽ rất cao, ông đừng có áp lực.”
Bác sĩ giải thích vài câu rồi rời đi
Lâm Phàm rất bất đắc dĩ: “Nghe thấy chưa
Không có chuyện gì, đừng cảm thấy áp lực tâm lý
Đừng hở một tí là đóng cửa tiệm, để người nhà tới bệnh viện chăm sóc ông, ông ở bệnh viện điều trị cho thật tốt nha.”
Mọi người nhìn về phía ông chủ nhỏ, không khỏi ngạc nhiên, bọn họ không biết tại sao ông chủ nhỏ lại biết
Huống hồ, Lâm Phàm cũng rất bất lực, vẫn là không có người chịu tin hắn, thật sự là gặp quỷ sống rồi
Đúng rồi
Nếu để cho họ biết về Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn, họ sẽ biết hắn giỏi như thế nào
Nhưng mà ông Trần đã không tin hắn, vậy để ông ấy ở lại bệnh viện một thời gian thôi