Liễu Giai Tuệ cười nói: “Không đau, không đau một chút nào, mọi người vẫn còn có công việc, có việc thì mau chóng quay về đi!”
“Không sao, đạo diễn cũng cho chúng tôi tới thăm cậu rồi, hơn nữa đạo diễn bọn họ tối nay cũng sẽ đến thăm cậu
Cậu phải cố lên, chúng tôi luôn bên cạnh cậu!” Những người bạn nói
Nhưng bọn họ đều biết đây là bệnh gì, cơ bản là đã không còn hy vọng nữa rồi
“Chị Vương…” Ngoài cửa có một người phụ nữ trung niên vẫy vẫy tay về phía mẹ của Liễu Giai Tuệ
Liễu Giai Tuệ nhìn thấy người ngoài cửa cũng gật đầu: “Chào dì!”
Khi cô nằm viện ở đây thì quen được dì dọn dẹp vệ sinh, dì ấy đối với cô rất quan tâm
“Chị mau tới đây một chút!” Vẻ mặt của dì dọn dẹp vệ sinh có chút gấp gáp, dường như là muốn nói chuyện gì đó, nhưng ở phòng bệnh lại không tiện nói
Mẹ của Liễu Giai Tuệ động viên con gái một chút sau đó đi về phía dì dọn dẹp vệ sinh
“Chị Vương, tôi nói cho chị nghe chuyện này, chị tạm thời đừng nói cho người khác
Bên ngoài cổng bệnh viện chúng ta có thần y đang khám chữa bệnh tình nguyện
Nghe nói y thuật rất lợi hại nếu như không được, chị có thể đưa Giai Tuệ qua đó xem thử, có lẽ sẽ có cách đó!” Dì dọn dẹp vệ sinh nói
Chị Vương nghe tin thì sắc mặt có chút kích động nhưng sau đó lại xám xịt nói: “Làm sao có thể có tác dụng chứ, bệnh viện cũng đã không có cách rồi!”
“Chị nghe tôi nói, tôi nghe bạn tốt của tôi làm việc ở bệnh viện nhân dân nói
Hôm qua thần y ngồi ngoài cổng bệnh viện nhân dân chữa khỏi cho rất nhiều bệnh nhân mắc bệnh nặng
Chuyện này trên mạng cũng có tin tức, có điều bây giờ ở đây vẫn chưa có truyền ra, chị nghe tôi, nên đưa Giai Tuệ đi thử một lần xem, nếu như có tác dụng thì sao
Hơn nữa chuyện này nếu như truyền ra đợi lát nữa chắc chắc có rất nhiều người đến, nhân lúc còn chưa có nhiều người nhanh chóng đi xem thử đi!” Dì dọn dẹp vệ sinh nói
“Thật sao?” Chị Vương có chút không dám tin
“Ừm, tôi còn có thể lừa chị sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa tình huống Giai Tuệ chị cũng không phải là không biết, bất cứ lúc nào cũng đều có thể ra đi
Thay vì đau khổ như vậy, bây giờ có cơ hội tại sao lại không thử một lần?” Dì dọn dẹp vệ sinh biết chuyện này, ai cũng không nói
Bây giờ dì ta chỉ nói cho mẹ Giai Tuệ, dì ta cũng là thấy Giai Tuệ quá đáng thương mới làm vậy
Một cô gái một thân một mình đến Giang Ninh phấn đấu, sống ở tầng hầm
Một ngày ăn không nổi mấy bữa cơm, không dễ gì mới có chút thành tích thế này thì lại bị bệnh hiểm nghèo
Hy vọng của một gia đình đột nhiên không còn nữa ai mà có thể chấp nhận cho được chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tốt nhất là nhanh lên, nếu như nhiều người sợ rằng giành không được đâu!” Dì dọn dẹp vệ sinh nói
Chị Vương suy nghĩ một chút: “Được, vậy bây giờ tôi đưa Giai Tuệ đi!”
“Ừm!”
…
Trong phòng bệnh
“Mẹ, dì nói gì với mẹ vậy?” Liễu Giai Tuệ miễn cưỡng hỏi
Dì Vương lắc đầu: “Không có gì, Giai Tuệ, mẹ đẩy con ra ngoài đi dạo được không?”
“Vâng!” Liễu Giai Tuệ gật đầu, cảm giác trong phòng bệnh cô ta không phải rất thích
Trong lòng cô cũng có một loại cảm giác, chính mình có lẽ không nhìn thấy thế giới này bao lâu nữa rồi
Vào thời khắc cuối cùng này, nhìn thế giới nhiều hơn một chút, hít thở không khí trong lành thêm một chút
“Dì, chúng con đi cùng hai người!” Những người bạn thân mở lời
Dì Vương gật đầu một cái, Liễu Giai Tuệ cũng cười, đối với dì Vương mà nói bà ta không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào
Thế nhưng bây giờ cho dù chỉ là một tia hy vọng bà ta cũng không muốn bỏ qua
Ngoài cổng bệnh viện
Lâm Phàm vì để hoàn thành nhiệm vụ của Bách khoa toàn thư, có thể nói là khám và chữa bệnh hết sức mình
Hắn biết là để hoàn thành nhiệm vụ lần này có lẽ sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn
Nhưng mà không quan trọng, ảnh hưởng lớn thì ảnh hưởng lớn thôi
Bản thân có bản lĩnh thế này, còn sợ ảnh hưởng lớn hay sao
“Thần y!” Người của đội quản lý trật tự đô thị hôm qua cũng tới, đồng thời đẩy theo mẹ của anh ta đến
Lâm Phàm ngẩng đầu cười nói: “Xếp hàng trước đi, sắp đến lượt rồi!” Sau đó lại cúi đầu, khám chữa bệnh cẩn thận cho bệnh nhân
Triệu Minh Thanh ở bên cạnh quan sát, Khâu Kiệt thì ghi chép tình trạng bệnh tình
Đối với bọn họ mà nói, một ngày có lẽ sẽ trôi qua rất nhanh nhưng thu hoạch được sẽ vô cùng phong phú
Đây là khám chữa bệnh thực tiễn không phải là trên lý luận, thực tiễn chính là nơi giúp cho người ta tiến bộ nhanh nhất
Người của đội quản lý trật tự đô thị cúi đầu nói: “Mẹ, có lạnh không?”
“Không lạnh!”
Người của đội quản lý trật tự đô thị nói: “Mẹ, mẹ đợi một lát thần y sẽ khám bệnh cho mẹ, chân của mẹ sẽ khỏi thôi!”
Anh ta nhìn người trước mặt trông còn rất trẻ, nhưng khi khám bệnh cho bệnh nhân vẻ mặt người này rất nghiêm túc
Anh ta bỗng nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, cảm thấy có chút xấu hổ
Nghĩ kỹ thì hiện tại có một vài bác sĩ biết không thể chữa trị cứ nói có thể chữa, đợi đến khi không còn cách nào nữa mới nói không còn cách chữa
Loại tình huống này anh ta đã gặp phải không ít, anh ta chỉ là một quản lý trật tự đô thị nho nhỏ, tiền lương cũng không cao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì bệnh tình của mẹ nên tiền tiết kiệm cũng đã móc sạch