Các bạn học phía sau cũng giống như thế, vừa nãy bọn họ cũng nghe được mấy lời nhục mạ của đám người này
Cho nên bọn họ mới xông vào trong phòng bảo vệ cô giáo Hạ, mà nhóm bạn học nữ thì làm bạn an ủi bên người cô giáo
“Ồ, xem ra là có người đến giúp đỡ nhỉ.” Đám côn đồ thấy cảnh này, lập tức cười, sau đó ánh mắt bỗng chốc ác liệt nói: “Tao mặc kệ bọn mày tới bao nhiêu người nhưng bọn mày chỉ cần nhớ kỹ cho ông, cô giáo của bọn mày thiếu tiền của ông, hôm nay nhất định phải trả cho hết.”
Cô giáo Hạ nhìn Lâm Phàm nói: “Các cậu trở về phòng đi, chuyện này để cô tự mình giải quyết.”
Học sinh của bà ta tới ngược lại làm cho trong lòng cô giáo Hạ có thêm sức mạnh, nhưng bà ta không muốn liên lụy đến học sinh của mình, dù sao việc này là việc nhà của họ, không có bất kỳ quan hệ gì với bọn học sinh
“Cô Hạ, cô cứ yên tâm, có bọn em ở đây tuyệt đối sẽ không để cô có việc gì, việc này cứ giao cho bọn em là được.” Lâm Phàm chủ động nói
Dĩ nhiên việc này không liên quan gì đến bọn họ nhưng mà cô Hạ là cô giáo của bọn họ
Trong khoảng thời gian ở trường học, quan hệ giữa bọn họ và cô giáo Hạ cũng cực kỳ tốt, nhất là bây giờ có năng lực thì đương nhiên không thể nào mặc kệ ngồi nhìn được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Chân nói: “Cô Hạ, chuyện này cứ giao cho bọn em đi.”
Trần Tường gật đầu: “Cô Hạ, mọi người qua bên kia nghỉ ngơi một lát đã.”
Lúc này, Vương Chân đi lên: “Các vị đại ca, không cần biết cô giáo của chúng tôi thiếu các ông cái gì nhưng hôm nay là sinh nhật của cô chúng tôi, xin các vị cho chút mặt mũi, có chuyện gì thì sau này hẵng nói được không?”
Vương Chân ra ngoài đời sớm nên nói chuyện rất thân thiện, không muốn xảy ra chuyện gì
Nhất là những tên đàn ông này nhìn là biết không phải người tốt lành rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở Giang Ninh này bọn họ cũng không có năng lực gì, nếu để cho sự việc ầm ĩ quá lớn thì đối với người nào cũng không tốt
Bọn họ đều là người bình thường nên đối đầu với những tên du côn như thế này đúng là lực bất tòng tâm
Lâm Phàm giơ tay kéo Vương Chân lại: “Nói chuyện nhẹ nhàng với bọn chúng như thế làm gì, việc hôm nay không đơn giản như vậy đâu, dù cho lão sư Hạ thiếu bọn chúng bao nhiêu tiền đi nữa nhưng bọn chúng dám nhục mạ lão sư Hạ thì chuyện này sẽ không bao giờ kết thúc.”
Hắn từng sợ qua ai chứ, hắn có rất nhiều biện pháp, nhất là khi đối phó với những người như thế này đấy
Vương Chân nhìn Lâm Phàm, nhất thời có chút bất đắc dĩ, những tên này là du côn không dễ chọc, cho nên không cần thiết phải gây chuyện lớn như vậy đâu
Nhưng bọn họ nào đâu biết rằng, khi Lâm Phàm gặp phải những việc như thế này, cho tới bây giờ sẽ không phải hòa giải mà là cứng rắn đánh trả lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm ngăn lại, sau đó nhìn về phía các lão sư nói: “Chuyện này cứ giao cho bọn em xử lý.”
Cô giáo Hạ có chút lo lắng nhìn Lâm Phàm: “Tiểu Phàm à, không nên gây chuyện.”
Lâm Phàm thản nhiên nở nụ cười: “Yên tâm đi, em chưa bao giờ gây chuyện.”
Đương nhiên còn một câu mà hắn vẫn chưa nói, từ trước đến giờ mỗi khi sự việc chọc tới trên người hắn thì chưa bao giờ hắn cảm thấy sợ hãi
Hơn nữa đối với những người lại dám trêu chọc đến người của mình thì hắn sẽ tuyệt đối hung hăng nghiền áp lại, sẽ không chừa chút mặt mũi nào
Lâm Phàm đối mặt với gã đàn ông to con trước mặt, vẻ mặt lạnh nhạt nhưng trong ánh mắt lại mang theo một loại cợt nhã: “Mày nhất định phải đòi được tiền của cô giáo của tao đúng không?”
Gã đàn ông có chút khinh thường nhìn Lâm Phàm: “Thế nào
Cô giáo của bọn mày thiếu tiền của bọn tao, chẳng lẽ bọn tao có thể không đòi được à?”
Lâm Phàm cười nói: “Thiếu nợ thì trả tiền, đây là việc rất bình thường, tao sẽ không nói gì thêm
Nhưng mày mới vừa nói gì với cô Hạ cái gì
Lúc nãy tao nghe không rõ lắm, làm phiền mày nói lại lần nữa đi.”
Gã đàn ông nhìn Lâm Phàm, dáng vẻ càng thêm ngạo mạn: “Thằng nhóc này, mày cảm thấy mày ngon lắm sao?”
“Cũng không phải, chẳng qua lúc nãy tao nghe không rõ, phiền mày nói lại một lần nữa vậy
Mày vừa mới nói gì với cô giáo của bọn tao đấy, nếu như không có tiền thì thế nào?” Trên mặt Lâm Phàm mang theo vẻ tươi cười
Đối với Lâm Phàm mà nói thì mấy thằng cha này thật quá càn rỡ, lại dám nói thế với cô giáo của bọn hắn như vậy, đây không phải là vả vào mặt bọn hắn à
Bọn người Vương Chân nhìn Lâm Phàm cứng đối cứng với đối phương, có chút lo lắng nói: “Các cậu nói xem Lâm Phàm có bị ăn thiệt không?”
“Không biết nữa, không thì chúng ta báo cảnh sát đi.”
“Đừng vội, xem tình hình rồi nói sau.”
“Nếu báo cảnh sát không phải sẽ làm cho tất cả mọi người đều biết thầy Thẩm cờ bạc nợ tiền của người ta sao, việc này ảnh hưởng rất lớn đối với thầy Thẩm đấy.”
“Vậy cũng đúng.”
Lúc này, vẻ mặt Thẩm Hồng đầy sự hối hận, nếu ông ta sớm biết sẽ như này thì ông ta tuyệt đối sẽ không tham gia nhóm cờ bạc đó, vậy thì sẽ không đến nỗi xuất hiện sự việc như bây giờ
Gã đàn ông không quan tâm đến lời nói của Lâm Phàm, mà nói: “Mày có biết thầy giáo của bọn bay thiếu bọn tao hết thảy bao nhiêu không
Nếu mày thật sự muốn gánh cho ông ta thì tao sẽ nói cho mày biết tổng số tiền là bao nhiêu…”