Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 815: Có nể mặt hay không?




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Câm miệng, bây giờ tao không muốn hỏi bao nhiêu tiền mà tao chỉ hỏi mày, lúc nãy, mày mẹ nó nói cái gì?” Giọng điệu Lâm Phàm nghiêm túc lên, có vẻ như nếu đối phương không nói lại rõ ràng thì việc này sẽ không xong vậy
Các bạn học nhìn Lâm Phàm, bọn họ cảm thấy Lâm Phàm thay đổi rất nhiều, không biết từ lúc nào mà đã trở nên cứng cỏi như thế
Đối diện với mấy gã đàn ông này, vậy mà không hề có chút sợ hãi mà thậm chí còn có thể cưỡng chế đối phương
Đây là việc mà bọn họ không dám nghĩ tới
“Mồ tổ mày.” Gã đàn ông nổi giận nói
“Mồ tổ mày đấy.” Lâm Phàm nâng tay lên giáng một bạt tay vào mặt gã: “Mày mắng thêm một câu nữa thử xem...”
Bỗng nhiên, hiện trường ồn ào lên
Cô giáo Hạ trợn tròn mắt
Bọn Vương Chân ngây như phỗng
Ngay cả gã đàn ông to con kia cũng mờ mịt
Gã không ngờ thằng nhóc trước mặt này cũng dám động tay
Quá mạnh
Đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng bọn Vương Chân, bọn họ cảm thấy Lâm Phàm thật quá mạnh mẽ, nói đánh là đánh không nhìn ai
Cô giáo Hạ lo lắng tiến lên: “Tiểu Phàm, cậu đừng xúc động.”
“Cô Hạ, việc này cứ giao cho em giải quyết, cô giáo yên tâm đi, hôm nay nhất định tôi sẽ giúp cô xử lý việc này thật tốt.” Lâm Phàm tự tin nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu là người khác thì hắn không nhất định sẽ quản nhưng nếu là việc của cô giáo Hạ thì hắn tuyệt đối sẽ quản
Nếu những gã đàn ông này đừng càn rỡ như thế mà dựa theo quy định thì hắn cũng thôi kệ
Dù sao việc này do chính người trong nhà của cô giáo Hạ gây ra, nhưng bây giờ những gã đàn ông này khinh người quá đáng, thật đúng là xem người ta như quả hồng mềm mà mặc sức bóp nắn
“Sao hả
Không phục đúng không, tao cho mày biết, việc hôm nay mày không phục cũng phải phục, tao từ từ chơi với mày
Hôm nay là sinh nhật của cô giáo tao, là ngày vui vẻ mà bị bọn mày quậy cho tâm trạng không tốt rồi, món nợ này mày tính làm sao?” Lâm Phàm lạnh lùng nói
Các lãnh đạo học viện nhìn thấy tình huống này ngay lập tức lặng lẽ lôi kéo cô giáo Hạ: “Cô Hạ, đây là học sinh của cô à?”
Cô giáo Hạ gật đầu, đây chính xác là học sinh của bà ta nhưng bà ta cũng thấy có chút không nhận ra Lâm Phàm
Lúc hắn tức giận thật sự thay đổi quá lớn
Cùng với khi ở trong trường học, tưởng chừng như hai người khác nhau vậy
Lãnh đạo trường học nghe xong, ngược lại có hơi ngạc nhiên, bọn họ không ngờ học sinh của cô giáo Hạ lại có dạng học sinh như thế này tồn tại
Gã đàn ông nhìn Lâm Phàm, tức giận quát: “Được, hôm nay tao sẽ cho bọn mày biết thế nào là lễ độ, kêu người tới cho tao.”
“Vâng.”
Bọn chúng không dám gây chuyện ở trong khách sạn nhưng chờ ra ngoài rồi thì sẽ cho mấy thằng nhóc này biết tay
Xung quanh có một số bạn học nhát gan nghe đối phương kêu người tới thì tức khắc bị dọa sợ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ có bao giờ thấy qua cục diện như này đâu, trái tim nhỏ bé cũng đập bùm bùm bùm theo
Nhưng theo tình hình bây giờ thì bọn họ không thể chạy được, nếu như chạy thì sẽ bị các bạn học khác mắng chết nên chỉ có thể giả bộ to gan chôn chân tại chỗ
“Này… này.” Cô giáo Hạ trợn tròn mắt, bà ta không ngờ sự việc lại phát triển đến mức độ này, đã hoàn toàn ngoài tầm kiểm soát
“Ai muốn kêu người?” Đúng lúc này, bên ngoài vang lên giọng nói
Tiếp đó cửa phòng bị đẩy ra, một người trung tính không rõ nam hay nữ đi vào
Mà lúc gã đàn ông nhìn thấy người này tới thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, vẻ mặt nịnh nọt cười cười, sau đó cung kính nói: “Anh Cường, không có chuyện gì đâu, chỉ là hiểu lầm nhỏ thôi mà.”
Những người phía sau gã đàn ông đó không nhận ra anh Cường nên tò mò nhìn, không biết người tới là ai
Thế nhưng chưa kịp nghĩ nhiều thì đã bị gã đàn ông trực tiếp trách mắng: “Còn không mau chào hỏi anh Cường đi.”
“Anh Cường.” Đại ca đã lên tiếng thì bọn chúng dĩ nhiên không thể không nghe
“Ừ.” Anh Cường gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn về phía Lâm Phàm
Lâm Phàm cũng nhìn anh Cường này, nhưng lúc nhìn kỹ lại thì sắc mặt có chút thay đổi, người này có hơi không giống bình thường cho lắm
“Con mẹ nó, mình chưa từng thấy người bị rối loạn nội tiết tố đến trình độ thế này, estrogen hoàn toàn đổ nát, này… cái này, mẹ nó không phải là chuyển giới đấy chứ.” Lâm Phàm thì thầm trong lòng
Người này bệnh không nhẹ
Nhóm người cô giáo Hạ nhìn thấy người đến cũng hơi sững sờ, ngũ quan đặc biệt tinh xảo nhưng luôn có cảm giác khá là lạ
Họ cũng không nói rõ được cảm giác là lạ này là gì, nhưng họ cũng hiểu được việc này hình như có gì đó sai sai
“Thần y, ngưỡng mộ đại danh của anh đã lâu.” Anh Cường nhìn Lâm Phàm, mặt đầy ý cười nói
Lâm Phàm gật đầu, mang theo nghi hoặc nói: “Anh biết tôi à?”
Anh Cường cười nói: “Hiện giờ ở Giang Ninh này, danh tiếng của thần y có ai lại không biết chứ?” Sau đó quay qua nói với gã đàn ông: “Tôi mặc kệ ông có mâu thuẫn gì với thần y, nhưng hôm nay tôi nói một câu, cho dù là việc gì thì cũng xóa bỏ hết, ông có nể mặt tôi lần này hay không?”
Gã đàn ông nhìn anh Cường, sau đó không chút do dự nói: “Nể, nể, chắc chắn nể mặt anh Cường rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.