Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 826: Yêu nhau lâu vậy sao lại muốn chia tay




Nhìn người thanh niên nằm trên giường, khóe miệng hắn cong lên lộ ra nụ cười, hắn bọc khăn tắm lên tay mình, đột nhiên vào lúc đó có một loại sức mạnh truyền vào
Lâm Phàm để tay lên
Người thanh niên đang nhắm mắt bỗng nhiên sững người
Cậu ta cảm nhận thấy có gì đó là lạ, một cảm giác rất thần kỳ
Dường như có một dòng nước ấm chảy trong cơ thể nhưng cậu ta không để ý lắm, chỉ nghĩ do nhiệt độ trong phòng tắm quá cao
Chà một cái
Chà hai cái
Động tác của Lâm Phàm vô cùng thành thục, hắn nắm rõ các vị trí quan trọng, khi mạnh khi nhẹ, kỹ thuật biến hóa lại không hề trùng lặp
“A!” Người thanh niên đột ngột mở to mắt, không kìm được hét lên một tiếng
Lâm Phàm ngừng lại: “Sao thế?”
Những người xung quanh cũng nhìn qua bên này, bọn họ vô cùng tò mò, không biết thằng nhóc này làm sao mà tự nhiên lại hét lên làm gì thế không biết
Người thanh niên lắc đầu: “Không sao, không sao, ông anh cứ tiếp tục đi.”
Lâm Phàm “ồ” lên nhưng trong lòng cũng đoán ra được, xem ra kỹ thuật thần cấp chà lưng đã bắt đầu phát huy tác dụng
Sau đó, hắn lại tiếp tục làm
“Ông anh, kỹ thuật của anh đúng là đỉnh của chóp, thật thoải mái.” Người thanh niên nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm cười, đáp: “Cũng tàm tạm, tàm tạm thôi.”
Người thanh niên bật cười: “Tôi cảm thấy không giống, nhà tắm khác chà đau chết mất, anh chà lưng vô cùng dễ chịu.”
“Nếu vậy thì cậu cứ thoải mái tận hưởng đi.” Tạm thời Lâm Phàm chưa nhìn ra năng lực phụ trợ thần bí của Bách Khoa Toàn Thư này có tác dụng gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng cũng không gấp, từ từ rồi hắn cũng sẽ biết thôi
Những nhân viên chà lưng xung quanh thấy thủ pháp của ông chủ nhỏ vô cùng điêu luyện, nhất thời đều ngây người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái kỹ thuật này, vừa nhìn là biết không giống người thường, ít nhất cũng phải có kinh nghiệm mười năm, đúng là không ngờ tới nha
Mà lúc này, người thanh niên cảm thấy không thích hợp, cậu ta đột nhiên phát hiện mỗi lần được chà xát, bộ phận nào đó dần dần có phản ứng, hơn nữa càng ngày càng lớn
Ở nơi đông người như này sẽ xấu hổ đến chết mất
Nếu cố ý che chắn thì lộ liễu quá, sau đó cậu ta tiện tay vơ lấy khăn lông che lên: “Anh trai, tay nghề của anh tuyệt thật đó.”
Giờ cậu ta chỉ có thể nói mấy lời này để che đi sự ngượng ngùng của mình
“Cậu không có cảm giác gì sao?” Lâm Phàm tò mò hỏi
Chắc chắn người thanh niên sẽ không nói, tay nghề của anh cũng hơi quá rồi đó
“Thoải mái, vô cùng dễ chịu.” Người thanh niên nói
Lâm Phàm hơi bất lực, rồi lại hỏi thêm: “Chỉ dễ chịu thôi sao?”
Anh giai đang đùa tôi sao
Chà đến mức làm cho tôi thành như này mà còn hỏi tôi có dễ chịu không
Cậu ta dần dần cảm thấy nơi đó ngày càng khó chịu, căng ra như muốn nổ tung
“Anh trai, đợi một xíu.” Người thanh niên lớn tiếng nói
Lâm Phàm khó hiểu mà ngừng tay lại, nhưng lúc nhìn thấy nơi đó của người thanh niên hắn cũng chợt đơ ra
Người anh em, đừng nói với tôi là năng lực phụ trợ thần bí của Bách Khoa Toàn Thư chỉ có chút tác dụng này thôi nhé
Nếu thật vậy thì quá phế rồi
Người thanh niên nằm sấp xuống, ngượng ngùng cười: “Hay anh chà phía sau lưng đi, lưng tôi hơi bị dơ ấy.”
Lâm Phàm tươi cười, nhưng cũng không nói gì mà tiếp tục chà
“Ưm ưm…” Người thanh niên lại phát ra những âm thanh kì lạ, còn lộ ra một vẻ mặt vô cùng hưởng thụ: “Dễ chịu thật đấy.”
Người xung quanh dồn mắt nhìn qua bên này, người thanh niên kia bị gì thế, chà lưng cũng chỉ có như này thôi, làm sao lại có thể dễ chịu đến mức đó cơ à
Thế này cũng bó tay rồi
Với người thanh niên mà nói đúng là vô cùng thoải mái, cậu ta luôn cảm thấy sâu trong đáy lòng có một đôi bàn tay vô hình đang lau chùi những điểm đen trong tâm hồn
Cứ mỗi một lần chà xát là những đốm đen sâu trong tâm hồn lại biến mất từng cái một, như có một dòng nước vô cùng ấm áp chảy khắp cơ thể, hết sức khoan khoái
“Anh trai, tôi nói chuyện này với anh.” Đột nhiên người thanh niên lên tiếng
Lâm Phàm rất có đạo đức nghề nghiệp, khách hàng muốn nói chuyện phiếm vậy đương nhiên phải nói nói chuyện cùng rồi
Nhưng có một điều khiến hắn cảm thấy nghi hoặc, rốt cục năng lực phụ trợ thần bí của Bách Khoa Toàn Thư có tác dụng gì
“Cậu nói đi.” Lâm Phàm nói
Người thanh niên đang nhắm mắt: “Năm nay tôi 28 tuổi, vì điều kiện gia đình không tốt nên năm 17 tuổi tôi đã đi lính, 22 tuổi thì đến Thượng Hải, bây giờ đang làm quản lý trong một công ty
Dạo gần đây có một việc khiến tôi rất đau đầu, đó là tôi muốn chia tay người bạn gái đã yêu nhau được mười một năm.”
Lâm Phàm hỏi: “Yêu nhau lâu vậy rồi sao lại muốn chia tay?”
Người thanh niên thở dài: “Tôi cũng đâu có muốn chia tay nhưng sau khi đến Thượng Hải, tôi mới phát hiện hóa ra thế giới này rộng lớn như vậy
Bạn gái tôi cũng cùng quê với tôi, lúc tôi đi nhập ngũ cô ấy đã chờ tôi đằng đẵng ba năm trời, sau khi tôi xuất ngũ lại cùng tôi đến Thượng Hải
Nhưng gần đây có một cô gái tỏ tình với tôi, điều kiện gia đình cô này rất tốt, vừa có nhà cửa ở Thượng Hải lại có chút địa vị nên có thể trợ giúp tôi rất nhiều, nếu tôi đồng ý thì tôi sẽ có một nơi dừng chân ở Thượng Hải.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.