Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 839: Chuyện này ông toàn quyền xử lý




Hắn ở trong nhà tắm của ông chủ Tăng, an tĩnh làm một gã nhân viên chà lưng, tình hình đã dần chuyển biến tốt đẹp
Bắt đầu từ hôm qua, lượng khách đã tăng lên rất nhiều, những người chọn hắn chà lưng cũng ngày càng nhiều, xem ra hắn đã càng ngày càng nổi tiếng
Chỉ cần danh tiếng đạt đến một đỉnh cao nhất định, nhiệm vụ còn có thể không hoàn thành được sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô U Lan lặng lẽ đi đến bên cạnh hỏi thăm: “Vừa rồi là ai gọi đến
Sao tôi nghe thấy giọng hình như là của một cô gái, giọng rất dễ nghe nữa nha.”
Lâm Phàm cười ha hả: “Giọng dễ nghe cái gì chứ, nhớ kỹ, người này rất có thể sẽ đến Thượng Hải chém tôi đấy, cho nên nếu ngày nào đó có người lạ đến hỏi tôi ở đâu thì mọi người coi như không biết là được.”
Tính khí của anh Cường thì hắn không biết nhưng rõ ràng chuyện này sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy
Nhất định cô ta sẽ liều mạng với hắn, cho nên cứ trì hoãn trước rồi chờ đến lúc đó thật thì lại nghĩ cách giải quyết
Ngô U Lan che miệng ngạc nhiên, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc: “Cô ấy muốn chém anh……”
“Ha ha.” Điền Thần Côn không nhịn được cười nói: “Kẻ nào ngu ngốc mà mất trí vậy, vậy mà lại nghĩ đến việc chém cậu, chẳng lẽ còn không bị cậu đánh bay hay sao?”
Điền Thần Côn rất nể phục Lâm Phàm, hắn không phải người thường, tuổi còn trẻ nhưng võ công đầy mình
Hơn nữa cũng không phải tầm thường, ngay cả ông ta có thể tự xưng là nhân vật đại sư còn không phải là đối thủ của thằng nhóc này, thử hỏi xem có tức hay không chứ
Triệu Chung Dương cầm điện thoại di động đi tới: “Anh Lâm, chỉ cần anh ở trên livestream kêu cứu thì nhất định sẽ có rất nhiều người đến cứu anh.”
Lâm Phàm mỉm cười, chào khán giả trong livestream, cũng đã một khoảng thời gian rồi hắn không lên sóng livestream, cho nên cư dân mạng vừa nhìn thấy Lâm Phàm thì kinh ngạc hét lên, bây giờ danh hiệu của hắn càng ngày càng nhiều
Trong đó khiến người ta kinh ngạc nhất chính là, danh hiệu thần y
Loại danh hiệu này đáng được người khác tôn trọng, đồng thời cũng là người mà không ai muốn đắc tội nhất
Đinh đinh
Lại có một cuộc gọi khác gọi đến
“Không nói chuyện với mọi người nữa, tôi phải nghe điện thoại rồi.” Lâm Phàm nhìn ID người gọi, là học trò Triệu Minh Thanh của hắn
Sau khi khám bệnh từ thiện trở về, Triệu Minh Thanh vẫn luôn bận rộn với công việc của Học viện Trung y
Với tư cách là viện trưởng Học viện Trung y nên trọng trách trên vai ông ta rất lớn
Đồng thời, ông ấy cũng muốn làm rạng rỡ Học viện Trung y, nhưng sức lực của một người cuối cùng vẫn có chút nhỏ bé
“Minh Thanh, có chuyện gì vậy?” Lâm Phàm vẫn rất hài lòng với người học trò này
Hắn cũng không muốn giấu giếm kiến thức Trung y làm gì, đây là thứ để cứu người
Khó khăn lắm mới gặp được một lão trung y nguyện ý hạ thấp mình sẵn sàng ở bên cạnh hắn dốc lòng học tập, cho nên hắn nhất định sẽ không từ chối
Gần đây Triệu Minh Thanh rất bận rộn, phóng viên kéo đến hết đợt này đến đợt khác, nhưng vì ông ấy là viện trưởng của Học viện Trung y nên không thể từ chối các cuộc phỏng vấn này, nếu từ chối thì ai sẽ là người quảng bá Trung Y đây
“Lão sư, tôi đã nói chuyện với viện y tế quốc gia về đơn thuốc trị chứng chán ăn rồi, về giá cả sẽ theo hình chia lợi nhuận
Mặc dù chứng chán ăn là do ngài nghiên cứu ra nhưng cái này không thể độc quyền được, có điều ngài yên tâm, tôi đã nói chuyện với phía cơ quan tổ chức y tế rồi…” Triệu Minh Thanh giải thích rõ ràng, ông ấy sợ lão sư không vui
Dù sao thuốc chữa chứng bệnh chán ăn chính là tâm huyết của lão sư, ông ta làm như vậy thật ra cũng có tư lợi cá nhân
Vì đây là phương thuốc cứu mạng nên không thể giữ cho riêng mình, nhưng ông ấy cũng sẽ không để cho lão sư chịu bất cứ thiệt thòi gì, cho nên ông ta cố gắng giải thích, hy vọng lão sư có thể hiểu được
Quốc gia sẽ không cho phép thuốc trị bệnh chán ăn nằm trong tay một người nào đó, cùng nhau hợp tác mới là chuyện đúng đắn
Lâm Phàm không quan tâm đến những thứ đó, nếu hắn thật sự quan tâm đến việc tiền bạc thì hắn đã không lăn lộn cho đến tận bây giờ mà vẫn giữ được dáng vẻ như này
Với hắn thì không cần phải cố hết sức để kiếm tiền, mà là khi nào cần thì mới kiếm, còn lúc không cần thì cũng không muốn nghĩ đến mấy thứ này
Gian hàng càng mở lớn thì nếu không có năng lực thì rất dễ sẽ bị nói ra nói vào
Hơn nữa Lâm Phàm cũng tự mình hiểu được, hắn không phải là một thương nhân đạt tiêu chuẩn
“Không cần nói với tôi chuyện này, không phải tôi đã nói với ông là loại chuyện này ông cứ toàn quyền xử lý
Dù cho ông có tặng người ta miễn phí thì tôi cũng sẽ không nói gì cả, ông phải nhớ rõ, phương thuốc chữa bệnh là tôi chỉ điểm cho ông nhưng mà người cuối cùng nghiên cứu ra phương thuốc là ông đó nha.” Lâm Phàm nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Minh Thanh cảm động suýt khóc khi gặp được lão sư thấu tình đạt lý như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói thì dễ làm mới khó, chứ nếu như là người bình thường thì có thể chỉ vì phương thuốc chán ăn này mà khiến cho anh em kết thù, cha con ly tán ấy chứ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.