Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 864: Cô có bị ngốc hay không




Trong chớp mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bộ não của Lâm Phàm hoạt động điên cuồng
Bắt cóc
Cướp tiền
Cướp sắc
Mặc kệ, cứ trực tiếp phản công đã
Lâm Phàm không hề nghĩ ngợi, một tay nắm lấy cổ áo, phần lưng hơi dùng sức, một chiêu quật người qua vai đẹp mắt được tung ra
“Làm càn, dám bắt cóc tôi à!”
Phịch một cái, hành lang có chút rung động
“A…đau quá đi…” Đột nhiên một giọng nữ vang lên
Lâm Phàm ngơ người, sao lại là một cô gái
Mà khi nhìn thấy cô gái đang nằm trên mặt đất hắn có chút trợn tròn mắt, không khỏi nở nụ cười: “Anh Cường, cô đang làm cái gì vậy?”
Chuyện bây giờ khiến Lâm Phàm có chút lúng túng
Chuyện này cũng quá bá đạo rồi, anh Cường đúng là có chút nhây, vậy mà lại từ Giang Ninh giết tới tận đây
Nhìn thoáng qua con dao găm bên cạnh, chẳng lẽ vừa rồi cô ta muốn bắt cóc mình thật sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh Cường nằm trên mặt đất, tròng mắt đau đến đỏ cả lên giống như là muốn khóc, thế nhưng cô nhịn mà không khóc, loại tình huống này cũng bị quật thế này đúng là rất đau đó nha
“Đau quá, đau chết ông rồi!” Anh Cường sắc mặt rất là khó coi, hình như thực sự rất đau
Lâm Phàm làm sao biết lại là anh Cường đánh lén mình, cho nên lần này ra tay cũng không nhẹ không nặng
Quăng một cái qua vai như vậy thắt lưng sợ rằng cũng muốn gãy đó
“Đừng động, để tôi xem!” Lâm Phàm phát hiện anh Cường không giống như giả vờ, ngồi xổm xuống
“Anh làm cái gì vậy!” Anh Cường hận đến chết tên nhóc này
Nếu như không phải là tên này bản thân sẽ không có chuyện như vậy
Lâm Phàm: “Nếu như cô không muốn nửa đời sau ngồi trên xe lăn thì thành thật một chút cho tôi!”
Anh Cường vừa nghe xong lập tức bị dọa cho một trận, nếu như nửa đời sau ngồi trên xe lăn, vậy không bằng giết cô ta đi
“Vậy anh mau xem cho tôi đi, còn đứng đó làm gì!” Anh Cường hét lên
Lâm Phàm vốn còn muốn nhanh chóng xem cho một chút, có điều thái độ của cô gái này có chút xấu xa: “Chờ thái độ của cô tốt rồi tôi sẽ xem cho cô!”
Anh Cường sững sờ nhìn Lâm Phàm: “Anh…anh…”
Lâm Phàm không ngờ rằng anh Cường thực sự giết đến tận đây, có điều cha cô ta không phải đã nói là sẽ trông chừng anh Cường không để cô ta đến tìm mình gây phiền phức hay sao
Sao lại để cô ta chạy đến đây rồi, có điều thấy thần thái lúc này của anh Cường là biết chắc chắn vẫn muốn gây phiền phức cho mình rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Anh cái gì mà anh, đánh lén tôi mà còn nói lý sao
Bây giờ thái độ hung hăng như vậy, còn muốn tôi xem cho cô à, làm gì có loại chuyện tốt như thế?” Lâm Phàm nói
Bây giờ anh Cường có một loại cảm xúc muốn giết chết cái tên này rồi: “Anh có xem cho tôi hay không?”
Lâm Phàm lắc đầu: “Thái độ tốt một chút, tôi sẽ xem cho cô!”
“Xì, nằm mơ giữa ban ngày, anh Cường tôi chưa bao giờ chịu khuất phục, từ trước đến nay chưa từng nhìn sắc mặt ai để nói chuyện!” Anh Cường ương ngạnh nói: “Tôi không cần anh xem giùm, tôi tự gọi xe cứu thương!”
Sau đó, anh Cường nhịn đau gọi điện thoại, tút tút, âm thanh vang lên hai tiếng rồi mất tín hiệu
“Mẹ, tín hiệu mạng kiểu gì vậy, đến cả một cú điện thoại cũng không gọi được?” Anh Cường nổi giận, hôm nay gặp quỷ rồi, gặp phải toàn những chuyện gì đâu không
Lâm Phàm cũng rất bất lực, hành lang này vốn rất kỳ lạ, không tín hiệu, căn bản không thể gọi được điện thoại ở chỗ này
“Haizz, cô tự suy nghĩ kỹ đi, nhân chứng vật chứng đều ở đây, nếu không thì để tôi gọi 110 cho cô, để cho cảnh sát đưa cô tới bệnh viện
Chỉ là đến lúc đó phần thắt lưng của cô có thể dùng được hay không thì khó nói lắm!” Lâm Phàm rất tiếc nuối nói: “Một cô gái như hoa như ngọc đột nhiên nửa người bị liệt cũng quá đáng thương rồi!”
Anh Cường nhìn Lâm Phàm, cảm thấy đối phương không phải là đang hù dọa mình, trong lòng khựng lại, có chút sợ hãi: “Mong anh giúp tôi xem một chút, chúng ta có chuyện gì sau này thì nói được không?”
Lúc này, thái độ của anh Cường đột nhiên thay đổi tốt hơn
Lâm Phàm sững sờ: “Vừa rồi không phải là cô nói không chịu khuất phục sao?”
“Hiểu rõ thời thế mới là anh kiệt, còn rừng xanh sợ gì không có củi đốt!” Anh Cường nói
Lâm Phàm lắc đầu: “Vừa rồi tôi nghe không rõ, hay là cô nói lại lần nữa xem!”
Anh Cường nhịn cơn lửa giận trong lòng: “Mong anh giúp tôi xem một chút được không!”
“Như vậy mới đúng, có lời chúng ta cứ nói hẳn hoi, cô động dao động kiếm như vậy làm cái gì chứ?” Lâm Phàm mở lời nói, sau đó nghiêng người anh Cường sang một bên, ngón tay ấn vào bên hông anh Cường
Ôi chao, vẫn là cái eo nhỏ thon gọn, xúc cảm này đúng là quá khác biệt nha
“Được chưa!” Anh Cường nói
Lâm Phàm không nói gì nhiều, ngón tay ấn một cái, cạch một tiếng dường như là xương đã trở về lại vị trí cũ
“Được rồi, cô xem thế nào rồi?” Lâm Phàm nói
“Như vậy là xong rồi sao
Không phải anh nói là tôi sẽ liệt nửa người à?” Anh Cường động động, cảm thấy thoải mái không ít, không có cảm giác như lúc trước nữa
Lâm Phàm cười: “Cô không phải là bị ngốc đấy chứ, ngã có một cái như thế có thể liệt nửa người được sao, là tôi lừa cô đấy, chỉ là chệch khớp mà thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.