“Có việc này nữa?” Lưu Hiểu Thiên sững sờ, sau đó anh ta mở tin tức ra xem: “Không đúng, đây là việc của phía bên Sơn Nguyên, không thuộc quản lý của chúng tôi rồi.”
Lâm Phàm lắc đầu: “Đồn trưởng Lưu, sao anh có thể nói như thế được, đã cùng một nước thì đều là người một nhà, sao có thể nói không liên quan đến các anh được chứ.”
Lưu Hiểu Thiên gật đầu: “Nói cũng có lý, chẳng qua chuyện này xảy ra phía bên Sơn Nguyên, hẳn phải do người bên kia phụ trách, chúng tôi có muốn quản cũng không có quyền hạn đó, cậu nói đúng không.”
“Không phải lý lẽ này, việc này phải xem có muốn quản hay không, anh nhìn xem, mặc dù người bên kia bị lừa nhưng tên lừa gạt này chắc chắn không phải ở Sơn Nguyên
Vì vậy chuyện này có thể nói là mang tính chất toàn quốc, anh thấy có lý không.” Lâm Phàm nói
Lưu Hiểu Thiên im lặng một lúc, anh ta đang tự hỏi hôm nay Lâm đại sư làm sao thế này, dường như là muốn xen vào việc này
Anh ta biết Lâm đại sư là người chính nghĩa và cũng vì sự chính nghĩa này mà khiến cho Lưu Hiểu Thiên rất bội phục
“Lâm đại sư, cậu nói thật đi, cậu muốn xen vào việc này phải không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hay là do cậu bói toán ra được?” Lưu Hiểu Thiên biết năng lực bói toán của Lâm Phàm rất lợi hại nhưng bọn họ là quan chức nhà nước, nhất định không thể tin những thứ này, nhưng trong lòng anh ta vẫn rất tín nhiệm hắn
Lâm Phàm lắc đầu: “Chuyện này sao có thể bói ra được, chẳng qua tôi có một cách khác, nếu đồn trưởng Lưu sẵn lòng giúp đỡ thì đó chỉ là vấn đề trong vài phút thôi.”
Đương nhiên “chỉ vài phút” là không thể nào, nhưng nói như vậy cho thấy hắn đã nắm chắc việc này rồi
Lưu Hiểu Thiên có hứng thú, nếu thật sự có thể phá án thì cho dù có phải vượt quyền hay không thì đều là chuyện tốt cả
Có điều anh ta có chút nghi ngờ: “Lâm đại sư, không phải tôi nghi ngờ cậu nhưng cậu có thể tiết lộ một chút không, cậu có cách gì thế?”
Lâm Phàm cười nói, hắn bình tĩnh nhấp một hớp trà: “Thật ra, tôi vẫn chưa nói với anh là kỹ năng máy tính của tôi rất lợi hại, cho dù là trên trời hay dưới đất thì chỉ cần tôi muốn vào là vào, hoàn toàn không trở ngại nào.”
“À há?” Lưu Hiểu Thiên trợn mắt há hóc mồm nhìn Lâm Phàm
“Ánh mắt này của anh dường như là không tin sao?” Lâm Phàm hỏi, hắn không ngờ sau khi Lưu Hiểu Thiên đã chứng kiến rất nhiều kỳ công của hắn mà vẫn còn nghi ngờ hắn như này, đúng là làm lòng hắn hơi bị tổn thương đó
Lưu Hiểu Thiên khoát tay: “Không phải vậy, chẳng qua trước giờ tôi vẫn không tin mà.”
Lâm Phàm cũng không nói gì: “Vậy rốt cuộc anh có ủng hộ tôi không?”
“Ủng hộ, tôi chắc chắn ủng hộ rồi, cậu nói đi, cậu muốn tôi làm thế nào?” Lưu Hiểu Thiên hỏi, đến bây giờ anh ta vẫn còn chưa rõ tình huống như nào, cảm giác có chút quái dị
Lâm Phàm khoát tay: “Thật ra không cần anh phải làm gì cả, tôi chỉ muốn nói với anh một tiếng trước, nếu tôi phạm pháp bị bắt vào thì anh phải ưu ái cho tôi đấy.”
“Hả?” Lưu Hiểu Thiên lại mờ mịt: “Khoan đã, cậu nói như vậy là có ý gì
Cái gì phạm pháp, tôi nghe không hiểu lắm.”
Lâm Phàm bỗng nhiên phát hiện sao giao tiếp với Lưu Hiểu Thiên lại khó đến thế: “Anh nói xem, tôi muốn tìm những kẻ lừa đảo đó thì nhất định phải xâm nhập vào ngân hàng mà, còn phải xâm nhập vào hộ tịch trong cục cảnh sát
Anh nói nếu tôi bị phát hiện thì không phải tôi sẽ tiêu đời rồi sao, anh thấy có đúng không.”
“À há?” Lưu Hiểu Thiên lại lần nữa trợn mắt há hốc mồm
Lâm Phàm không biết nói gì: “Anh có thể đừng ‘à há’ nữa được không, anh nói đi, tôi nói đúng không hả.”
Lưu Hiểu Thiên trợn tròn mắt, anh ta không ngờ Lâm đại sư lại dùng cách như này, này...việc này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lâm đại sư, cậu phải thận trọng trong việc này nha, tuyệt đối đừng xúc động
Cho dù thế nào đi nữa thì cậu cũng không thể xâm nhập được, nếu cậu xâm nhập vào thì đây chính là việc lớn rồi đấy.” Lưu Hiểu Thiên nói
Lâm Phàm lắc đầu: “Không được, thế giới này cần sự chính nghĩa, vì chính nghĩa thì coi như tôi chịu ít tội thì có tính là gì.”
Đột nhiên
Lưu Hiểu Thiên phát hiện bây giờ trên người của Lâm đại sư, anh ta như thấy được một loại tia sáng, ánh sáng này quá chói mắt giống như ánh sáng của thần thánh vậy
Chẳng lẽ đó chính là ánh sáng của sự chính nghĩa hay gì…
Chỉ là có chút không đúng, đúng lúc này, Lâm Phàm đứng dậy, lời lẽ chính nghĩa nói: “Đồn trưởng Lưu, hôm nay tôi tới đây để nói với anh một tiếng, để phòng trường hợp anh không rõ tình hình thế nào
Chờ thật sự đến lúc đó thì anh không nên làm khó tôi, nên làm cái gì thì làm cái đó, tôi đi trước đây.”
Lưu Hiểu Thiên phản ứng lại: “Lâm đại sư, cậu đừng xúc động mà, có việc gì chúng ta từ từ nói, cậu là muốn một đi không trở lại à...nè nè...”
Ai u, chết tiệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưu Hiểu Thiên vỗ đùi, anh ta lập tức gọi điện thoại cho lãnh đạo, chuyện này đã thành chuyện lớn rồi, nhìn vẻ mặt này của Lâm đại sư hoàn toàn không phải nói đùa đâu
Nếu thật sự làm như vậy thì cho dù là ý tốt đi nữa nhưng chắc chắn sẽ phải ngồi xổm trong cục cảnh sát mất
Lâm đại sư chính là bạn tốt của anh ta, bản thân anh ta xác định không thể nhìn hắn bị bắt vào cục cảnh sát được, dù thế nào đi nữa cũng phải cứu hắn
“Nhưng cũng không nhất định, Lâm đại sư nói hắn là cao thủ máy tính, vậy thì khẳng định sẽ tự biết bảo vệ mình
Tuy rằng đến lúc đó sẽ có tình huống, nhưng trong lòng anh ta biết, anh ta tuyệt đối sẽ không tố cáo hắn, cứ đem vụ việc nói với cục trưởng trước để cẩn thận chuẩn bị đã.” Trong lòng Lưu Hiểu Thiên suy nghĩ
…