Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 878: Tài liệu cơ mật của các quốc gia khác?




Lưu Hiểu Thiên cười nói: “Lãnh đạo, người các anh muốn tìm đang ở ngay trước mắt
Vị này là Lâm đại sư, chính là người đã làm chuyện này.”
Đột nhiên
Bầu không khí có chút yên lặng
Thân Kiệt Vân ngơ ngác nhìn Lâm Phàm
Nhóm thiên tài máy tính cũng sững sờ, ngây ngốc nhìn Lâm Phàm, có chút không dám tin
Thân Kiệt Vân ngạc nhiên hỏi: “Cậu nói là người kia sao?”
Lưu Hiểu Thiên gật đầu: “Đúng vậy, là anh ta.”
“Mẹ kiếp, làm sao có thể.” Thân Kiệt Vân kinh ngạc
Nếu như nói là một tổ chức thì ông còn có thể chấp nhận
Thế nhưng bây giờ lại nói với ông chỉ có một người mà đã hành cho bọn họ tả tơi như vậy… Con mẹ nó, chuyện này nói ra sẽ có ai tin chứ, loại đả kích này bọn họ không tiếp nhận nổi..
Tâm hồn yếu ớt của ông ta bị đả kích thảm thương..
Đau đớn
Không còn gì đau đớn hơn
Lâm Phàm cười: “Chào lãnh đạo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôi chính là người đã giao đấu với mọi người trong hệ thống nội bộ ngân hàng
Nhưng tôi phải nói điều này, kĩ thuật của mọi người quá kém, cần phải nỗ lực hơn nữa đó nha
Nếu như gặp phải kẻ cố ý muốn phá hoại thì hậu quả sẽ khó mà lường được.”
Gì chứ
Thân Kiệt Vân nhìn Lâm Phàm, tim đập thình thịch
Tổ đội của ông ta đã giành được giải nhì trong cuộc thi về phòng thủ và tấn công mạng cấp quốc gia nha, hơn nữa cũng vô cùng có danh tiếng trên đấu trường quốc tế
Thế mà bây giờ lại bị người này chê là kĩ thuật quá kém
Nếu như là người khác nói thì ông ta đã sớm tức giận rồi
Nhưng tên nhóc trước mắt này trong nháy mắt đã trấn áp được toàn bộ cấp dưới của ông ta, căn bản không có cách nào phản bác lại được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Sao có thể, đồn trưởng Lưu có phải có nhầm lẫn gì không, chỉ có một mình hắn ta thôi sao?”
Nhóm thiên tài máy tính bên cạnh không tin, họ thậm chí còn nghĩ có phải đồn trường Lưu đang lừa họ không
Nếu như là bọn họ thua một nhóm người thì đương nhiên họ cũng sẽ tâm phục khẩu phục do kĩ năng của họ không bằng người ta mà thôi
Nhưng bây giờ lại biết đối phương chỉ có một người, vậy đây là đả kích lớn thế nào chứ..
Lưu Hiểu Thiên cười, trong lòng rất đắc ý
Dù sao anh ta và Lâm Phàm cũng là bạn tốt
Bây giờ bạn tốt anh ta chỉ dựa vào sức lực của một người đã có thể trấn áp được nhóm chuyên gia kia, làm sao hắn có thể không tự hào được cơ chứ
“Vâng, chính là anh ta.” Lưu Hiểu Thiên gật đầu
Một người trong đó nghi hoặc hỏi lại: “Kĩ thuật của anh tốt như vậy sao lại để lộ thân phận của mình chứ
Cho dù có bị truy lùng thì với thực lực của anh, chúng tôi cũng sẽ không thể truy ra được.”
Lâm Phàm rất bất đắc dĩ
Làm sao hắn có thể nói là hắn căn bản không biết cách che giấu thân phận chứ..
Nếu như nói ra khẳng định sẽ bị bọn họ khinh thường rồi..
“Vì sao phải che giấu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phạm pháp chính là phạm pháp
Tích cực nhận lỗi thì mới có thể được khoan hồng.” Lâm Phàm bình tĩnh trả lời
Lưu Hiểu Thiên nhìn Lâm Phàm, không nghĩ rằng người anh em này của hắn lại có giác ngộ cao như thế, không khỏi cảm thấy may mắn khi có thể quen biết một người bạn như vậy
Người của Cục An ninh mạng im lặng..
Bọn họ đột nhiên phát hiện ra, vị đại thần trước mặt lại có ý thức cao như này, quả thật không giống người bình thường
Thế nhưng cũng rất đáng tiếc, phạm luật là phạm luật, đương nhiên phải bị trừng phạt
Thân Kiệt Vân ra lệnh: “Mang máy tính đi.”
Đây là công cụ gây án, đương nhiên bọn họ phải kiểm tra
Lâm Phàm nói sang một bên: “Các người nhớ đừng làm hỏng máy tính của tôi, tôi mới dùng chưa được bao lâu
Các file bên trong cũng đừng xóa đi, tôi đã rất vất vả mới có thể tải về được đó.”
Thân Kiệt Vân nghe vậy trong lòng cảm thấy vô cùng vui mừng
Tài liệu được vị đại thần này coi trọng như vậy nhất định không bình thường, rốt cuộc là cái gì chứ
Chẳng lẽ là tài liệu quan trọng của đất nước nào đó
Dù sao vị hacker này cũng thật sự rất lợi hại, mà hacker bọn họ lại thích nhất là tìm kiếm những tài liệu cơ mật của các quốc gia khác
Nếu tìm được sẽ trở thành chiến lợi phẩm, nhất định phải lưu trữ lại
Hơn nữa những thứ mà vị đại thần này coi trọng có thể là những thứ bình thường sao
Thân Kiệt Vân trịnh trọng gật đầu: “Yên tâm, chúng tôi sẽ không làm hỏng bất cứ thứ gì, chỉ kiểm tra một chút
Nếu như không có vấn đề gì, chúng tôi sẽ mang trả lại nguyên vẹn.”
“Vậy thì tốt.” Lâm Phàm yên tâm
Miễn là máy tính không bị hư hại thì sẽ không sao
Những người trong đội An ninh mạng lục tục rời đi
“Lâm đại sư, đi thôi.” Lưu Hiểu Thiên nói
Lâm Phàm gật đầu, sau đó vẫy tay với các chủ cửa hàng xung quanh: “Các vị, tôi đi trước đây, chúng ta nhất định sẽ gặp lại sau cơn bão.”
Các chủ cửa hàng rất không nỡ: “Ông chủ nhỏ nhớ chú ý an toàn.”
“Xảy ra chuyện gì phải nói với chúng tôi.”
“Bọn họ vậy mà dẫn ông chủ nhỏ của chúng ta đi rồi, chúng ta thua rồi...”
“Ông chủ nhỏ sớm quay lại nhé.”
Các phóng viên nghe tin đã sớm chạy qua, thế nhưng lại bị cảnh sát chặn lại ở bên ngoài, không để cho bọn họ tiến vào bên trong
“Rốt cuộc là có chuyện gì chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.