Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 889: Tin tức đầu tiên về Lâm đại sư




"Các người đang làm gì vậy?” Cảnh sát gác cổng ngăn phóng viên lại, không có lệnh thì bọn họ không thể cho đối phương vào
“Chúng tôi là phóng viên, chúng tôi muốn phỏng vấn Lâm đại sư.”
“Lâm đại sư bị giam ở đây, rốt cuộc tình hình hiện tại như thế nào, có bị các người ép nhận tội hay không?”
“Cho dù là đột nhập vào ngân hàng cũng phải thông qua các thủ tục pháp lý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ thậm chí còn chưa thông qua các thủ tục pháp lý, nhất định là bị các người âm thầm phán tội rồi, chúng tôi muốn gặp Lâm đại sư.”
“Chúng tôi có quyền biết sự thật.”
“Chúng tôi muốn gặp Lâm đại sư.”
Mục đích ngày hôm nay của các phóng viên rất rõ ràng, nếu không gặp được Lâm đại sư thì tuyệt đối không về, hơn nữa còn có loại xung động muốn xông vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảnh sát gác cổng bảo vệ trật tự tại hiện trường hô: “Đừng chen lấn, chúng tôi đã xin chỉ thị của cấp trên, mong mọi người kiên nhẫn chờ đợi.”
Khi Lưu Hiểu Thiên biết chuyện này, anh ta không biết phải nói gì
Nhưng mà anh ta cho phép
Bọn họ có thể gặp Lâm đại sư

Sau khi các phóng viên biết được có thể vào gặp Lâm đại sư thì rất hưng phấn, đợi chút nữa sau khi vào nhất định phải nhìn thật kỹ, phải kiểm tra xem Lâm đại sư có bị thương hay không, hoặc có bị buộc nhận tội hay không
Mặc dù có đôi khi bọn họ sẽ đưa tin không đúng sự thật nhưng Lâm đại sư là anh hùng, dù thế nào cũng phải đưa tin theo đúng sự thật mới được
Chỉ hy vọng Lâm đại sư ở trong đó không phải chịu khổ, nếu không bọn họ sẽ rất buồn
Xuất phát đi về phía Lâm đại sư, các phóng viên nhìn môi trường xung quanh
“Chỗ này quá ảm đạm, Lâm đại sư ở đây sao có thể chịu được chứ.”
“Đúng vậy, cũng không biết bị nhốt bao lâu đây, nghe nói có thể bị phán án mười năm lận đó.”
“Tôi nghe nói bị phán án ba mươi năm.”
“Ài, tuổi trẻ tươi đẹp cứ thế không còn nữa, sao lại có thể như vậy chứ.”

Cảnh sát mở cánh cửa cuối cùng ra: “Phía trước chính là chỗ của Lâm đại sư.”
Vừa nói xong, các phóng viên lập tức đi vào phía trước, giống như không thể chờ đợi được để được gặp Lâm đại sư
“Lâm đại sư, chúng tôi đến rồi.”
Các phóng viên lao vào như ong vỡ tổ
Lúc này, Lâm Phàm cười lớn: “Ha ha, các người nhất định sẽ thua, bài của tôi thế này thì các người lấy gì đánh lại chứ, tôi mở bài ra chơi với các người luôn.”
Tôn Năng sợ hãi: “Mẹ kiếp, quá biến thái rồi, năm cây bom, vua lớn vua nhỏ đều có, quân bài nhỏ nhất đều là J, cái này chúng tôi làm sao chơi lại được...”
Lâm Phàm cười lớn: “Đầu hàng thua một nửa.”
“Không, chúng tôi sẽ không đầu hàng, nếu anh đã mở bài ra chơi với chúng tôi thì cũng đừng trách chúng tôi.”
Bốn người quây thành một vòng tròn chơi đánh bài địa chủ, còn mấy người khác thì đứng bên cạnh xem, thỉnh thoảng chỉ trỏ xem đánh lá nào
Một tay Lâm Phàm cầm bài, một tay cầm một cái đùi gà lớn ăn ngon lành: “Không vội, để các người từ từ suy nghĩ..
“Lâm đại sư, chúng tôi đến rồi, anh không cần chịu khổ cực nữa.”
Đúng lúc này, một tiếng hô từ xa vang lên, nháy mắt một đám phóng viên đã xuất hiện trước nhà tù, máy ảnh trong tay nhấp nháy chụp
Các phóng viên có vô số lời muốn nói với Lâm đại sư, nhưng đột nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, bọn họ đều ngây người
Cái này..
Lâm Phàm hiền lành nhìn những người phóng viên này, khẽ cắn một miếng đùi gà nói: “Các người là?”
Các phóng viên nhìn xung quanh, đồng thời dụi dụi mắt, bọn họ không nhìn lầm chứ
Lâm đại sư chịu khổ, dường như ở đây cũng không tệ lắm..
Ăn đùi gà lớn
Đánh bài
Còn có giường ngủ thoải mái nữa chứ
Chuyện này hình như không giống với lời đồn nha
Hơn nữa mức độ hưởng thụ này khiến người khác phải tức lộn ruột
Lâm Phàm nghi ngờ hỏi: “Các đồng chí phóng viên, mọi người đang làm gì vậy?”
Giờ phút này các phóng viên mới phản ứng lại, bấm máy ảnh lách tách
“Lâm đại sư, tình huống này của anh không giống với tưởng tượng của chúng tôi...”
“Đúng vậy, anh có bị bọn họ tra tấn ép nhận tội hay không.”
“Lâm đại sư, phần lớn các cư dân mạng đều rất quan tâm đến anh, luôn lo lắng anh xảy ra chuyện gì, xin hỏi anh bị phán án bao lâu?”
Có rất nhiều vấn đề nhưng trong lòng Lâm Phàm lại cảm thấy ấm áp, không nghĩ tới còn có nhiều người quan tâm mình như vậy, thật sự quá cảm động
Lâm Phàm để đùi gà xuống: “Các vị phóng viên, tôi ở đây rất tốt, không cần phải lo lắng cho tôi
Tôi xâm nhập vào ngân hàng là chuyện lớn, tuy rằng có ý tốt nhưng vẫn là hàng vi sai trái nên tôi chấp nhận hình phạt ở lại đây một tháng để suy ngẫm về hành vi của mình
Các phóng viên không phản bác được, suy ngẫm lại hành vi của mình
Ngẫm lại cái rắm..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
thử hỏi trong đất nước này có người nào sống trong tù còn thoải mái hơn hắn cơ chứ
Không chỉ có đùi gà lớn ăn còn có giường ngủ thoải mái, mấu chốt chính là còn có người đánh bài cùng
Người ở bên ngoài cũng không sống thoải mái được như hắn đâu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.