Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 892: Mua tranh giá 1 tệ




“Đúng rồi đúng rồi, tôi nhớ rồi.” Lúc này Ngô U Lan giống như khám phá ra một lục địa mới: “Chờ một chút, bây giờ tóc không dài lắm nhưng có thể búi ra sau, nhất định sẽ rất đẹp.”
Giờ đây, Ngô U Lan vừa là thợ trang điểm vừa là nhà tạo mẫu tóc cho anh Cường
Không biết đã qua bao lâu
Khi Ngô U Lan nhìn thấy dáng vẻ của anh Cường thì ngây người ra một lúc: “Chói mắt quá, lạnh lùng quá, đẹp trai quá..
Không đúng, không phải đẹp trai mà là vẻ đẹp trung tính.”
Những người khách khác trong tiệm khi nhìn thấy anh Cường cũng bị hấp dẫn
Trang phục trung tính, đôi môi đỏ mọng, kẻ mắt và búi tóc sau đầu và đặc biệt là dáng người cao gầy quả thật khiến cho mọi người phải choáng váng
Anh Cường nhìn mình trong gương, giống như bị mê hoặc, đây là mình sao
Không, không đúng, sao mình lại có ý nghĩ như vậy
Nhưng cảm giác này thực sự rất khác biệt
Trong sâu thẳm trái tim của cô ta, thế mà lại không có nhiều mâu thuẫn với loại cảm giác này
Thời gian trôi rất nhanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tin tức trên mạng về Lâm đại sư dần biến mất, mỗi ngày có không ít tin tức bắt mắt xuất hiện, hấp dẫn sự chú ý của mọi người
Thế nhưng các ông chủ cửa hàng trong phố Vân Lý lại rất nhớ ông chủ nhỏ
“Có lẽ ông chủ nhỏ sẽ sớm ra ngoài?”
Ông Trương: “Có lẽ sẽ nhanh thôi, đã hơn 20 ngày rồi, có lẽ mấy ngày nữa là ra rồi
Chị Hồng cười nói: “Không biết ở đó một tháng có cảm giác gì, nhưng tại sao tôi luôn cảm thấy ông chủ nhỏ dường như đang muốn lười biếng?”
Lão Lương kinh ngạc nói: “Chị Hồng, chị cũng có cảm giác này sao?”
Chị Hồng cười: “Đây không phải là cảm giác mà là sự thật...”
Điền Thần Côn tiến đến tham gia: “Ài, lần nào cũng như thế này
Hắn phủi tay một cái, người cũng biến mất
Thế nhưng chúng ta lại là người phải gặp xui xẻo, ngày nào người dân cũng đều ở đây chờ bánh kếp
Mọi người nói xem tại sao tôi lại ở cùng một người không đáng tin cậy như vậy chứ.”
“Ha ha, lão Điền ông không hài lòng à
Ông xem bây giờ đi, từ khi ông đi theo ông chủ nhỏ, mỗi lần những người dân xếp hàng mua bánh kếp kia nhìn thấy ông có ai là không biếu thuốc lá cho ông không”
Điền Thần Côn vui vẻ nói: “Đừng nói đừng nói, đây là do con người tôi có mị lực cao, cho nên họ tặng thuốc cũng là chuyện có thể hiểu mà.”
“Ồ, trên Weibo có sự kiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là sự kiện mua tranh vẽ giá một tệ, là của viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn chúng ta, chuyện này là sao
Ông Lương đang cúi đầu xem điện thoại bỗng kinh ngạc nói
"Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn?” Điền Thần Côn ngây người cầm điện thoại: “Ồ, đúng là thế..
Tôi biết rồi, nhất định là do cậu ta làm, khoảng thời gian trước tôi đến viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn
Tất cả tranh vẽ của bọn trẻ đều đã bị lấy đi, còn nói là muốn làm hoạt động gì đó, gây một quỹ từ thiện và dùng nó để dạy học cho bọn trẻ.”
Ngô U Lan mở điện thoại ra: “Mua tranh vẽ à
Những bức tranh của bọn nhỏ này cũng không tệ nha.”
Triệu Chung Dương phát livestream: “Mấy huynh đệ mau mở Wechat ra, tham gia hoạt động mua tranh vẽ giá một tệ để đóng góp một phần công sức cho bọn trẻ nha
Tôi, Triệu Chung Dương xin cảm tạ các vị, chỉ cần việc quyên góp đạt tiêu chuẩn, tôi nói lời sẽ giữ lời, nhất định sẽ giả gái để livestream cho mọi người xem.”
"Quá đỉnh..
Vì hứa hẹn của anh Dương, tôi ủng hộ 100 tệ.”
“Ha ha, lót dép ngồi đợi streamer giả gái, đã mua tranh.”
“Những bức tranh vẽ này tuy không được đẹp lắm nhưng với mục đích làm hình nền điện thoại thì nó cũng được đó nha.”
“Đã mua rồi.”
“Điên thật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Wechat bị bệnh rồi..
Một tệ một bức, muốn mua một vạn bức phải mất bao lâu đây
Nếu có thể tự điều chỉnh giá thì tốt.”
“Đại gia, cầu xin được ôm đùi.”
“Đúng là đại gia mà.”
Triệu Chung Dương mỉm cười, cậu ta cũng cố gắng giúp cống hiến một phần sức mọn của mình giúp đẩy sự kiện này lên một chút
"Nhóm huynh đệ, không cần tiêu phí quá nhiều, một người mua một bức là được rồi.”
“Streamer đúng là có lương tâm, tôi thích anh.”

Trong một nhóm nào đó
Thu Đao Trảm Cá: “Bọn nhỏ mau ra tham gia hoạt động mua tranh giá một tệ, nếu ai không tham gia thì sau này đừng nhận tôi làm anh.”
Các thành viên trong nhóm lập tức sôi nổi lên
“Oa, tôi cầu còn không được...”
“Ha ha...”
“Đây là giúp đỡ bọn trẻ, một tệ không nhiều lắm, phải mua.”
Bây giờ Wechat đã phổ biến đến tay mọi người, cho nên có sức ảnh hưởng rất lớn
Khi mọi người mở Wechat ra đều thấy cái hoạt động phổ biến của Wechat
Đây là hoạt động gì
Có không ít người dân thành thị mở Wechat ra đều rất nghi ngờ
“Con mẹ nó, bức tranh này mà có giá một tệ
Có cho không thì cũng không muốn lấy.”
“Wechat vì tiền mà điên rồi sao, thủ đoạn gom tiền này cũng thật là thông minh đó.”
“Ồ, đây là hoạt động để giúp đỡ bọn trẻ trong cô nhi viện có thể nhận được một hoàn cảnh giáo dục tốt nhất, là hoạt động từ thiện đó
"Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn này là ở Thượng Hải chúng ta, phần lớn những đứa trẻ bên trong viện, lúc trước đều bị bọn buôn người bắt cóc đấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.