Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 898: Nếu làm việc ở đây thì sẽ không có cảm giác đó




Trong một tháng này, người trong tổ an ninh mạng đều ở đây mỗi ngày, đi theo bên cạnh Lâm Phàm học hỏi kỹ thuật máy tính
Mà Lâm Phàm cũng kiếm lời được một đợt điểm bách khoa toàn thư, mặc dù không nhiều nhưng cũng rất tuyệt
Thân Kiệt Vân cảm kích nói: “Đại thần, vô cùng cảm ơn anh, trong một tháng này kỹ thuật của mỗi người đều được tăng lên ở các trình độ khác nhau
Chỉ đáng tiếc là không thể học được kỹ thuật phòng ngự!”
Bọn họ sùng bái phục sát đất đối với phương pháp công kích xuất sắc của đại thần
Theo bọn hắn nghĩ đại thần chính là thần trong thế giới mạng, bất luận hệ thống an toàn nào trước mặt hắn đều như quả hồng mềm, tùy ý hắn bóp một cái là vỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Năng nói: “Đại thần, sao anh không dạy chúng tôi kỹ thuật phòng ngự!”
Đây là vấn đề rất nghiêm trọng
“Muốn phòng ngự làm gì, bắt được chính là làm, không phải là anh chết thì là tôi tử vong!” Chính bản thân hắn cũng không biết phòng ngự, sao có thể dạy được chứ
Tôn Năng trầm mặc một lúc, sau đó gật đầu: “Đại thần chính là đại thần, nói rất có đạo lý!”
Thời gian không còn sớm
“Được rồi, một tháng này cảm ơn mọi người đã nói chuyện phiếm với tôi, sau này chúng ta có cơ hội sẽ gặp lại!” Thời gian trôi qua thật nhanh, đã phải rời khỏi trại tạm giam ấm áp này, cảm giác có chút tiếc nuối
Có điều những thứ đồ cá nhân này chỉ có thể để lại ở đây, không biết người tiếp theo vào đây sẽ là ai
Đám người Thân Kiệt Vân liếc nhìn nhau sau đó đứng thành một hàng, vẻ mặt trịnh trọng, mặt đầy cảm kích nói: “Lâm đại sư, khoảng thời gian này thực sự cảm ơn anh, anh đã quên mình tận tâm dạy chúng tôi kỹ thuật, chúng tôi ghi nhớ trong lòng!”
“Cảm ơn!”
Lâm Phàm cười, cảm thấy không có gì, kỹ thuật là thứ sống không đem đi được chết cũng không thể mang theo
Huống hồ những người này cũng là nhân tài giữ gìn hòa bình mạng lưới quốc gia chúng ta, nếu như kỹ thuật không tốt sau này bị người khác bắt nạt thì làm thế nào
Bản thân hắn mặc dù sẽ không tham gia vào ngành này, nhưng cũng đồng ý góp một phần sức lực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không cần khách sáo như vậy, nếu không phải có các cậu thì một tháng này của tôi e là sẽ phát điên mất!” Lâm Phàm cười nói
Lời nói ra cũng là sự thật, mỗi ngày đều đến nói chuyện với hắn, điều này cũng cho trại tạm giam tăng thêm không ít sức sống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng lúc này, nụ cười của Lâm Phàm càng thêm rực rỡ
Hắn vừa nói, bản thân hắn làm được chuyện lớn như vậy, nhiệm vụ bách khoa toàn thư sao vẫn chưa hoàn thành, nguyên nhân là lúc này đây
“Kiến thức trang mười hai hoàn thành, điểm bách khoa tăng thêm 20 điểm!”
“Mở trang kiến thức thứ mười ba, bởi vì là kiến thức trang thứ mười ba cho nên lựa chọn sở trường liên quan đến người bên cạnh ký chủ!”
Xem ra lại là lựa chọn sở trường có liên quan đến người bên cạnh, cũng không biết bách khoa toàn thư này rốt cuộc muốn gì, đổi đi đổi lại thú vị sao
“Ngô U Lan nảy sinh sự sùng bái vô cùng cao đối với ký chủ, bởi vậy mở ra trang kiến thức thuộc phân loại nhỏ là ‘Dọn dẹp vệ sinh’ nằm trong trang kiến thức lớn Bảo vệ môi trường
(Có hiệu ứng thần bí tăng thêm từ Bách khoa toàn thư)”
“Tuyên bố nhiệm vụ: Vẫn như cũ, hãy trở thành Lâm đại sư được người người kính nể!”
“Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm bách khoa +20, mở ra trang kiến thức thứ 14!”
“Ghi chú: Bởi vì mở ra là kiến thức phân loại nhỏ, không cần phải tập trung vào nó.”
“Điểm bách khoa: 320 điểm.”
Ui là trời, trang kiến thức này đúng là khiến cho người ta đau trứng mà
Lâm Phàm trợn tròn mắt, đang yên đang lành thế nào lại mở ra trang kiến thức bảo vệ môi trường??
Có loại cảm giác trang kiến thức này không có chỗ để dùng rồi
Làm sao để trở thành Lâm đại sư mà người người kính phục đây, độ khó này có chút lớn rồi đó
Nhìn lại mười hai trang kiến thức trước đây, cho dù kiến thức chà lưng là hố người nhất, thế nhưng khi biểu hiện năng lực thì có thể thấy vô cùng mạnh mẽ
Có điều thôi bỏ qua vậy, không có nhiều tác dụng vậy thì không nhiều tác dụng
Bây giờ hắn cũng nhìn thấu rồi, không cần vội vàng mà cứ từ từ làm, gần đây nghỉ ngơi thoải mái chút cũng không phải là lựa chọn tồi
“Đại thần, anh sao vậy?” Tôn Năng thấy đại thần đứng im tại chỗ như khúc gỗ, lập tức có chút lo lắng hỏi
Lâm Phàm phản ứng lại: “Không sao, đi thôi, ra ngoài, phải nói tạm biệt nơi này rồi!”
Bên ngoài
Lưu Hiểu Thiên cười nói: “Chúc mừng Lâm đại sư đã ra ngoài, ở chỗ này một tháng cảm giác như thế nào hả?”
“Không tồi, thực sự không tồi
Đồn trưởng Lưu, tôi muốn nói với anh chuyện này, đồ trong phòng của tôi đừng chuyển đi, nếu như lần sau tôi lại vào thì tôi vẫn sẽ ở chỗ này!” Lâm Phàm cười nói, cảm giác ở nơi đó thực sự không tệ, thực sự rất sảng khoái
“Ha ha.” Lưu Hiểu Thiên cười lớn: “Lâm đại sư, suy nghĩ này của anh thực sự là khiến người ta khó có thể tiếp nhận được đó
Nếu không thì anh đến trại tạm giam làm việc trông giữ đi, thế nào
Chỗ đó coi như là phòng riêng của anh!”
Lâm Phàm xua tay: “Đừng, nếu làm việc ở đây thì sẽ không có cảm giác đó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.