Điền Thần Côn trợn mắt há mồm nhìn tất cả, những người dân thành phố này rốt cuộc là đang nghĩ cái gì
Cái này cũng có thể cho là chuyên nghiệp à
Cũng đáng sợ quá rồi đó
Đúng là fan não tàn, đối với thần tượng cứ như là bị tẩy não
Lúc này, Điền Thần Côn phát hiện Lâm Phàm đứng ở đó không nhúc nhích, ánh mắt nhìn chằm chằm quầy hàng
“Sao cứ nhìn chằm chằm quầy hàng vậy?” Điền Thần Côn hỏi
Lâm Phàm: “Ông có cảm thấy hình như quầy hàng này rất bẩn không?”
Điền Thần Côn nghi hoặc: “Có sao
Cũng đâu bẩn lắm đâu.”
Ông ta cũng không biết tại sao Lâm Phàm lại quan tâm những thứ tiểu tiết như vậy, làm bánh kếp không phải là đều như vậy sao
Quầy hàng đương nhiên sẽ có chút vết bẩn, hơn nữa cái này của chúng ta xem như tương đối tốt rồi, mới sử dụng không lâu
Hơn nữa Ngô U Lan cũng thường xuyên lau chùi tẩy rửa, so với bên ngoài sạch sẽ hơn không ít
Lâm Phàm lắc đầu, tạm thời không suy nghĩ những thứ này, vẫn là làm bánh kếp trước đã
Điền Thần Côn phát thẻ số ra
Số người hơi nhiều, thẻ số phát ra có chút chậm
Năm mươi phần hình như rất nhiều, nhưng bây giờ người xếp hàng này cũng không ít, chia một chút cơ bản đã hết rồi
Người được chọn trúng thì vui mừng hớn hở, người không được chọn trúng lại bi thương vô cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Con mẹ nó
Vận may của tôi sao kém vậy, năm mươi phần cũng không được chọn.”
“Ha ha, đã quá đi, tôi được chọn trúng rồi, khoảng hai tháng rồi đó, không ngờ rằng lần này lại may mắn như vậy.”
“Ai bán số cho tôi đi, tôi trả năm trăm tệ!”
“Xì, năm trăm tệ cũng đòi mua số
Anh đang hạ thấp chúng tôi hay là hạ thấp ông chủ nhỏ vậy, một tháng không có bánh kếp, anh không biết đắt ra quế ế ra miếng hay sao?”
“Không bán, chết cũng không bán!”
Điền Thần Côn lắc đầu: “Những người có tâm hồn ăn uống này, đều điên rồi!”
Ông ta vẫn luôn nghĩ, ma lực của bánh kếp này quả thực rất lớn nhưng bây giờ cảm thấy chuyện này cũng quá giả rồi
Trong số này có không ít bọn đầu cơ xếp hàng, theo ông ta biết giá bánh kếp này đã tăng lên
Hơn nữa lý do tăng cũng rất ly kỳ, dùng lời của bọn đầu cơ để nói thì bánh kếp này chính là xuất phát từ tay của thần y
Nói không chừng bên trong có thần dược trị liệu bách bệnh gì đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vốn những thứ này được người có tiền thu mua, chỉ cần trên dưới một vạn là mua được
Thế mà bây giờ lại tăng lên khoảng một vạn rưỡi, hơn nữa còn cung không đủ cầu, thực sự là quá đáng sợ
Trong một tháng Lâm Phàm ngồi tù, bọn đầu cơ có thể nói là đau lòng không thôi
Dù sao con đường kiếm tiền này đột nhiên bị đứt đoạn có thể không đau lòng được sao
“Wow
Cuối cùng tôi lại ăn được bánh kếp hằng mong mỏi rồi!” Một ông chú trung niên mắt đẫm lệ, sắc mặt đỏ bừng dường như rất vui vẻ
Bánh kếp rực rỡ vàng óng trong tay bùng nổ hào quang chói sáng, xung quanh người không được chọn đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn chằm chằm bánh kếp đó, hận không thể cướp lấy
Từng phần bánh kếp ra lò, tiếng thán phục nổi lên không dứt, cả phố Vân Lý đều chìm đắm trong bầu không khí lạ thường
Những ông chủ cửa hàng đã sớm không còn thấy kinh ngạc, bánh kếp thần kỳ có thể bắt được lòng người, đó là điều mọi người đều biết
Đối với tay nghề thần kỳ của ông chủ nhỏ, đến bây giờ bọn họ cũng không hiểu được, rốt cuộc là nguyên nhân gì đã khiến cho bọn họ cảm thán đến thế
Giữa trưa
Lâm Phàm nhàn nhã ngồi ở đó, ánh mắt luôn nhìn quầy hàng
Điền Thần Côn: “Sao vậy
Từ sáng đến giờ cậu cứ nhìn chằm chằm quầy hàng, có phải là có vấn đề gì không?”
Lâm Phàm lắc đầu: “Không phải, chỉ là cảm thấy quầy hàng này hình như rất bẩn, có suy nghĩ muốn dọn dẹp lại thôi.”
Ngô U Lan nghi ngờ nói: “Bẩn sao
Vậy tôi đi lấy chút nước dọn dẹp một chút!”
Lâm Phàm đứng dậy xua tay: “Không cần, để tôi, tôi không tự mình ra tay, cả người không thoải mái!”
Ngô U Lan kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, có chút không dám tin: “Anh làm
Lao động chân tay anh có thể sao?”
Lâm Phàm cười: “Cô đừng xem thường tôi, tôi là người dọn dẹp hàng đầu đấy nhé!”
Nói làm là làm
Lập tức tìm công cụ
Nước, chất tẩy rửa, đồ chùi nhôm, khăn lau,…
…
Cửa ra vào tiệm ‘Lâm đại sư’
Lâm Phàm ngồi xổm ở đó, khi cầm khăn lau hắn cảm thấy bản thân tràn đầy năng lượng
Dường như không làm sạch được quầy hàng thì trong lòng không cam tâm
Ông Trương đi ngang qua, dừng bước lại: “Ông chủ nhỏ, cậu đang làm gì vậy?”
Lâm Phàm cười nói: “Tổng vệ sinh!”
“Làm được hả?” Ông Trương hoài nghi hỏi
Khóe miệng Lâm Phàm lộ ra ý cười: “Nhìn kỹ, cho ông mở mang kiến thức một chút để ông biết thế nào gọi là lợi hại!”
Dầu mỡ, bụi bặm trong tay Lâm Phàm trong nháy mắt đều biến mất, ánh sáng chói mắt của tấm sắt đột nhiên tản ra, những nơi mà khăn lau qua đều vô cùng sáng loáng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô U Lan kinh ngạc nói: “Vết bẩn thế này mà cũng làm sạch được à, vậy mà trước đó tôi đã thử qua rất nhiều lần rồi mà không được!”
Lâm Phàm cười nói: “Nhìn kỹ vào, tôi chính là vị thần sạch sẽ thanh khiết nhất thế giới, bất kỳ vết bẩn nào lọt vào tay tôi đều sẽ tan thành mây khói.”
“Lợi hại…”