Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 910: Tham dự hội nghị




“Đúng, đúng, giáo sư Dương nói có lý, chúng ta đều viết tài liệu giảng dạy cả đời, thêm chút kiến thức cũng là chuyện dễ như trở bàn tay
Chẳng qua vị Lâm đại sư này sẽ đồng ý sao?”
“Chuyện này có gì không đồng ý
Chúng ta đều là chuyên gia có thể thêm một chút nhận xét cá nhân vào tài liệu giảng dạy của hắn, rồi ký tên đấy là chuyện người khác cầu còn không được, hắn có thể có ý kiến gì chứ!”
“Ha ha, ở đây đều là người một nhà cho nên tôi mới nói một câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trung y của Lâm đại sư thực sự lợi hại, có điều cũng là trẻ người non dạ, chúng ta còn có thể nuốt không trôi à
Nếu như tài liệu giảng dạy này thực sự vẫn luôn được lưu truyền, thì chúng ta thêm tên vào cũng sẽ được lưu truyền muôn đời đấy chứ.”
“Lời này cũng không thể nói trước mặt người ta được, nếu như nói ra thì cho dù là người ta có đồng ý hay không, chắc chắn là muốn đập bàn đánh người.”
“Có lý.”
Một nhóm nhân vật tai to mặt lớn viết tài liệu giảng dạy đều vô cùng động tâm, bọn họ được bộ giáo dục mời đến để thẩm duyệt tài liệu giảng dạy, nhưng cũng bị kiến thức trong tài liệu giảng dạy làm cho kinh ngạc, nó quá đầy đủ, quả thực là đầy đủ hết
Bọn họ viết sách cả đời, chắc chắn có thể phân ra tốt xấu, bây giờ tài liệu giảng dạy tốt như vậy nếu như không ký tên vào thì thực sự đáng tiếc
Dù sao chuyện như này trong nội bộ của bọn họ cũng là chuyện rất bình thường
Tôi ký tên ông, ông ký tên tôi, mọi người ký tên nhau, giúp đỡ lẫn nhau thôi
Hôm sau
Biết là có một hội nghị, mặc dù Lâm Phàm không quá muốn đi nhưng nếu như đã đồng ý thì cũng phải chuẩn bị quần áo một chút, ít nhất phải ăn mặc chỉnh tề, đó cũng là một dạng tôn trọng người khác
Trung tâm hội nghị của sở giáo dục
Sáng sớm Triệu Minh Thanh đã đến đợi, vừa thấy lão sư đi đến thì ông đi lên phía trước, vẻ mặt vui vẻ nói: “Lão sư, ngài đến rồi.”
“Minh Thanh, tôi thật sự không thích tham gia loại hội nghị này.” Một người điệu thấp như hắn cũng không muốn xuất đầu lộ diện tham gia bất kỳ hội nghị nào, cũng không biết hội nghị này có tác dụng gì
Nếu đã quyết định rồi thì công bố luôn đi, còn thảo luận cái gì nữa chứ
Triệu Minh Thanh kéo tay lão sư, trên mặt nở một nụ cười vui vẻ nói : “Lão sư, cũng đã đến rồi thì ngài tham gia một chút đi
Đây là tập tục, hơn nữa lần này tài liệu giảng dạy Trung y cơ sở đã được thông qua, có không ít giáo sư viết tài liệu giảng dạy muốn gặp lão sư một lần.”
Lâm Phàm lắc đầu: “Đi, đi, vậy thì vào thôi.”
Khi đi đến cửa, Triệu Minh Thanh nhìn thấy người quen lập tức đến chào hỏi: “Giáo sư Vương.”
Giáo sư Vương nhìn thấy Triệu Minh Thanh, sau đó nhìn Lâm Phàm đứng ở bên cạnh cười nói: “Vị này chính là Lâm đại sư rồi.”
Lâm Phàm mỉm cười nói: “Xin chào.”
Giáo sư Vương cảm thán nói: “Lâm đại sư còn trẻ như vậy đã có thể sáng tác ra tài liệu giảng dạy này, thật đúng là thiên tài..
Vậy chúng ta cùng nhau đi vào thôi.”
“Ừm.” Lâm Phàm mỉm cười gật đầu, thật không ngờ đám người này lại thân thiết như vậy, xem ra là mình nghĩ quá nhiều rồi
Nhưng hắn cũng không biết là những người này đã sớm thảo luận xong, khi nhìn thấy Lâm đại sư nhất định phải thân thiện lịch sự
Dù sao muốn ký tên vào tài liệu của người ta, nếu biểu hiện ra dáng vẻ cao cao tại thượng thì trừ khi đối phương bị ngốc, nếu không chắc chắn sẽ không đồng ý để bọn họ thêm tên vào
Thế nhưng cho dù có đồng ý hay không, chuyện này cũng đã được xác định
Ở chỗ này bọn họ cũng chia phe phái, thuộc về hai phái nam bắc, tài liệu giảng dạy phía Nam đều là người phía Nam bọn họ ký tên, còn tài liệu giảng dạy phía Bắc là do người phía Bắc ký tên
Đã nhiều năm như vậy, bọn họ nước giếng không phạm nước sông, mọi người không làm phiền lẫn nhau
Nhưng lần này bọn họ hợp tác bắt tay với nhau, bởi vì tài liệu giảng dạy do Lâm đại sư biên soạn không giống bình thường, nó sẽ được phát hành ở học viện Trung y trên toàn quốc, có thể nói đây là một sự kiện lớn
Cho nên hai phái Nam Bắc đã thương lượng xong, năm người của hai phe sẽ tham gia trong hàng ngũ ký tên trên sách này
Mặc dù có một số người nhìn mà thèm nhưng cũng vô dụng, bọn họ không có địa vị, làm sao có thể so với những người ở thế hệ trước này
“Lâm đại sư đã đến...” Lúc này giáo sư Vương đi vào
Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Lâm Phàm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có người lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Phàm thì có chút kinh ngạc, đúng là rất trẻ, khoé miệng không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, còn trẻ thật tốt, tuổi trẻ rất dễ lừa gạt
Lúc này có một đám người tiến đến vây quanh
“Lâm đại sư, ngưỡng mộ ngài đã lâu rồi...”
“Lâm đại sư đúng là tuổi trẻ tài cao, y thuật khiến người khác khâm phục, hôm nay nhìn thấy quả thật là phi phàm.”
“Lâm đại sư có thể sáng tác ra tài liệu giảng dạy Trung y cơ sở như vậy, thật đúng là khiến người ta khâm phục.”
Lời khen ngợi vang lên không dứt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm mỉm cười, không ngờ đến những lão giáo sư này rất thân thiện và cũng không gây phiền toái gì cho hắn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.