Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 917: Video bằng chứng




“Lâm đại sư, xin hỏi...”
Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm phất tay, sau đó lấy điện thoại di động ra: “Các đồng chí phóng viên, mọi người xem hết video này là sẽ biết chân tướng, tôi cũng không cần phải nhiều lời
Các phóng viên nhìn về phía điện thoại di động, không biết là video gì
Video bắt đầu
Giáo sư Dương ngồi trên sân khấu hội nghị: “Lâm đại sư, chuyện này chúng tôi sau khi đã suy tính kỹ rồi nên mới quyết định...”
Hình ảnh này chính là video lúc đầu giáo sư Dương nói chuyện với Lâm Phàm, rõ ràng Lâm Phàm cũng đã nói cho bọn họ biết hắn đang quay video
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng không ngờ là bọn họ không thèm để ý, cũng không biết là do dã tâm của bọn họ lớn quá hay là vì cái gì
Nhưng mà cũng đúng dịp, có chứng cứ này thì các người có thể nhảy lên nhảy xuống tùy thích
Lần này, hắn đã cảnh báo rồi
Trong phòng họp
Giáo sư Dương yên lặng một lúc, rồi nói: “Sao tôi lại có cảm giác hình như mình đã quên một việc.”
Mọi người mê mang: “Chuyện gì?”
Giáo sư Dương lắc đầu, trong thời gian ngắn ông ta không nghĩ ra được nhưng trong lòng lại cảm thấy có hơi khó chịu

Hiện trường rơi vào yên tĩnh, sau khi các phóng viên xem video xong đều có vẻ bối rối, họ không ngờ những lão giáo sư này lại vô liêm sỉ như vậy
Có thể nói ra những lời kiêu ngạo như thế, tam quan rõ ràng đều bị cuốn trôi đi rồi
Lâm Phàm vô cùng đau lòng nói: “Mọi người nhìn xem những lão chuyên gia này không coi pháp luật ra gì nữa
Vốn tôi không có ý định công khai video này, cho bọn họ cơ hội đến xin lỗi tôi
Thế nhưng không ngờ những lão giáo sư này lại biến tay thành mây lật tay thành mưa, đổi trắng thay đen rồi hợp lực lại công kích tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ài… không nói nữa, càng nói càng đau lòng..
Nền giáo dục thật đáng buồn..
Vô số sinh viên học y khoa đều là đá kê chân để những người này thăng tiến danh vọng.”
“Đồng chí phóng viên, anh nói xem có buồn có đáng thương hay không
Lâm Phàm kéo một phóng viên hỏi
Người phóng viên kia sững sờ, sắc mặt thay đổi: "Thật đáng buồn, đáng hận
Các phóng viên còn lại cũng hùa theo
“Không ngờ sự thật của chuyện này lại như vậy.”
“Uổng công chúng ta tin tưởng những lão giáo sư kia, không ngờ rằng họ có địa vị cao nhưng lại thủ đoạn đầy mình
Bây giờ còn chèn ép cả Lâm đại sư, Lâm đại sư đã vì những học sinh kia mà cống hiến nhiều ít, không ngờ kết tinh trí tuệ này lại bị những người này cướp mất.”
“Nhất định phải phơi bày chuyện này ra ánh sáng.”
“Đúng vậy, chỉ có thể phơi bày ra ánh sáng mới có thể khiến có thể thu hút sự chú ý, cho người dân một tương lai tươi sáng hòa bình
Điền Thần Côn lắc đầu thở dài, cảm thấy đau lòng vô cùng: “Các người nhìn Lâm đại sư có phải đã gầy đi rất nhiều hay không
Một tháng trước vì sáng tác ra ba quyển tài liệu giảng dạy cơ sở này mà cậu ấy phải mất ăn mất ngủ, không dám khinh thường
Có đôi khi tôi đã nhắc nhở cậu ấy không cần phải khổ cực như vậy, thế nhưng mọi người có biết cậu ấy nói như thế nào không?”
Ánh mắt của các phóng viên lập tức chuyển đến người Điền Thần Côn: “Nói như thế nào?”
Điền Thần Côn kính nể nói: “Cậu ấy nói, những thứ này là tài liệu để giảng dạy và bồi dưỡng một thế hệ mới của nền y học Trung Quốc, cho đất nước chúng ta, cho nên không thể có một chút sai lầm nào, chúng phải thật sự hoàn hảo
Vì thế trong khoảng thời gian sáng tác ba quyển tài liệu giảng dạy này cậu ấy sút cân trầm trọng, có khi còn bị ngất đi, chúng tôi đều không đành lòng khi nhìn thấy cảnh đó.”
Các ông chủ cửa hàng sao có thể không biết đây là chiêu trò của Thần Côn chứ, cho nên cũng bảy mồm tám lưỡi thảo luận
“Đúng vậy, những việc này chúng tôi đều nhìn thấy được.”
“Ông chủ nhỏ thật sự quá chuyên nghiệp, có đôi khi buổi tối không ngủ được, cậu ấy nói không thể kéo dài quá lâu nếu không sẽ làm chậm tiến độ học tập của các học sinh, mọi người nói xem..
Các lão chuyên gia kia làm như vậy không phải khiến ông chủ nhỏ thất vọng đau khổ sao
Bây giờ mọi người không phải không biết tình hình trên mạng, đều là tấn công theo nhóm, áp đảo khiến ông chủ nhỏ của chúng tôi không thể ngóc đầu lên được.”
“Bọn họ dùng địa vị để áp người, thật sự là người già mà không đáng kính.”
Lâm Phàm trợn mắt há mồm nhìn những người này
Tuyệt vời, những chuyện này mà bọn họ cũng có thể bịa ra được
Nhưng vẫn đứng ra nói: “Được rồi, được rồi, mọi người đừng nói nữa, đây đều là những chuyện tôi nên làm
Bây giờ phát sinh chuyện như vậy tôi chỉ hy vọng đòi lại công bằng cho mình, tôi cũng không yêu cầu gì, chỉ cần bọn họ nói xin lỗi tôi là được rồi.”
Các phóng viên đều nhìn về phía Lâm Phàm
“Lâm đại sư, anh thật đáng để chúng tôi kính nể
“Yên tâm đi, chuyện này chúng tôi nhất định sẽ đưa tin chi tiết, video này có thể đưa cho chúng tôi không?”
“Lâm đại sư đã làm nhiều chuyện tốt cho xã hội, nhờ chữa bệnh từ thiện mà cứu chữa được bao nhiêu người
Bây giờ lại vì các học sinh mà sáng tác tài liệu giảng dạy, vậy mà còn phải chịu đựng chuyện này, nếu không giương cao chính nghĩa cho Lâm đại sư thì chúng tôi còn làm phóng viên làm gì nữa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.