Lúc này, Giáo sư Dương đang định ngồi xuống thì Điền Thần Côn đặt một chân lên ghế, ánh mắt cũng không thèm liếc đến, coi đám người này như không khí
Tình huống xấu hổ này khiến Giáo sư Dương không biết nên nói gì
Lâm Phàm cười một tiếng, bản thân hắn không phải người rộng lượng, hắn rất thù dai, bình thường nếu có thù tuyệt đối sẽ không đối xử hòa nhã
Mặc dù tuổi tác đối phương đã cao nhưng kẻ thù chính là kẻ thù, dù sao sao bọn họ cũng không thấy hắn ít tuổi mà nhường hắn
Lâm Phàm nâng chén trà lên, uống một hớp: “Giáo sư Dương, ông có việc gì thì nói đi, tôi rất bận.”
Đứng sau ông ta là một vị chuyên gia họ Vương còn khá trẻ tuổi, sắc mặt người này không tốt nói: “Lâm đại sư, đây là giáo sư Dương, anh đừng có không nể mặt.”
Lâm Phàm ngẩng đầu, khẽ vuốt mặt: “Thể diện là do tự mình giữ, nếu vẫn tự cho rằng mặt mũi đủ dày có thể lừa gạt tôi, vậy thì các ông sai rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có chuyện gì thì nói đi, không có chuyện gì thì mau lượn, tôi rất bận rộn, không có thời gian lãng phí với mấy người.”
Giáo sư Dương khoát tay để cho bọn họ đừng nói nữa, sau đó ông mới nói với Lâm Phàm: “Lâm đại sư, cậu thật sự muốn làm lớn chuyện này khiến nó rối tinh rối mù lên hay sao?”
Lâm Phàm xua tay: “Các người đừng suy nghĩ lung tung, trước giờ tôi chưa từng gây sự, chuyện này không phải do mấy người làm ra sao, liên quan gì đến tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ tôi là người bị hại, sách do chính tôi viết vậy mà các người không nói lời nào đã ghi tên của mình lên, các người thì hay rồi, biểu hiện giống như là tôi bắt nạt mấy người vậy.”
Giáo sư Dương im lặng không nói, đúng lúc định nói chuyện thì một giọng nói cắt đứt suy nghĩ
Một đứa nhóc mập chạy như bay tới: “Chú Lâm, cháu muốn tố cáo…”
Lâm Phàm nhìn nhóc mập, lập tức vui vẻ: “Thường Tiểu Bàn, cháu lại muốn tố cáo cái gì?”
Trên quần áo Thường Tiểu Bàn dính chút tro bụi, bây giờ ôm được đùi lớn, nó ấm ức nói: “Tên nhóc Trương Tiểu Huy chép bài tập của cháu, cháu định đi méc cha của nó nhưng Trương Tiểu Huy lại đánh cháu, cháu không đánh lại nó.”
Lâm Phàm bật cười, lại nói chuyện với Thường Tiểu Bàn một lát, không thèm để ý tới đám người Giáo sư Dương kia, mà hắn vốn đã không để tâm
Nhóm người Giáo sư Dương đang vội, có người đứng ra khiển trách: “Nhóc mập đi sang một bên, người lớn nói chuyện, đừng có mà hóng hớt.”
Thường Tiểu Bàn nhìn người kia, gương mặt lập tức lộ ra vẻ ghét bỏ: “Tôi biết mấy ông, mấy ông chính là người xấu muốn cướp thành quả của chú Lâm
Mấy người là người lớn mà không biết xấu hổ, không phải đồ của mấy người thì không nên lấy chứ.”
“Cái thằng nhóc này…”
Thường Tiểu Bàn thấy người này muốn dạy dỗ mình, lập tức trốn sau lưng chú Lâm
Lâm Phàm bất mãn nói: “Làm gì thế, mấy người muốn làm gì, muốn ức hiếp người phố Vân Lý chúng tôi đúng không?”
Giáo sư Dương trừng mắt liếc người kia, sau đó nói: “Lâm đại sư đừng tức giận
Chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi, hay là chúng ta nói về tình huống hiện tại đi.”
“Được, vậy thì nói đi, vị chuyên gia này là ai, hét vào Tiểu Bàn nhà tôi làm cái gì, lớn như này rồi còn muốn bắt nạt trẻ con
Anh xin lỗi đi nhất định phải xin lỗi, nếu không xin lỗi thì đừng hòng nói chuyện này nữa, nên làm thế nào thì làm thế ấy.” Lâm Phàm không vui
“Ha ha.” Thường Tiểu Bàn đắc ý cười: “Muốn bắt nạt tôi
Còn không xem chú Lâm là ai chứ?”
Giáo sư Dương không muốn kéo dài chuyện cỏn con này, như này chính là lãng phí thời gian, ông ra lệnh: “Mau xin lỗi.”
Người kia nhìn Tiểu Bàn, cuối cùng cũng không còn cách nào, đành phải xin lỗi
Lâm Phàm để Tiểu Bàn chơi một bên, bây giờ hắn phải xem những người này muốn nói gì
“Lâm đại sư, bây giờ chúng ta có thể nói về chuyện kia rồi chứ, video hiện tại đã lan truyền khắp internet, ảnh hưởng rất lớn với chúng tôi
Chuyện này là do chúng tôi suy nghĩ không chu toàn, là do chúng tôi không bàn bạc trước với cậu nên mong Lâm đại sư bỏ qua cho.”
“Ha.” Lâm Phàm bật cười, “Giáo sư Dương, mấy người thật thú vị
Bây giờ chuyện đã xảy ra không thể thu hồi còn muốn tôi bỏ qua, mấy người đã làm những gì rồi hả
Tôi nói cho mấy người biết, tôi là người mềm cứng đều không ăn, chỉ xem thái độ mấy người, nếu bây giờ từng người các người lên Weibo xin lỗi tôi và thừa nhận việc này là các người sai thì tôi có thể tha thứ cho mấy người, còn về video trên mạng thì tôi đành bó tay
Làm người phải chịu trách nhiệm với những gì đã nói ra, đương nhiên tôi cũng không ép buộc, nếu muốn tiếp tục gây sự thì cứ việc.”
Giáo sư Dương nói: “Chúng tôi có thể xin lỗi nhưng nhất định phải xóa video.”
“Ông thấy chuyện này có khả năng sao
Những video kia đều do cánh phóng viên đăng lên, tôi chỉ là một người bình thường, ông quá coi trọng tôi rồi nên mới cho rằng tôi có năng lực để người ta xóa bỏ video đó
Bây giờ tôi không nói chuyện này với mấy người nữa, lên Weibo xin lỗi, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm nữa.”Lâm Phàm nói