Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 924: Xin lỗi hay đợi lên toà




Sắc mặt Giáo sư Dương trở nên nghiêm trọng, nếu phải xin lỗi vậy là thừa nhận bọn họ sai, hơn nữa bọn họ nhiều người như vậy xin lỗi một người trẻ tuổi, sau này còn có thể lăn lộn tiếp được sao
Những người đứng sau nhỏ giọng thảo luận, bọn họ không thể xin lỗi, bọn họ không thể vứt bỏ thể diện
Giáo sư Dương nói tiếp: “Lâm đại sư, tôi biết cậu là người của Hiệp hội Trung y, tôi rất thân với Chu Thanh Tuyền ở Hiệp hội, mong cậu có thể nể chút tình này
Hơn nữa nếu để cho Chu Thanh Tuyền biết cậu làm khó chúng tôi như này, chỉ e không tốt lắm, sẽ ảnh hưởng lớn đến tiền đồ của cậu.”
Lâm Phàm nhìn Giáo sư Dương với ánh mắt kỳ lạ: “Đúng rồi, tôi hỏi mấy người một chuyện, trước khi đến tìm tôi, các người có hỏi thăm lai lịch của tôi chưa?”
Giáo sư Dương ngây người, không biết hắn nói lời này là có ý gì, thăm dò lai lịch, có gì hay để thăm dò sao
Lâm Phàm trực tiếp lấy điện thoại ra: “Đây, tôi có số của Chu Thanh Tuyền, tôi sẽ gọi điện cho ông ta
Chỉ cần ông ta nói một câu,Tôi - Chu Thanh Tuyền đứng về phía giáo sư Dương thì Lâm Phàm tôi sẽ xóa bỏ chuyện này, tuyệt đối không nói hai lời.”
Điện thoại được kết nối
Hắn bật loa ngoài
“Lâm đại sư?”
Lâm Phàm nhìn Giáo sư Dương: “Tới đây, ông nói đi…”
Giáo sư Dương nhìn Lâm Phàm, sau đó nhìn điện thoại: “Lão Chu, tôi là lão Dương
Bây giờ tôi đang đứng cạnh Lâm đại sư, ông nói giúp tôi một chút, chuyện lần này ảnh hưởng rất lớn với chúng tôi, cậu ấy nói rồi, chỉ cần lão Chu ông nói đứng về phía tôi thì chuyện này coi như xong.”
Chuyện này, ông Chu ở Thủ đô nhận được cuộc gọi này cũng ngốc luôn rồi, đây là muốn ông ta đắc tội với Lâm đại sư mà, sao ông ta lại không hiểu ý của Lâm đại sư chứ
Đột nhiên đầu dây bên kia truyền đến tiếng dồn dập
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“A, ôi không, tôi bị lên cơn đau tim rồi, a…a…”
“Tút tút!”
Máy bận
Vẻ mặt đám người ngơ ngác, Giáo sư Dương cũng chết lặng, chuyện này…
Lâm Phàm cất điện thoại: “Được rồi, nói nốt chuyện ban nãy
Tôi vẫn câu nói cũ, lập tức đăng Weibo xin lỗi thì tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm, nếu không chúng ta gặp nhau ở trên tòa.”
“Còn nữa, Lâm Phàm tôi là người có thù tất báo, mấy người lừa gạt tôi như vậy
Ngày đến tòa, nếu tôi không bôi đen từng người các ông thì tên của tôi sẽ viết ngược lại
Cơ hội chỉ có một lần, coi các người lựa chọn như nào
Không nói nữa, nói chuyện với mấy người thật lãng phí thời gian, tôi còn phải đến Viện phúc lợi.” Lâm Phàm đứng dậy chuẩn bị rời đi, chuyện này không cần bàn nữa, càng nói càng tốn thời gian
Giáo sư Dương nhìn Lâm Phàm: “Cậu vẫn còn trẻ, tương lai rộng mở, cậu thật sự vẫn muốn làm đến cùng sao?”
Lâm Phàm bật cười: “Tôi chẳng có gì để mất, quên nói với các người, thầy thuốc Trung y chỉ là nghề phụ của tôi, nghề chính của tôi là bán bánh kếp
Tôi chẳng sợ gì cả, nếu các người muốn tuyệt đường của tôi thì cứ việc, tôi sợ các người còn phải đến cầu tôi nữa kìa.”
Đám người Giáo sư Dương chưa từng gặp người nào vô lại như này, không sợ trời không sợ đất, đắc tội tất cả bọn họ cũng đừng nghĩ đến chuyện lăn lộn ngành này nữa
Thế nhưng đối phương không hề sợ họ, chuyện này thật sự khó giải quyết
Xin lỗi để cho xong chuyện này chứ nếu đưa lên tòa án thì sợ là không còn đơn giản nữa
E là toàn dân đều sẽ biết chuyện này mất thôi
Đến lúc đó, danh dự bọn họ đều mất hết
“Được, chúng tôi lên Weibo xin lỗi.” Sau nhiều lần cân nhắc, cuối cùng Giáo sư Dương cũng đưa ra quyết định
Vẻ mặt Lâm Phàm ngập tràn ý cười, đi thẳng ra ngoài: “Vậy được, mau chóng lên Weibo xin lỗi, nhất định phải nói rõ tên tuổi, nếu không tôi sẽ không tính
Thiếu một người cũng không tính, cứ như vậy nhé, sau này tốt nhất chúng ta không nên gặp lại, tôi cũng lười gặp thấy mấy người.”

Mọi người nhìn Giáo sư Dương: “Thật sự phải xin lỗi sao?”
Giáo sư Dương thở dài: “Vậy mấy người nói xem còn cách nào khác à, thật sự đến lúc đó hối hận cũng không kịp.”
Nhưng với Giáo sư Dương mà nói, ông đã quyết định phải tuyệt đường của tên nhóc này
Phải cấm cửa hoàn toàn tên này, để cho hắn mãi mãi không thể trở mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng với Lâm Phàm, chuyện này không đáng là gì, cứ việc cấm hắn, dù sao cũng chẳng liên quan gì với hắn
Nghề chính của hắn là bán bánh kếp, nhiệm vụ làm vệ sinh sạch sẽ gần đây còn chưa hoàn thành, hắn còn đang tìm kiếm cơ hội đây
Làm gì có thời gian để lãng phí với đám người này chứ

Trên Weibo
Lần đầu tiên xảy ra một chuyện khiến mọi người ngỡ ngàng
Giáo sư Dương: “Tại đây, tôi xin chân thành xin lỗi Lâm đại sư, tôi đã gây ra nhiều rắc rối cho cậu, thật xin lỗi…”
Bla bla…
Nội dung cũng không ngắn
Có Giáo sư Dương dẫn đầu, những người khác dù không cam lòng cũng không còn cách nào, ai bảo đối phương cứ bám riết không tha, hoàn toàn không e ngại bọn họ
Chuyên gia Vương: “...”
Chuyên gia Trương: “...”
Cư dân mạng nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức bật cười, đúng là chuyện hay mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.