Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 953: Cảnh báo




“Ái chà, Lâm đại sư, thủ đoạn của anh thật lợi hại
Tuy nhiên tôi vừa đến Thượng Hải còn chưa quen khí hậu, trượt chân nên không thể đánh ra hết bản lĩnh được, coi như chuyện này tôi thua vậy.” Trâu Đại thiếu gia vội vàng đứng lên, vừa cười vừa nói, tìm một cái cớ hoàn mỹ phân bua cho mình
Lâm Phàm cười, hắn cũng không định vạch mặt hay bám mãi không tha: “Thế hả
Vậy lần sau nếu có dịp chúng ta đấu tiếp nhé!”
Trâu Đại thiếu gia cười: “Được thôi, chờ lần sau tôi quen với khí hậu Thượng Hải rồi chúng ta sẽ đấu một trận thật đẹp mắt
Nhưng thắng là thắng, tôi không thể xem như không có gì được, chuyện này tôi thay họ xin lỗi anh
Hi vọng anh đừng để bụng.”
Lâm Phàm xua tay nói: “Không cần đâu, đây chỉ là chuyện nhỏ
Tuy nhiên sau này đừng dòm ngó hai người bạn của tôi là được.”
Trâu Đại thiếu gia nhìn hai người: “Hai người có nghe rõ chưa?”
Thường thiếu gia và Thân thiếu gia gật đầu: “Đại thiếu, chúng tôi đã rõ.”
Bọn họ không phải đồ ngu, sao có thể không nhìn ra quan hệ của Lâm đại sư và Đại thiếu gia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến nỗi cơn giận trong lòng đã sớm biến mất, nếu như còn oán hận đối phương thì đúng là ngu như bò
Lúc này ánh mắt Lâm Phàm nhìn Hà Minh Huy: “Hà tổng, ông nói thử xem, làm thế nào mới bằng lòng hủy hợp đồng?”
Hà Minh Huy sửng sốt, sau đó cười nịnh nọt: “Lâm đại sư đang nói gì lạ vậy
Ngài đã lên tiếng sao tôi còn dám không hủy hợp đồng
Để tôi cho người làm bản kết thúc hợp đồng nhé!”
Sau khi Trần Vận Y và Lạc Đan nghe xong, trên mặt nở một nụ cười sảng khoái
Lâm Phàm cười ‘khà khà’ vẻ mặt vô cùng bỉ ổi
Bữa trưa
Bữa cơm này vốn là bữa cơm rất hắc ám nhưng bởi vì có Lâm Phàm đến, nên nó trông có vẻ thuần khiết
Trần Vận Y và Lạc Đan một trái một phải kẹp Lâm đại sư ở giữa, hai người vô cùng biết ơn Lâm đại sư
Nếu không phải Lâm đại sư hỗ trợ thì các cô cũng không biết phải làm gì
Tuy nhiên hiện tại tất cả đều đã được giải quyết, hợp đồng đã huỷ, tự do cũng được khôi phục
Thường thiếu gia và Thân thiếu gia liếc nhau, bọn họ cũng không phải người không biết tốt xấu
Lúc trước có lẽ vẫn là kẻ thù của nhau nhưng hiện tại đối phương lại có quan hệ với Đại thiếu gia
Sự thật là bọn họ chọc đối phương, tuy rằng bị đối phương đánh cho một trận thế nhưng bọn họ nhận
Ở thủ đô, bọn họ là những người rất kiêu ngạo nhưng cũng chỉ là đối với người bình thường mà thôi
Giờ phút này, hai người bưng chén rượu đứng lên: "Lâm đại sư, lúc trước là chúng tôi không đúng, hy vọng anh không để trong lòng, chúng tôi kính trước.”
Ừng ực
Trâu Thiên Phúc nhìn thấy cảnh này cũng gật đầu, ít nhất chứng minh hai tên này không ngu xuẩn
Lâm Phàm nhìn hai người, sau đó nở nụ cười: "Được, chuyện cũ bỏ qua, các anh đã nhận sai rồi nếu tôi còn để trong lòng thì chứng tỏ tôi quá nhỏ nhen rồi.”
Thường thiếu gia và Thân thiếu gia thở phào nhẹ nhõm
Lâm đại sư không ghi hận trong lòng thì tốt rồi
Dù sao thì bọn họ còn muốn qua lại với Đại thiếu gia
Nếu đắc tội với người có quan hệ tốt với Đại thiếu gia thì rất khó để Đại thiếu gia không có ý kiến với bọn họ
Hà Minh Huy ngồi ở bữa tiệc không nói một câu, gần như làm vai trò nhân viên phục vụ, rót rượu cho người ngồi ở đây
Lâm Phàm cười nói: "Đại thiếu gia, nhìn sắc mặt của anh có vẻ như chuyện thủ đô rất tốt rồi nha.”
Trâu Thiên Phúc cười, rõ ràng là rất vui: "Không nói nữa, không nói nữa, chuyện này còn chưa có kết quả.”
Lâm Phàm cười, không nói thêm gì, bữa tiệc diễn ra bình thường
Chỉ là Thường thiếu gia hơi nghi hoặc vì Lâm đại sư cứ nhìn chằm anh ta
Anh ta hơi xấu hổ, chẳng lẽ giới tính của Lâm đại sư này có vấn đề gì sao
“Lâm đại sư, trên người tôi có gì à?” Thường thiếu gia hỏi
Lâm Phàm cười lắc đầu: "Không có, chỉ là cảm thấy có chút không ổn.”
Thường thiếu gia sửng sốt, không rõ Lâm đại sư có ý gì, cảm giác không ổn gì cơ
Lúc Lâm Phàm không có việc, đã xem qua tướng mạo của tất cả mọi người ở đây
Ngoại trừ Thường thiếu gia thì những người khác sắp tới sẽ không có bất cứ chuyện gì
Hắn không nói rõ nguyên nhân, chỉ là đang nghĩ xem có nên chỉ điểm hay không mà thôi
Nói cách khác là anh ta có đáng để mình chỉ điểm hay không
Nhưng mà quên đi, bây giờ đối phương cũng đã nhận sai với mình rồi, nghe hay không là việc của anh ta
Trâu Thiên Phúc cũng nghi hoặc nhìn Lâm Phàm: "Cậu ta làm sao vậy
Có gì không ổn?”
Lâm Phàm mở miệng nói: "Tôi nhắc nhở anh, sau khi trở về thủ đô, trong vòng bảy ngày tốt nhất không nên tham gia bất kỳ hoạt động nguy hiểm nào, nếu không sẽ xảy ra chuyện.”
"Hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thường thiếu gia ngây người: "Lâm đại sư, lời này là có ý gì?”
Lâm Phàm không muốn nói thêm gì: "Cậu chỉ cần nhớ kỹ là được, trở về trong vòng bảy ngày không nên tham gia các hoạt động nguy hiểm là được rồi
Không nói nữa, mọi người ăn cơm đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trâu Thiên Phúc cười: "Đúng, đúng, không nói nữa
Cậu nhớ lời của đại sư là được rồi.”
Thường thiếu gia bị lời này của Lâm Phàm làm cho tinh thần bất an, luôn cảm thấy kỳ lạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.