Ông Trần: "Nó không có điện thoại di động, tôi không cho nó dùng, sợ nó chơi lung tung
Ông Lương: "Vậy nhanh gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm xem tình huống đi
Đầu óc ông Lương quả nhiên là tốt
Lâm Phàm thật sự không nghĩ tới biện pháp này
Đột nhiên ông Trần phản ứng lại, vội vàng gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm
Nhưng cuộc điện thoại này lại không liên lạc được, đang ở trạng thái tắt máy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Giờ phải làm sao đây, điện thoại gọi không được, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ
Ông Trần bắt đầu miên man nhớ lại, sắc mặt tái nhợt, gương mặt chẳng có chút huyết sắc nào
Ông ta từ quê nhà lên đây, vất vả nửa đời người mới đứng vững ở Thượng Hải, sau đó đón con trai ra, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy
Lâm Phàm biết trong lòng ông Trần đang lo lắng biết bao nhiêu: "Lão Trần, đừng hoảng hốt, sự tình còn chưa phát sinh
Với dáng vẻ này của ông, lát nữa đến hiện trường thì phải làm thế nào
Ông Trần nắm chặt tay Lâm Phàm: "Ông chủ nhỏ, cậu nhất định phải cứu con trai tôi
"Ừm, có tôi ở đây ông cứ yên tâm đi
Lâm Phàm gật đầu nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó hắn bấm ngón tay tính toán
Rốt cuộc là chuyện này phát sinh như thế nào
Hắn không dám nói là đã xem tướng cho toàn bộ người ở phố Vân Lý nhưng ít nhất trước kia đã xem qua cho ông Trần rồi
Lúc ấy, tuyệt đối không có loại tình huống này phát sinh
Tuy nói kiến thức bói toán của hắn đã đạt đến đỉnh cao nhưng loại biến hóa này thật sự có chút khó hiểu, khiến người ta nhìn không thấu mà
Trường trung học Kim Dương
Một lớp nào đó đang học môn giáo dục thể chất
Nhà vệ sinh phía sau sân chơi
Con trai của Trần Quân, Trần Lượng lúc này ngã xuống đất
Một thiếu niên đứng bên cạnh, một chân giẫm lên đầu Trần Lượng: "Có phải mày không để lời nói của tao trong đầu đúng không
Tiền đâu hả
Tuổi còn trẻ nhưng lại như hung thần ác sát, giọng điệu ngông nghênh, kiêu ngạo và ương ngạnh, giống như không coi Trần Lượng dưới chân là người
Mấy học sinh vây xem còn vui vẻ, có người còn lấy điện thoại di động ra quay video
"Tôi không có tiền
Giọng nói của Trần Lượng rất yếu, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ
"Mẹ kiếp, không có tiền sao mày không ăn cắp cho tao
Mày là đồ nhà quê, cha mày chỉ là một người bán trái cây, vậy mà cũng dám không nghe lời tao à
Tao bảo mày đưa bài kiểm tra cho tao mà mày lại dám từ chối
Mày nói xem có phải mày muốn chết rồi không
Thiếu niên giận dữ giẫm lên mặt Trần Lượng, tức giận mắng
Trần Lượng không nói gì, chỉ chập nhận sự nhục nhã của đối phương
“Anh Dương, tên này có thể nói cho giáo viên chủ nhiệm hay không?”
Lý Dương liếc mắt nhìn Trần Lượng, sắc mặt khinh thường: “Nó mà dám nói cho giáo viên sao
Anh nói cho mày biết, nếu mà nó dám nói với giáo viên, tao sẽ để nó chịu đựng được hậu quả không thể tưởng tượng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, Lý Dương xách Trần Lượng lên, dí cậu ta ở trên tường nhà vệ sinh, bàn tay lắc lư trước mặt: "Biết đây là cái gì không
Trần Lượng sợ hãi né tránh: "Tôi...
Bốp
Lý Dương tát thẳng một cái, sau đó còn không đã ghiền, trực tiếp nắm tóc Trần Lượng, kéo về phía sau làm cả người Trần Lượng đều ngửa ra sau
"Đánh như vậy mới sảng khoái, tao nói cho mày biết, nếu ngày mai tao còn không nhìn thấy tiền, tao sẽ cho mày ăn phân, mày có tin không
Lý Dương hung tợn nói
Học sinh ở bên cạnh vội vàng đưa đến một điếu thuốc: "Anh Dương, tên này đúng là thiếu đánh
Lý Dương hút thuốc, sau đó khoát tay: "Chúng mày đánh nó cho anh
Mấy học sinh xung quanh cười lên, đi thẳng tới đánh mạnh vào mặt Trần Lượng
Một trong những bạn cùng lớp còn cởi quần Trần Lượng ra, cầm điện thoại di động lên chụp ảnh
"Các cậu đừng làm như vậy
Trần Lượng giãy giụa
Nhưng nghênh đón cậu lại là một trận đánh
Lý Dương nhìn Trần Lượng: "Nói cho mày biết, ngày mai nếu không thấy tiền, bức ảnh này của mày chắc chắn sẽ xuất hiện trong điện thoại di động của tất cả bạn học
Để tao xem, mày còn có mặt mũi gì mà ở lại đây
Hốc mắt Trần Lượng đỏ bừng nhưng lại không dám phản kháng
Tự ti và hướng nội khiến cậu ta không dám chống đối, cũng không dám nói cho giáo viên
Ngay cả khi nói với giáo viên thì nó cũng vô ích, chỉ là mở ra một cuộc đánh đập nặng nề hơn
Reng reng
Đã đến giờ tan học
Lớp giáo dục thể chất đã kết thúc
Lý Dương ném thuốc lá đi, sau đó ác độc nhìn Trần Lượng: "Nhớ kỹ, dám nói cho giáo viên biết thì mày chết chắc
Tao sẽ giết chết mày
Chúng ta đi
Một đám người kề vai sát cánh rời khỏi nơi này
Trần Lượng lau nước mắt, mặc quần lên
Diện mạo cậu ta bình thường, tính cách hướng nội
Cậu ta biết, cậu có thể đến Thượng Hải học tập là không dễ dàng, bởi vậy nên vô cùng chịu khó, không muốn để cho cha mình thất vọng
Nhưng sau khi đến đây, cơn ác mộng của cậu ta chỉ vừa bắt đầu
Lý Dương là tiểu bá vương trong trường học
Có một đám người đi theo phía sau cậu ta, thấy ai khó chịu là đánh người đó
Sau khi đánh xong còn không có ai dám nói cho giáo viên
Bởi vì cho dù có nói cho giáo viên thì cũng vô dụng
Tuy đối phương sẽ bị giáo viên khiển trách nhưng chờ sự tình qua đi thì bản thân mình sẽ phải chịu một trận đòn khác
Mỗi lần cha Trần Lượng đến thăm, cậu ta cũng không dám nói, chỉ có thể chôn ở trong lòng