Đồn cảnh sát
Nơi này không phải là đồn cảnh sát của Lưu Hiểu Thiên mà là đồn cảnh sát gần trường trung học Kim Dương
Lâm Phàm đến đây là để chứng thực một việc, đồng thời để xem tình hình tiếp theo sẽ thế nào
Các cảnh sát nhận ra Lâm Phàm, dù gì đã từng có đường dây buôn người cực kỳ lớn do đích thân đại sư Lâm phá án, bọn họ thân là cảnh sát sao lại có thể không biết chứ
Lâm Phàm: “Bọn học sinh kia bị nhốt ở đâu?”
Cảnh sát: “Ở bên trong, bây giờ vẫn đang điều tra tình hình cụ thể, Lâm đại sư, em học sinh nhảy lầu thế nào rồi?”
Cảnh sát nơi này đều rất quan tâm đến việc này, không biết đứa trẻ kia đến cùng ra sao
“Không có gì, đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.” Lâm Phàm nói
Mọi người nhẹ nhàng thở phào: “Vậy là tốt rồi, loại sự kiện bạo lực học đường thế này đã nhiều lần bị răng đe, thế nhưng không biết hiện tại vì sao lại xảy ra thế này?”
Lâm Phàm chỉ cười, hắn cũng không nói gì thêm, vì sao à
Còn không phải là do luật bảo vệ trẻ vị thành niên sao
Niên đại đã thay đổi, thời đại cũng đã khác, có những điều luật đúng là nên sửa lại một chút
Trẻ em ngày xưa, mười ba mười bốn tuổi vẫn còn xem phim hoạt hình, không nghĩ ra được nhiều thứ như này
Nhưng còn bây giờ, internet phát triển như thế, mười ba mười bốn tuổi còn biết nhiều hơn so với người trưởng thành ấy chứ
Bên trong
Lâm Phàm lại lần nữa thấy được bọn học sinh đó, những đứa khác đều rất sợ sệt nhưng trong đó lại có một đứa vẻ mặt rất bình tĩnh, vẫn còn đang lý sự ở chỗ này
“Chuyện này không liên quan đến tôi, tôi chỉ đánh nó nhưng không có kêu nó đi nhảy lầu, mấy người bắt tôi làm gì.” Lý Dương bình tĩnh nói
Các cảnh sát xung quanh lắc đầu, loại học sinh như này có khác gì so với bọn lưu manh đầu đường xó chợ đâu
Chẳng qua chỉ đổi chỗ quậy phá thôi, coi trường học như một xã hội thu nhỏ của chúng
Lâm Phàm hỏi: “Bây giờ bọn chúng thế nào?”
Cảnh sát: “Chỉ có thể tạm giam mười bốn ngày, còn tình hình ra sao thì phải xem phụ huynh của bọn chúng giải quyết với người bị hại thế nào đã, nếu như hòa giải thì không cần bị tạm giam mười bốn ngày.”
Lâm Phàm nhíu mày: “Không cần biết bọn chúng có gián tiếp hại người bị hại nhảy lầu hay không, nhưng việc đánh người thuộc trường hợp cố tình gây thương tích cần phải bị phán quyết mấy năm, vậy mà nhiều nhất chỉ có mười bốn ngày thôi ư?”
Hắn vô cùng bất mãn
Cảnh sát có chút lúng túng: “Không còn cách nào, luật bảo vệ trẻ vị thành niên như thế mà, với lại trong lịch sử cũng không có tình huống cụ thể nên không biết giải quyết như thế nào.”
“Vốn còn có trại cải tạo trẻ vị thành niên, nhưng bọn học sinh này chưa được mười bốn tuổi, căn cứ vào luật pháp thì trẻ em chưa tròn mười bốn tuổi sẽ không chịu trách nhiệm hình sự, cuối cùng chỉ giao cho phụ huynh giáo dục lại mà thôi.”
Lâm Phàm lắc đầu: “Anh nhìn bọn chúng giống học sinh chưa tròn mười bốn tuổi lắm à?”
Cảnh sát bất đắc dĩ lắc đầu, dù không giống thì có thể làm sao chứ, chứng minh thư ở đó thì đó chính là bằng chứng, bọn họ cũng không thể làm gì
Lúc này, có người đến
Cả đám phụ huynh đi vào, lập tức hò hét gây náo loạn
“Con trai, con sao rồi?”
“Bọn cảnh sát mấy người làm cái giống gì vậy
Con trai tôi còn chưa đầy mười bốn tuổi mà mấy người lại còng tay nó, mấy người làm cho con của chúng tôi bị ám ảnh tâm lý, mấy người chịu trách nhiệm được à?”
“Tôi muốn tố cáo mấy người.”
Một đám phụ huynh vọt vào rồi sau đó bắt đầu khóc lóc om sòm đủ kiểu, không hề biết nói lý lẽ
“Cha, cứu con…”
“Mẹ, cứu con, con không muốn ở chỗ này.”
Bọn học sinh kia cũng kêu gào la hét
Các cảnh sát duy trì trật tự lại bị phụ huynh cào nát cả cánh tay
Lâm Phàm lắc đầu, nhưng ánh mắt hắn lại chú ý đến một người đàn ông ở trong đó
Người đàn ông này không cố tình gây sự mà bình tĩnh nhìn tất cả sự việc đang diễn ra
Lý Dương nhìn người đến: “Cha, cứu con…”
Người đàn ông trung niên gật đầu, sau đó hỏi thăm cảnh sát: “Sở trưởng của các cậu đâu?”
…
Trong lòng Lâm Phàm ngờ ngợ rất có thể đám phụ huynh này là do người đàn ông đó tập hợp gọi tới, chính là muốn làm cho sự việc rối loạn lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Câm miệng.” Lâm Phàm nghiêm nghị nói: “Con của các người đánh hội đồng bạn học ở trong trường, làm cho con người ta nhảy lầu suýt chút nữa là chết, các người còn ở đây gây sự à?”
Lời này vừa thốt ra, đám phụ huynh lập tức ồn ào lên
“Không thể nào, con của chúng tôi sẽ không làm ra loại chuyện này.”
“Đúng vậy, nhất định là hiểu lầm.”
“Con trai nhà tôi cực kỳ hiền lành, ngay cả một con gà cũng không dám giết thì làm sao có thể đánh bạn học được chứ.”
“Nhất định là do cậu vu oan giá họa, mau thả con trai tôi ra.”
Cảnh sát: “Lâm đại sư, chuyện này không nói rõ ràng được gì đâu, chỉ có thể nhanh chóng thả bọn chúng ra thôi.”
Lâm Phàm không muốn nói nhiều, nói với bọn họ cũng không có ý nghĩa gì, cho dù chuyện này là thật đi nữa thì đối với bọn họ mà nói, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không tin tưởng
Lại phối hợp với vẻ mặt vô tội và sợ hãi của bọn học sinh đó, thì có vẻ như đúng là như vậy thật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]