Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 966: Có phát hiện




Cũng không lâu lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cha của Lý Dương xuất hiện, đồng thời sở trưởng Vương bên đồn cảnh sát cũng tới
“Yên lặng.” Sở trưởng Vương lên tiếng
Đám phụ huynh xung quanh đó yên tĩnh lại, nhưng ý tứ rất rõ ràng, đó là nhanh chóng thả con của bọn họ ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Trưởng Vương: “Chuyện này đang được điều tra, con trai của các người bạo lực với bạn học ở trong trường đã được xác thực
Dựa theo quy định cần phải điều tra thêm một bước, lúc này các người hẳn là nên nói chuyện với người nhà của người bị hại để xin được tha thứ mới đúng.”
Đám phụ huynh không đồng ý
“Sếp à, vậy nếu người ta không bỏ qua thì làm sao bây giờ
Con trai tôi còn chưa được mười bốn tuổi, chẳng lẽ phải ở tù sao
Pháp luật không hề có luật này đâu.”
“Đúng vậy đó, con của tôi còn nhỏ thế này, sao có thể bị nhốt ở đây được?”
“Chúng tôi thừa nhận việc này, nhưng nhất định phải thả con của chúng tôi ra rồi giao cho chúng tôi giám thị nó.”
Sở trưởng Vương đau cả đầu: “Đuổi mấy người này ra đi.”
Các cảnh sát xung quanh lập tức đi lên đuổi đám phụ huynh này đi ra ngoài
Bây giờ không thể nào thả người được, dư luận trên mạng sẽ không bỏ qua, chưa kể bộ giáo dục cũng đã tham gia vào việc này, tình huống cụ thể thế nào đến bây giờ còn chưa biết nữa
Lúc bấy giờ, sở trưởng Vương thấy được Lâm Phàm: “Lâm đại sư…”
Lâm Phàm gật gật đầu: “Sở trưởng Vương, chuyện này giải quyết thế nào?”
Sở trưởng Vương thở dài: “Ài, Lâm đại sư cậu không biết rồi, chúng tôi cũng khó xử lý việc này lắm đó
À đúng rồi, vị này là cha của Lý Dương, Lý Hổ.”
Lý Hổ đưa tay ra cười nói: “Đã sớm nghe danh tiếng của Lâm đại sư, không ngờ cậu còn trẻ tuổi như vậy, đúng là không thể ngờ được.”
Lâm Phàm nhìn Lý Hổ, hai người bắt tay, nhưng lúc này dưới ánh mắt ngạc nhiên của Lý Hổ, đầu mũi Lâm Phàm nhẹ nhàng ngửi ngửi một chút: “Hình như tay của ông có mùi gì là lạ đấy.”
Lý Hổ thoáng lúng túng, hoặc có thể là do chột dạ, sau đó cười cười: “Đại sư Lâm đúng là biết nói đùa mà, tay tôi thì có mùi gì chứ.”
“Chuyện này là do Tiểu Dương nhà tôi không đúng, tôi chắc chắn sẽ nghiêm khắc giáo dục nó, cùng lúc đó tôi cũng sẽ nói chuyện với người nhà của người bị hại, hy vọng có thể được tha thứ.”
Lâm Phàm cười lạnh: “Đạo lý cha thế nào thì con thế ấy, thượng bất chính thì hạ tắc loạn vẫn luôn rất đúng, cái chuyện nghiêm khắc giáo dục này chỉ sợ cũng không thay đổi được bản chất đâu, theo tôi thấy thì cho ở tù mấy năm là cách dạy dỗ tốt nhất.”
Vẻ mặt Lý Hổ tức giận, sau đó nhịn xuống: “Lâm đại sư, cậu nói gì tôi nghe không hiểu
Chuyện này đúng là làm cho người ta tức giận nhưng nguyên nhân là do tôi không biết cách giáo dục nó thôi, bây giờ tôi sẽ đến bệnh viện nói chuyện với cha của người bị hại, không nói nhiều với đại sư Lâm được nữa.”
Lâm Phàm biết trong lòng Lý Hổ lúc này đã bắt đầu suy tính lung tung rồi, có điều không sao cả, hắn biết trong lòng ông ta có quỷ là được
Nếu như hai bên đều là người thành thật, vậy thì chuyện này đúng là có thể chậm rãi giải quyết
Nhưng nếu một trong hai bên không phải người thành thật, và đã bị hắn bắt gặp thì hắn sẽ không để cho ông ta sống dễ chịu rồi
Lâm Phàm: “Sở trưởng Vương.”
“Hả?” Sở trưởng Vương nghi hoặc
Lâm Phàm: “Tôi khuyên sở trưởng Vương tốt nhất nên xa lánh loại người này đi, đỡ mắc công đến lúc đó bị kéo xuống nước thì sẽ hối hận không kịp đấy.”
Sở trưởng Vương sững sờ, nhưng khi ông ta muốn hỏi lại cho rõ ràng thì Lâm Phàm đã rời khỏi nơi này rồi
Phố Vân Lý
Điền Thần Côn: “Con của lão Trần thế nào rồi
Xem tin tức hình như nặng ghê lắm.”
Lâm Phàm: “Đã không sao rồi, tính mệnh thì giữ lại được nhưng cần phải ở bệnh viện nghỉ dưỡng hai, ba tháng thì mới có thể hồi phục.”
Ngô U Lan ở bên cạnh nói: “Không nguy hiểm tính mạng là tốt rồi, học sinh bây giờ sao đều như thế này nhỉ, loại chuyện này mà cũng làm được nữa.”
“Ủa?” Lâm Phàm nghi ngờ: “Sao mọi người lại biết thế?”
Ngô U Lan: “Có cả video trên mạng rồi mà, xem mà thấy hết hồn không dám xem luôn, quá kinh khủng.”
Triệu Chung Dương tức giận nói: “Nếu mà để tôi thấy thì tôi sẽ cho ăn bạt tay ngay, đánh cho bọn chúng văng đến tận Nam Thiên Môn.”
Lúc này, các ông chủ cửa hàng xung quanh cũng vây đến, bọn họ đều hỏi cùng một vấn đề, đó chính là việc con trai của ông Trần đã thế nào rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù đám người chị Hồng đã có thông báo là Tiểu Lượng không sao hết, nhưng trong lòng bọn họ cũng lo lắng
Cho dù không phải con cái nhà mình đi nữa nhưng bọn họ lại có quan hệ rất tốt với ông Trần, thế nên sao có thể không quan tâm cho được
Có điều nghe được từ miệng ông chủ nhỏ nói không sao thì bọn họ đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không có việc gì là tốt rồi, chứ nếu xảy ra chuyện gì thì sau này ông Trần phải làm sao đây
Đối với bọn họ mà nói, có ông chủ nhỏ thật là tốt
Bọn họ cũng biết Tiểu Lượng có thể gắng gượng vượt qua lần này cũng đều là công lao của ông chủ nhỏ cả
Nếu không phải đích thân ông chủ nhỏ tự mình cứu chữa thì tình hình khó mà có thể nói được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.