Lúc này, Triệu Minh Thanh gọi điện thoại tới
Từ sau khi sử dụng đan dược, Lâm Phàm cũng không biết tình hình của đồ đệ mình ra sao, nhưng viên Tiểu thông tuệ đan hoàn mỹ kia nhất định sẽ phát huy được công dụng cực kỳ nghịch thiên
Tuổi Triệu Minh Thanh đã cao, đầu óc cũng dần không còn được linh hoạt, nhưng đã có Tiểu Thông tuệ đan thì chắc chắn sẽ không thành vấn đề, có khi đầu óc so với những người trẻ tuổi còn tốt hơn
“Minh Thanh, thế nào rồi?”
“Lão sư, Tiểu Thông tuệ đan thật sự rất kỳ diệu, học trò đã nhớ lại được không ít chuyện mà ngày xưa đã từng quên.”
“Chỉ có vậy?”
“Không, còn có rất nhiều chuyện, tuy là không được đến mức độ vừa đọc đã nhớ nhưng học trò phát hiện, khi mình đọc sách thì nội dung giống như được khắc sâu vào trong đầu
Lão sư, không thể xem thường viên Tiểu thông tuệ đan này được.”
Triệu Minh Thanh không biết nên nói gì
Sau khi sử dụng Tiểu thông tuệ đan vào tối hôm kia thì hôm qua đã có biến chuyển, khiến cho ông ấy há hốc mồm ngạc nhiên
Đan dược do lão sư điều chế thật sự kỳ diệu đến mức khiến cho ông ấy có chút sợ hãi
Lâm Phàm cười nói: “Đương nhiên là không đơn giản rồi, Tiểu thông tuệ đan có chất lượng hoàn mỹ nên hẳn là không thể chỉ có như thế
Ông cứ từ từ theo dõi thêm, hơn nữa đầu óc linh hoạt hơn cũng sẽ giúp ích rất nhiều cho việc học y của ông đấy.”
“Lão sư, cảm ơn ngài.” Triệu Minh Thanh cảm kích nói
Ông ấy đã lớn tuổi như vậy, mặc dù nghiên cứu Trung y đã lâu, cũng có thể được coi là đại sư, nhưng thật sự nếu nói về việc trị bệnh thì ông ấy cảm thấy chưa chắc mình đã vượt qua được các hậu bối
Người trẻ tuổi can đảm mà thận trọng, lại dám lăn xả hết mình
Nhưng đến độ tuổi như ông ấy thì suy nghĩ đã trở nên cổ hủ, xem trọng tính trung hòa nên không dám dùng thuốc quá mạnh, cho nên những y thuật này chỉ là nghiên cứu trên lý thuyết, không còn tính thực dụng nữa
Lâm Phàm cười nói: “Cảm ơn gì chứ, ông là đồ đệ của tôi mà, nếu tôi không làm cho ông trở nên giỏi hơn thì chẳng lẽ sau này khi gặp bệnh nhân phải để cho tôi trực tiếp ra tay sao
Đúng rồi, tiến trình phát hành tài liệu Trung y cơ bản đến đâu rồi?”
“Lão sư, hiện tại tài liệu đang được hoàn thiện ở bước cuối cùng, chuẩn bị được quảng bá đến các học viện Trung y trên toàn quốc.”
“Ừm, thế thì tốt
Khi nào phát hành thì báo với tôi một tiếng.”
Hắn đang nghĩ tới điểm Bách khoa toàn thư, năng lực kiếm điểm Bách khoa toàn thư của hắn vẫn luôn không cao
Nếu như tài liệu này được quảng bá rộng rãi thì có thể sẽ thu được một đợt điểm Bách khoa toàn thư rồi
Sau khi cúp điện thoại
Lâm Phàm lái xe về phía phố Vân Lý
Khi vừa về tới thì đã nhìn thấy các chủ cửa hàng đang đốt pháo ăn mừng, hẳn là đang chúc mừng hắn đây
“Ông chủ nhỏ, lần này anh lại lập được thêm một đại công.”
“Chúng tôi đã biết chuyện cậu tham gia Lễ khen thưởng rồi, quá lợi hại.”
“Ông chủ nhỏ của chúng tôi chính là một vị thần.”
Lâm Phàm đắc ý cười, xua tay với các chủ cửa hàng, khiêm tốn nói:
“Chuyện nhỏ thôi, không đáng nhắc tới.”
Đây quả thật là chuyện nhỏ đối với Lâm Phàm, nhưng đối với các chủ cửa hàng thì chuyện này lại vô cùng lớn
Phố Vân Lý của chúng ta cũng đã sản sinh ra một vị anh hùng
…
Buổi tối
Vịnh Thanh Điền
Đây là một thiên đường cho những người mê đua xe, nhưng cũng là nơi cực kỳ nguy hiểm
Người bình thường đều không dám tới đây tìm kiếm sự kích thích, nhưng đối với một số người mà nói thì đời người mà không có chút kích thích thì quá là nhàm chán, nhất là mỗi ngày trôi qua mà không làm gì thì một ngày dài như một năm
“Thường thiếu gia, trận tiếp theo cậu có lên không
Cậu không lên thì tôi lên đó.” Một thanh niên trẻ tuổi lên tiếng, giữa hai hàng lông mày toát lên thần thái ngạo mạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thường thiếu gia khoát tay: “Không chơi nữa, tôi nhìn mọi người chơi là được.”
Khi còn ở Thượng Hải anh ta quen được Lâm đại sư
Sau khi quay về thì những lời nói của Lâm đại sư sau buổi tiệc cứ văng vẳng mãi trong đầu
Khi trở về, trong vòng bảy ngày không được tham gia bất cứ hoạt động mạo hiểm nào, nếu không sẽ xảy ra chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như bình thường thì anh ta hẳn sẽ không tin những lời nói đó, nhưng quan trọng là Lâm đại sư khiến anh ta có cảm giác quá thần bí, loại cảm giác này rất kỳ diệu làm cho những lời nói đó cứ quanh đi quẩn lại trong đầu anh
“Chậc
Tôi nói này anh Thường Hải Ca, dạo này anh sao thế hả
Rủ chơi gì cũng không chơi, chắc là sợ rồi đúng không?”
Thường Hải Ca không nói gì, anh ta cũng không biết phải giải thích thế nào, trong giới của bọn họ mà để lộ ra chuyện anh ta cái gì cũng sợ sẽ rất mất mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thân thiếu gia ở một bên lên tiếng: “”Không phải cậu ta sợ, mà do khoảng thời gian trước cậu ta đã gặp được một cao nhân ở Thượng Hải, cao nhân nói trong vòng một tuần sau khi trở về cậu ta không được tham gia bất cứ hoạt động mạo hiểm nào, nếu không sẽ xảy ra chuyện
Hôm nay đã là ngày thứ sáu rồi, qua được hôm nay ngày mai là sẽ không sao nữa rồi.”