Chương 15: Giờ phút này, tựa như giây phút đó
Vân Phi Hà kiểm tra độc tố trong người, đánh giá thành phần của dược lực: “Tối hôm qua, ngươi cùng Lộ nhân Giáp cùng nhau uống rượu, đó là rượu thông thường ư?”
Diệp Thiên nhớ lại một chút: “Lộ sư đệ nói đó là rượu thuốc hữu ích đối với ta, hơn nữa rất nhiều người đều đã uống
Hắn cũng không thể nào đầu độc ta chứ?”
“Đừng nóng vội, ta không nói hắn muốn hại ngươi
Là thuốc ba phần độc, vi sư trúng độc tên là ‘Ngưu Đầu Nhân phải chết’.”
Diệp Thiên người choáng váng: “A
Tên gì mà trừu tượng vậy ạ?”
Vân Phi Hà giải thích nói: “Đây là do một vị tu sĩ thuần ái thời trước nghiên cứu phát minh
Hắn cùng với đạo lữ yêu sâu đậm dắt tay nhau ba trăm năm, về sau phát hiện người huynh đệ tốt của mình vậy mà lại lén lút tư thông với đạo lữ của mình
Thế là hắn dưới cơn nóng giận phát minh ra loại thuốc này, lẫn vào trong rượu, tại ngày kỷ niệm bốn trăm năm kết hôn đã cùng đạo lữ uống
Dưới tình huống bình thường, thuốc này có thể nâng cao mức độ tập trung khi tu luyện, có trăm lợi mà không có một hại
Nhưng nếu như khi uống thuốc lần tiếp theo, trong vòng mười hai thời thần mà tiến hành linh lực câu thông với người khác, hoặc là thực hiện chuyện song tu, thì người không uống thuốc kia liền sẽ trúng độc
Có thể nói, đây là loại thuốc giúp giữ gìn gia đình, phòng ngừa chuyện ‘nón xanh’ có một không hai.”
“Thì ra là thế, khó trách gọi cái tên này.” Diệp Thiên tỏ vẻ đã hiểu ra: “Vậy cô cô, người bây giờ…”
“Ta không sao, loại độc này còn không thể làm hại ta
Chỉ là trong vòng nửa canh giờ kế tiếp ta sẽ không thể chuyển động, cũng không vận được chút công lực nào, ngươi hôm nay cứ về trước đi.”
“Không được
Cô cô người trúng độc là vì ta, ta nhất định phải canh giữ người.”
“Thiên nhi…”
Vân Phi Hà nhìn xem vẻ mặt nghiêm túc của hắn, trong lòng ấm áp
Suy nghĩ trước đó còn là hài tử nhỏ xíu như vậy, bất tri bất giác đã có thể đáng tin cậy đến vậy
Ngay tại lúc Diệp Thiên định đi rót một cốc nước cho nàng thì bên ngoài đại điện đột nhiên truyền đến tiếng hô hoán của các sư đệ
“Diệp sư huynh có ở đây không
Phong chủ, chúng ta có việc muốn gặp Diệp sư huynh, xin hãy thứ lỗi.”
“!” Diệp Thiên đặt chén trà xuống: “Cô cô, ta đi xem có chuyện gì.”
Vân Phi Hà: “Ừm.”
Dáng vẻ yếu ớt của cô cô không thể để đệ tử khác trông thấy, nếu không truyền ra ngoài sẽ có hại đến danh tiếng của phong chủ Thanh Tâm phong
Xét đến điểm này, Diệp Thiên chỉ mở hé cửa, để lộ nửa gương mặt
“Có chuyện gì?”
Ngoại môn đệ tử đến đây nói với vẻ sốt ruột: “Không xong rồi Diệp sư huynh, ba huynh đệ Kim Hùng nổi tiếng xấu đã chặn đường núi, nói muốn tìm ngươi tính sổ chuyện hôm qua
Còn nói nếu ngươi không xuất hiện trong thời gian uống một chén trà, chính là sợ bọn họ, mất hết thể diện Thanh Tâm phong.”
“Cái gì?” Diệp Thiên nghe vậy tức giận đùng đùng: “Ba tên vô sỉ đó, hôm qua ta nể mặt Lộ sư đệ nên mới tha cho bọn họ một lần, chưa tính sổ muộn với bọn họ
Ba kẻ đáng ghét như chó này vậy mà tự mình tìm đến tận cửa
Đúng là không xem ta ra gì!”
Với cái tính khí nóng nảy này của Diệp Thiên, làm sao có thể chịu thua
Nhưng trước mắt cô cô trúng độc, hành động bị hạn chế, hắn lại há có thể dễ dàng rời đi được
Điều này khiến Diệp Thiên thực sự khó xử
Ngoại môn đệ tử đến truyền tin vội thúc giục hắn xuất phát: “Diệp sư huynh, không thể mặc kệ bọn họ làm càn ở trước núi
Chúng ta nhanh đi thôi
Nếu muộn, toàn bộ Huyền Thiên Tiên Tông có thể sẽ chê cười Thanh Tâm phong chúng ta không có người nào đâu.”
“Thế nhưng mà…”
Ngoại môn sư đệ thấy hắn do dự, cũng sốt ruột: “Có gì mà nhưng nhị
Diệp sư huynh sao ngươi lại tỏ vẻ lén lút như vậy
Cái biểu cảm như thể đang bị cắt ngang bất ngờ này là chuyện gì?”
“Thiên nhi, đi đi.” Vân Phi Hà nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, liền để hắn đi ứng chiến: “Ngươi là đệ tử của ta, Vân Phi Hà, cũng là chân truyền của Thanh Tâm phong, không thể để cho người khác coi thường
Đi đi, cho mọi người biết đồ đệ của ta không phải dễ chọc.”
Vân Phi Hà kỳ thực cũng không để ý chuyện thể diện của Thanh Tâm phong, chỉ là đơn thuần không thể chịu đựng được việc một tay nuôi lớn Diệp Thiên lại bị người ta làm cho ấm ức
Nàng từ trong miệng Diệp Thiên biết được ba huynh đệ Kim Hùng đã ức hiếp hắn hôm qua có tu vi Kim Đan trung kỳ, lại luyện được hợp kích chi thuật, người cùng cảnh giới khó có địch thủ
Nhưng nàng không cảm thấy Kim Đan sơ kỳ Diệp Thiên sẽ thất bại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ vì chính mình nhiều năm qua đã rót linh lực vào người, khiến cho Diệp Thiên đã sớm có khả năng vượt cảnh giới nghênh địch
Còn lại, phải nhờ vào Diệp Thiên tự mình lĩnh ngộ trong thực chiến
Dù sao con đường tu tiên cũng không phải cứ mãi tu luyện là có thể đi xa
Diệp Thiên thấy cô cô giúp mình như thế này, thầm nghĩ dù sao đây là đại điện của phong chủ Thanh Tâm phong, không có người ngoài đến, cô cô tuy không thể cử động, nhưng cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm gì
“Được rồi, cô cô người cứ nghỉ ngơi
Ta đi dạy dỗ chút cái đám ba tên Kim Hùng đáng ghét đó, để cho bọn chúng từ đây không còn dám xem thường Thanh Tâm phong nữa!”
Diệp Thiên cầm linh kiếm lên, vừa nói xong liền có vẻ lơ đãng mà từ trong khe cửa len ra ngoài, sau đó cẩn thận từng li từng tí khép cửa điện lại
Lúc rời đi, ngoại môn sư đệ hiếu kì: “Tiếng của phong chủ nghe sao lại yếu ớt vậy, chẳng lẽ là bị bệnh rồi sao?”
Diệp Thiên chột dạ một chút: “Ấy… Cô cô… À không, phong chủ sao lại sinh bệnh được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa nàng chẳng phải vẫn luôn yếu ớt như vậy sao?”
Ngoại môn đệ tử ngẫm lại thì cũng đúng, phong chủ quanh năm lười biếng, quả thật nói chuyện cũng với cái giọng này
Liền không tiếp tục suy đoán vô căn cứ nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
…
Diệp Thiên rời đi sau điện Thanh Tâm, Hình Mạc Tà từ sau bậc thang đi ra
Nhìn xem bọn hắn hùng hùng hổ hổ đi xa bóng lưng, Hình Mạc Tà trên mặt mang theo nụ cười sâu không lường được như mọi ngày
“Chà chà, Diệp sư huynh cứ yên tâm đi vì Thanh Tâm phong chúng ta mà tranh thể diện đi
Phong chủ ngọc thể không được tốt, vậy thì do bản tọa sẽ dốc lòng chăm sóc một phen
Khà khà…”
Có lẽ đã có những anh em thông minh đoán được, không sai, ba huynh đệ Kim Hùng chính là nhận chỉ thị từ Hình Mạc Tà, mới có thể đến gây chuyện vào thời cơ này
Bây giờ Thanh Tâm điện không người trông coi, đại bộ phận đệ tử cũng đều đi xuống núi xem náo nhiệt
Thơm tho Thủy linh căn cực phẩm, khà khà, bản tọa đến rồi
Hình Mạc Tà vác một túi lưu ảnh tinh thạch, y như ngư dân kiểm tra cá vừa bắt được, đẩy cửa chính đại điện ra
— Bản tọa cùng các ngươi không oán không thù, nhưng con đường tu tiên từ xưa đến nay đều có một chân lý không đổi, kẻ thất phu vô tội, ôm ngọc có tội
Phi Hà tiên tử, muốn trách thì trách ngươi trời sinh tố chất đặc biệt, sở hữu một loại Thủy linh căn cực phẩm mà bản tọa hiện giờ cần nhất
Nhưng mà diễn biến tiếp theo, hoàn toàn làm xáo trộn kế hoạch ban đầu của Hình Mạc Tà
“Thiên nhi, là ngươi đó sao
Sao lại về nhanh vậy?”
“Hả?!” Hình Mạc Tà đứng sững sờ ở cửa
Vân Phi Hà này xem hắn là Diệp Thiên ư
Nhìn tư thế của Vân Phi Hà lúc này, rõ ràng là đang nằm ngửa bên cạnh cành cây thần thụ, trong tầm mắt chỉ có trần nhà
Theo lý thuyết, nàng không nhìn thấy người đến từ hướng cửa chính
Tình cảnh này khiến Hình Mạc Tà bỗng lóe lên ý nghĩ, trong đầu hắn chợt nhớ tới một thiên chương trong một tác phẩm võ hiệp đồ sộ mà hắn từng đọc trước khi xuyên không
Trong lòng vui mừng
Cũng đều là mỹ nữ không thể nhúc nhích, cũng đều là nhầm người đến làm chí thân bên cạnh… Giờ phút này, tựa như giây phút đó, sao lại trùng hợp đến thế
Hình Mạc Tà nhanh chóng suy nghĩ một chút
Rốt cuộc là nên tiếp tục kế hoạch ban đầu, thiết lập xong các điểm quay, cưỡng ép song tu rồi dùng lưu ảnh để uy hiếp
Hay là tạm thời thay đổi chiến thuật, bắt chước chút trí tuệ dưới ngòi bút của vị võ hiệp đại sư kia?