Nhân Vật Chính Đạo Lữ Đều Thuộc Về Ta Rồi

Chương 63: thưởng thức hồ ly đại chiến




Chương 63: Thưởng thức hồ ly đại chiến Nói đùa sao, giúp ngươi thoát thân ư
Vậy tối nay ai giúp nàng thoát thân đây
Chưa kể Tiêu Linh Lung cho dù có liều mạng cũng không cách nào cứu người khỏi tay Hình Mạc Tà, dù có thật sự có biện pháp để ngươi chạy trốn, nàng cũng tuyệt đối không thể làm được điều đó
Ngươi chạy rồi, chẳng phải toàn bộ tội mà nguyên bản ngươi phải chịu đều chuyển sang đầu Tiêu Linh Lung nàng ư
Nếu làm cho ma đầu không vui, có lẽ còn phải chịu đựng nặng hơn gấp bội
Không quen không biết, Tiêu Linh Lung bằng gì mà phải thay người khác chịu họa
Ơ
Chờ đã, gấp bội sao
Tiêu Linh Lung đột nhiên có một sự xúc động muốn giúp Hạ Lăng Tuyết chạy trốn, có phải chỉ cần làm như vậy, ma đầu sẽ dùng thủ đoạn “trừng phạt” nàng mà hắn chưa bao giờ dùng qua không
“Ái chà
Chờ một chút, còn có chuyện gì ghê gớm hơn cả kiểu chuyện đó nữa sao
À.” Đắm chìm trong tưởng tượng, Tiêu Linh Lung khoanh tay, bắt đầu vừa đi vừa về vặn eo
Hạ Lăng Tuyết vẻ mặt hoảng sợ nhìn nàng, luôn cảm thấy nữ nhân này cũng không quá bình thường
“Linh Lung.” Hình Mạc Tà dùng nụ cười bí hiểm nhìn nàng: “Trò đùa quái đản cũng phải có giới hạn chứ, được không?” Mặc dù là lời lẽ thỉnh cầu, ngữ khí cũng rất dịu dàng, nhưng từ miệng Hình Mạc Tà nói ra, lại mang theo một loại uy hiếp không cho phép cự tuyệt
Bằng không thì sẽ có chuyện còn kinh khủng hơn cả cái chết xảy ra
Tiêu Linh Lung bất đắc dĩ từ bỏ ý định: “Được rồi, làm gì mà hung hăng với ta?” “Nói trở lại, Hạ cô nương ngươi có phải đã hiểu lầm điều gì không
Bản tọa vốn dĩ không có ép buộc ngươi điều gì, ngược lại lẽ ra phải là ngươi, thỉnh cầu bản tọa ban cho ngươi cơ hội mới đúng chứ.”
Cái gì
Còn muốn nàng mở miệng cầu xin sao
Cái loại khuất nhục này, sự khuất nhục như vậy.....
Làm sao có thể.....
Tiêu Linh Lung dùng ánh mắt cổ vũ nàng: “Cố lên đi
Không thể khuất phục hắn.” Nhưng Hạ Lăng Tuyết không có lựa chọn nào khác, nàng lảng tránh ánh mắt rồi nhẹ giọng nói: “Thỉnh, xin hãy cho ta, lấy, lấy lòng ngươi......”
“Này
Đồ đàn bà thối, ngươi phá phách cái gì?” Ngô Khải giận dữ: “Ngày bình thường luôn giả bộ băng thanh ngọc khiết, luôn miệng không sợ chết
Thế mà đúng vào lúc này lại làm ra vẻ lả lơi như vậy......” “Ngươi có thể im miệng một chút được không?” Hình Mạc Tà khẽ búng ngón tay, một luồng linh lực màu đen từ mặt đất bốc lên, trong nháy mắt bao bọc Ngô Khải thành một cái kén không cách nào nhúc nhích
Thật là, không thấy trò chơi đã dần vào hồi cao trào rồi sao
Cái tâm tình tốt hiếm hoi của ta cũng vì ngươi mà mất sạch rồi
“Hạ cô nương, ngươi sẽ không phải nghĩ rằng nói một câu là coi như xong chuyện đấy chứ
Biểu hiện hiện tại của ngươi vẫn chưa bằng hắn một tay năm lần, mong đợi ngươi sẽ phát huy tốt hơn sau này nhé.” “......” Hạ Lăng Tuyết nắm chặt đai lưng, cắn chặt bờ môi: “Ít nhất, ở nơi hắn không nhìn thấy......” Hình Mạc Tà cố ý không phong bế ánh mắt của Ngô Khải, việc cố ý làm ác như vậy chính là muốn làm ô uế thêm một bước tôn nghiêm của Hạ Lăng Tuyết
“Ngươi không để hắn nhìn thấy, làm sao có thể khiến hắn thua mà tâm phục khẩu phục được chứ?”
“Haizz.” Hạ Lăng Tuyết nản chí, biết hôm nay không thể không làm rồi
Thế là nàng kéo một cái đai lưng, để cho áo bó thân buông lỏng ra
Cổ áo thả lỏng theo vai ngọc trượt xuống, để lộ ra cánh tay và vùng da dưới nách nõn nà trong suốt như băng
Ngô Khải dù bị phong bế toàn thân chỉ còn lại đôi mắt trong lòng vẫn lo lắng, nhưng lúc này cũng đờ đẫn hai mắt, trong lòng vừa sợ hãi vừa thán phục —— Ghê thật đó
Hắn biết Đường chủ thân thể mềm mại tự có vẻ đẹp trời sinh, nhưng khi thấy cái vẻ đẹp lộng lẫy kia, vẫn khiến hắn trong chốc lát quên mất mình đang ở vào thời khắc sinh tử
Làn da Đường chủ thật sự mịn màng như mỹ ngọc, trong suốt như băng điêu, nói chính xác hơn thì giống như băng bọc lấy ngọc, cho người ta cảm giác chỉ cần chạm nhẹ một chút thôi là sẽ “xuất thủy” ngay lập tức
Ôm được mỹ nhân như vậy trải qua một đêm, đây hẳn là giấc mộng của biết bao nam nhân nhỉ
Chờ cổ áo kèm theo y phục lại gần hơn, liền đến lúc Hình Mạc Tà kiểm nghiệm “tài năng” của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đã có ai nói rằng làn da ngươi lạnh lắm chưa?” “Vẫn chưa ai sờ qua cả.....
băng linh căn vốn là như thế, ta cũng không có cách nào khác.” Hạ Lăng Tuyết tận lực nghiêng đầu, không dám đối mặt ánh mắt hắn: “Nếu thấy lạnh tay thì coi như bỏ đi.” “Lạnh cóng tay
Bản tọa là muốn động chạm đấy.”
“Haizz......” Tiêu Linh Lung khoát khoát tay, đi ra khỏi bí cảnh: “Ở đây ngột ngạt chết mất, ta ra ngoài hít thở chút khí trời.” Hình Mạc Tà quay đầu lại: “Sao vậy
Không tới sờ thử hai cái sao
Nha đầu này lành lạnh, sờ rất thích tay đấy.” Tiêu Linh Lung còn chẳng buồn trả lời hắn, một bước rời khỏi Nguyệt Quang bí cảnh
.....
Trở lại trong hẻm núi tĩnh mịch, gió núi thổi qua mang theo không khí trong lành, sát khí cùng hơi thở chết chóc vừa rồi đã không còn một chút nào
Tiêu Linh Lung duỗi lưng một cái, phát ra tiếng than nhẹ do gân cốt được giãn ra
Tiếp đó nàng đá cục đá cho hả giận: “Thật là, đồ ma đầu đáng ghét, đồ ma đầu háo sắc
Có ta rồi mà còn thay đổi thất thường
Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ thua dưới tay nữ nhân thôi.”
Từ trong bụi cỏ một bên truyền ra tiếng kêu kỳ quái "hừ hừ chi chi"
Tiêu Linh Lung theo khí tức đến gần xem xét, phát hiện là một con hồ ly đen và một con hồ ly trắng đang giao phối trong bụi cỏ
Con hồ ly đen híp mắt lại, trông qua liền thấy một bụng ý đồ xấu xa, đang cưỡi trên thân con bạch hồ ly, kêu lên âm thanh của "đại hài hòa sinh mệnh"
Con bạch hồ ly có hình thể nhỏ hơn con đen một vòng, nhìn nó có vẻ chống cự, hiển nhiên đang trong trạng thái bị hồ ly đen bắt được mà không cách nào chạy thoát
Thật đáng thương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Linh Lung ở bên cạnh nhìn thấy mà tức giận: “A, ngay cả hồ ly cũng lấy mạnh hiếp yếu, trắng trợn cướp đoạt ép buộc người lương thiện, còn có thiên lý nữa hay không đây?” Nàng nhặt một tảng đá lên liền định ném qua để dọa cho bọn chúng tản ra
Nhưng khi nhìn thấy con hồ ly đen cắn cổ con bạch hồ ly, cưỡng ép kéo nó lăn lộn thành một tư thế khác
Tiêu Linh Lung liền tò mò đặt tảng đá xuống
“Má ơi, ngay cả hồ ly cũng chơi trội vậy sao
Còn kiểu đó nữa ư?” Cứ như vậy, Tiêu Linh Lung ôm tâm tính học hỏi kiến thức và thân cận với tự nhiên, ngồi xổm ở một bên xem bọn chúng lật qua lật lại
Giữa chừng, con bạch hồ ly giành được một khoảng trống nhỏ để thoát thân nhưng lập tức bị con hồ ly đen đuổi kịp dùng móng vuốt cào cho bật máu, rồi tiếp tục “đại hài hòa”
Qua một hồi lâu, con hồ ly đen thỏa mãn bắt đầu liếm láp móng vuốt để sửa sang lông tóc
Con bạch hồ ly mới loạng choạng mà đi xa
Đúng lúc này, Tiêu Linh Lung cảm thấy lối vào bí cảnh xuất hiện ba động linh lực
Là Hạ Lăng Tuyết, nàng tóc tai bù xù, tay cầm Hồn Linh (Linh hồn), đôi mắt vô thần, thất hồn lạc phách đi tới
Nàng đi ra quá vội vàng, áo lót mặc dúm dó, đai lưng thắt lỏng lẻo dường như chỉ đi hai bước nữa là sẽ bung ra, tất chân thì thiếu mất một chiếc mà cũng không hề hay biết
Khi nhìn thấy Tiêu Linh Lung nàng dừng lại một chút, nước mắt tràn mi chảy ra, sau đó tăng nhanh bước chân rời đi
Tiêu Linh Lung không tiến lên đáp lời, chỉ là dựa lưng vào vách đá đưa mắt nhìn nàng rời đi: “Haizz, nha đầu xui xẻo
Muốn trách thì trách ngươi vận khí không tốt, có được nhan sắc xinh đẹp đến thế, lại trêu chọc phải kẻ bại hoại không thể trêu chọc nhất trên đời này.” “Linh Lung đang đồng tình nàng sao?” Hình Mạc Tà từ phía sau xuất hiện, nhẹ nhàng ôm eo nhỏ của nàng: “Chẳng lẽ nàng cảm thấy việc bị bản tọa để mắt tới chính là bất hạnh như vậy?”
“Ta thở dài cho nàng là bởi vì ngươi không lưu lại cái dấu ấn đáng ghét kia cho nàng
Nếu như có cái dấu ấn kia, sau này có lẽ nàng cũng có thể giống như ta, hồi tưởng lại đoạn trải qua này mà trong lòng chỉ cảm thấy ấm áp
Vì sao ngươi không dùng Thiên Ma Tử Mẫu Ấn với nàng chứ?” “Thứ nhất, Thiên Ma Tử Mẫu Ấn sẽ khiến nàng bại lộ vị trí, hơn nữa sẽ tạo ra hiệu quả ước thúc nhất định đối với nàng
Nàng trung thành với Long Vương, thì tuyệt đối sẽ không mang yếu tố bất an này về
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vậy vô luận bản tọa có uy hiếp thế nào, nàng cũng nhất định sẽ không chịu phóng khai thần thức.” “À, có lý
Nghe ngữ khí của ngươi, còn có nguyên nhân thứ hai?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.