Chương 80: Đạo Lữ của Linh Lung Kiếm Tiên
“Thôi nói lung tung đi…” Tiêu Phàm đang định đối phó hắn
Tiêu Linh Lung đưa tay ngắt lời: “Thật đúng là một gã nam nhân vội vã thừa nước đục thả câu đó nha, Nguyên Hằng Xuân
Với bộ dạng này thì làm sao mà theo đuổi được cô gái tốt chứ
Bất quá ta đồng ý.” Tiêu Phàm: “Cái gì?” “Vậy thế này nhé, nếu ngươi thua cuộc, ta muốn mười năm tiền tiêu vặt hàng tháng của ngươi!” Tiêu Linh Lung cố ý kêu thật lớn tiếng, để người chung quanh đều nghe thấy
Trận cá cược giữa Viêm Kiếm Phong và vị đệ tử chân truyền nọ lập tức thu hút sự chú ý của một nửa số người trong trường
Mười năm tiền tiêu vặt hàng tháng của một đệ tử chân truyền, đây quả thực là một khoản tiền lớn đến khó tin
Khóe miệng Nguyên Hằng Xuân co giật: “Mười năm tiền tiêu vặt hàng tháng để đổi lấy một ngày cùng đi ư
Rốt cuộc là ai muốn thừa nước đục thả câu đây
Cái này công bằng sao?” “Một ngày của bản cô nương đây đắt lắm đấy
Hơn nữa, cân nhắc đến tình thế chênh lệch lớn đến vậy, chẳng lẽ việc ngươi nhượng bộ một chút trong mặt cược này lại không công bằng sao
Thánh nữ nhìn thế nào?” Cái gì
Thánh nữ!
Nếu không phải một câu này của Tiêu Linh Lung, rất nhiều người đã không chú ý đến cô gái tóc đen bên cạnh
Dù sao Thánh nữ xuất hiện quá ít, các đệ tử phổ thông chỉ nghe nói về nàng qua những lời đồn
Ngay cả Nguyên Hằng Xuân, vị đệ tử chân truyền này, cũng vì đã lâu không gặp nên ấn tượng về nàng trở nên xa lạ
Thượng Quan Ẩn Ngữ liếc mắt nhìn Sinh Tử Đài: “Ta cảm thấy..
rất công bằng.” “Hừ
Vậy thì cứ quyết định như vậy đi!” Đã vậy Thánh nữ cũng lên tiếng, Nguyên Hằng Xuân không tiện có dị nghị: “Dù sao tên vai phụ kia tuyệt đối không thắng được.” Thấy cá cược được thiết lập, trong đám người lập tức một mảnh xôn xao, náo động
Thượng Quan Ẩn Ngữ nhận xét: “Chưa chắc là không thể thắng
Cảnh giới, thuộc tính, đều yếu thế, nhưng, vẫn còn có phương pháp.” Tiêu Phàm gật đầu: “Chiến đấu giữa tu sĩ cũng không phải đơn thuần là so đấu chỉ số sức mạnh
Trận pháp, huyễn thuật, pháp khí, nuốt thuốc… Phương thức lấy yếu thắng mạnh có bao nhiêu thì có bấy nhiêu, mà xét theo tình trạng hiện tại của Lộ huynh đệ, muốn vượt qua chênh lệch cảnh giới cùng thuộc tính linh lực, biện pháp tốt nhất chính là…” Lúc này, Hình Mạc Tà đang liên tục tránh né cũng đã nghĩ ra sách lược tốt: “Ân, cứ dùng kiếm đạo.” Chính xác
Không cần dùng thuật pháp cường hóa kiếm, thì có thể tránh được tình huống linh lực bị khắc chế
Nếu sự lĩnh ngộ kiếm đạo đầy đủ, vượt qua một tiểu cảnh giới của Nguyên Anh kỳ hẳn là không vấn đề quá lớn
Nhưng trên người chỉ có một thanh phá kiếm đã trải qua đại chiến… Hử
Không đúng, chẳng phải trước đây đã có được món đồ đó rồi sao
Đột nhiên, Hình Mạc Tà hiểu ra điều gì đó – A, thì ra là thế, cái đồ nha đầu quỷ quyệt kia lớn tiếng tuyên bố mục đích của cuộc cá cược là cái này sao
Thật là một nữ nhân gian xảo
“A
Lão Lộ kia, sao lại không tiếp tục chạy trốn
Đã không trốn, vậy đứng yên mà nhận lấy cái chết
Vạn Kiếm Quyết!” Kim linh lực của Vạn Thiết Đảm lướt qua lôi đài, cùng với những mảnh kim loại vụn vừa bay tứ tán đồng loạt tấn công về phía Hình Mạc Tà
Đây là một cuộc vây công toàn diện, tuyệt đối có thể thành công
Hình Mạc Tà lại cười lạnh, khởi động nhẫn trữ vật
Trong khoảnh khắc, một tiếng phượng minh trong trẻo truyền khắp toàn trường
Một cột Thanh Viêm chọc trời đột ngột từ mặt đất vọt lên, thẳng tắp phá vân tiêu, đánh vào đỉnh kết giới, hóa thành vô số hỏa diễm tựa như lông phượng chầm chậm bay xuống
“Không có khả năng, ngươi vì sao…” Hỏa Vũ biến mất, Vạn Thiết Đảm quỳ gối trên mặt đất, trợn trừng hai mắt
Vô số mảnh kim loại vỡ cũng vì mất đi điều khiển mà rơi lả tả trên đất
Khốn kiếp, một đòn hạ gục luôn sao?
Chuyện gì thế này
Gần như tất cả mọi người đều bị cảnh tượng này chấn kinh
Là kiếm chiêu có kèm theo Hỏa linh lực a, hơn nữa phát ra không phải ngọn lửa màu đỏ, mà là Thanh Viêm cao cấp hơn, nóng bỏng hơn
“Phượng, Linh Kiếm Phượng Vũ… Hắn cầm Linh Kiếm Phượng Vũ a
Bản Mệnh Linh Kiếm của Tiêu Chân Truyền sao lại ở trên tay hắn?” Có người kêu lớn lên
Thanh kiếm trong tay Hình Mạc Tà còn đang phun ra ngọn lửa, không nghi ngờ gì nữa trở thành tiêu điểm của toàn trường
So với Vạn Thiết Đảm bị một kiếm đánh bại, bị bỏng nặng trực diện, ngã vật xuống đất không thể đứng dậy thì còn đáng chú ý hơn
“Không có, không thể nào a!” Nguyên Hằng Xuân choáng váng, há hốc mồm ngay tại chỗ: “Vì sao, kiếm của ngươi lại…” Hắn sở dĩ phái Vạn Thiết Đảm đi chiến, cũng là vì Vạn Thiết Đảm có Kim linh căn khắc chế Mộc linh căn
Nhưng Hỏa khắc Kim, hắn hoàn toàn không nghĩ tới đối phương lại lấy ra Linh Kiếm Phượng Vũ – một loại đại sát khí bản thân đủ sức nghịch chuyển cục diện
Tiêu Linh Lung lộ ra nụ cười đắc ý: “Ta lo lắng cho sự an toàn thân thể của bảo bối nhà ta, vậy ta cho đạo lữ một món pháp bảo hộ thân có vấn đề gì sao?” Bảo, bảo bối
Đạo lữ
“ “Ài ——!?”” Toàn trường một lần nữa vang lên tiếng kinh hô không thể tin được
Hình Mạc Tà vung tay dập tắt ngọn lửa trên kiếm, chậm rãi thu nó vào nhẫn trữ vật: “Ôi dào, tuy nói cũng có lời thề đã định hôm trước, nhưng đồ nha đầu này thật đúng là chọn một thời cơ công bố tuyệt vời a.” Đám người như được rót nước lạnh vào dầu nóng, trong nháy mắt bùng nổ
“Linh Lung Kiếm Tiên và kẻ qua đường Giáp, kết thành đạo lữ ư
Mẹ nó chứ…” “Này, lão huynh ngươi đừng choáng váng chứ.” “Không ổn rồi, bên này có người ngừng thở
Y sĩ, y sĩ!” “Mấy người mau tới đây, sư huynh nhà ta tim ngừng đập rồi.” “À không… Vì sao Tiêu Chân Truyền lại để ý đến tiểu tử tầm thường kia?” “Thần tượng của ta sắp bị đồ cặn bã làm ô uế rồi
Ta không thể chấp nhận được!” “Ôi, lão Thiên gia, nếu như đây là ác mộng, xin hãy cho ta tỉnh dậy!” Ai nha nha, xem ra Tiêu Linh Lung tại Huyền Thiên Tiên Tông quả thực có nhân khí không hề tầm thường, còn thanh danh của kẻ qua đường Giáp trong tông môn cũng quả thực không hề tầm thường
“Linh, Linh Lung… Ngươi cùng, Lộ huynh đệ… Ài?” Lúc này Tiêu Phàm có chút đứng máy, đôi mắt đảo như hòn bi, vẻ mặt trông ngớ người một cách kỳ lạ
Còn Nguyên Hằng Xuân thì đã tức giận đến mức bóp gãy cây quạt, mặt mũi tràn đầy gân xanh, ngũ quan dữ tợn, hình tượng công tử thư sinh không còn tồn tại
“Đùa cái gì
Một nữ nhân kiêu ngạo như ngươi làm sao lại vừa ý hắn?” Nguyên Hằng Xuân không tin loại chuyện vô lý này
“Ta nhìn trúng ai thì liên quan gì đến ngươi?” “Cho dù lùi một vạn bước để nói, cho dù ngươi có quan hệ thân thiết với hắn đi nữa, cũng tuyệt đối không thể giao ra Bản Mệnh Linh Kiếm – thứ liên quan đến tính mạng mình
Cho nên chân tướng chỉ có một.” Nguyên Hằng Xuân hung hăng chất vấn: “Ngươi đã sớm biết Vạn Thiết Đảm sẽ khiêu chiến hắn, nên mới đặc biệt cho mượn Viêm Kiếm khắc chế Kim Linh Lực, còn cố ý giăng bẫy dụ ta mắc lừa, đúng không?!” Trên lôi đài Hình Mạc Tà nhẹ giọng cười khẽ – Nàng chính là muốn ngươi suy xét theo hướng này mà, đồ ngốc
Lại còn đặc biệt nói suy luận ra, đúng là giúp chúng ta rồi
Một tràng phân tích của Nguyên Hằng Xuân khiến mọi người trấn tĩnh lại
Tất cả mọi người đều bắt đầu suy xét khả năng này, từ đó bỏ qua việc Hình Mạc Tà dùng thân phận kẻ qua đường Giáp, lấy yếu thắng mạnh đánh bại Vạn Thiết Đảm
Mà kết quả cuối cùng của suy nghĩ này mang đến chính là – “Như thế nói đến, là Tiêu Chân Truyền hung hăng tính kế Nguyên Chân Truyền sao?” “Quả nhiên Vạn Thiết Đảm là do Nguyên Hằng Xuân phái tới, Tiêu Chân Truyền sớm đã nhìn thấu, còn tương kế tựu kế kiếm lời mười năm tiền tiêu vặt hàng tháng a!” “Linh Lung Kiếm Tiên dùng kế sách làm Nguyên Hằng Xuân phải xấu hổ, Linh Lung Kiếm Tiên thật sự có trí tuệ kinh người a!” Không tệ, chính là loại phản ứng này
Đây chính là Tiêu Linh Lung mong muốn hiệu quả
Hình Mạc Tà ngay lúc định dùng Linh Kiếm Phượng Vũ đã đoán được ý nghĩ của nàng
Nếu như Tiêu Linh Lung không công khai chuyện cá cược cho mọi người đều biết, Hình Mạc Tà sau khi giành chiến thắng sẽ trở thành chủ đề trung tâm, mà lúc này Hình Mạc Tà lại không hề mong muốn trở nên nổi bật như vậy
Thật là làm như thế nào đây
Đáp án Tiêu Linh Lung đưa ra hiển nhiên là, dùng một hào quang càng bắt mắt hơn để che lấp
Thế là nàng đã nghĩ ra kế sách một mũi tên trúng hai đích này, vừa có thể kiếm được lời lớn đúng lúc, lại không đến mức khiến Hình Mạc Tà bị người chú ý
Lúc này đám người khi nói đến trận thắng này, sẽ không nói “Kẻ qua đường Giáp thực lực kinh người” mà chỉ có thể thảo luận “Tiêu Chân Truyền liệu việc như thần, mưu kế siêu quần”
Những đánh giá này hoàn toàn chính xác, chỉ có điều, ngoài Hình Mạc Tà ra, không ai có thể lý giải được chỗ thông minh thật sự của Tiêu Linh Lung
—— Quả nhiên là một người thú vị, rốt cuộc ngươi còn có bao nhiêu năng lực là bản tọa chưa biết
Xem ra vô luận là “khai phá” hay “khai quật” đều phải tiếp tục
Nguyên Hằng Xuân bị gài bẫy, vô luận là tâm tình hay biểu lộ đều tuyệt đối không thể gọi là thoải mái
Vừa nghĩ tới việc ngày hôm nay bị Tiêu Linh Lung nhục nhã một cách hung hăng về mặt trí thông minh sẽ truyền khắp toàn bộ Huyền Thiên Tiên Tông, hắn liền hận không thể đánh cô gái trước mắt này xuống, nhốt vào địa lao được làm riêng cho cô ta để giày vò
“Nguyên Chân Truyền, sau này nhớ cử người mang tiền tiêu vặt hàng tháng tới nha
Đặt ở cửa ra vào là được, bởi vì ta không muốn nhìn thấy ngươi đâu.” Tiêu Linh Lung dùng nụ cười xán lạn, nói ra những lời khiến sát ý của đối phương dần dần nổi lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gặp Thánh nữ, Thánh tử có mặt ở đó, lại còn có nhiều người đang nhìn như vậy, Nguyên Hằng Xuân không dám bùng phát, không thể làm gì khác hơn là hừ lạnh một tiếng vung tay rời đi
Vị trưởng lão mập lùn sau khi tuyên bố kết quả quyết đấu liền vội vàng chạy tới đưa ra công văn
Các đệ tử phụ trách đội cấp cứu của Kim Đỉnh Phong sau khi khiêng Vạn Thiết Đảm trọng thương đi, đám người vẫn chưa thỏa mãn thảo luận về trận chiến vừa rồi, cùng với việc hai vị chân truyền đấu trí đấu dũng ở ngoài sân, cũng là bàn tán không dứt
Hình Mạc Tà đang định quay người rời đi, phía ngoài đoàn người lại truyền đến tiếng Tiêu Phàm: “Lộ huynh đệ, dừng bước.” Khi Tiêu Phàm nói ra suy nghĩ của mình, những người còn lại cũng tự nhiên nhận ra điều đó
“Lộ huynh đệ, trước khi chúc mừng ngươi thắng trận quyết đấu sinh tử, ta không thể không nói một câu, ngươi ẩn mình vẫn rất sâu đấy.” Người vây xem xôn xao bàn tán: “Ẩn mình rất sâu
Thánh tử có ý gì?” “Kẻ qua đường Giáp chẳng lẽ đang giả heo ăn thịt hổ sao?” “Không, phải nói chính là chuyện hắn cất giấu Linh Kiếm Phượng Vũ.” Những người khác đều đang thảo luận những chuyện không quan trọng, nhưng trong lòng Tiêu Linh Lung lại chợt thắt lại
Chẳng lẽ nghĩa huynh đã phát giác thân phận ma đầu của hắn
Không thể nào a
“Tất cả mọi người đều bị Linh Kiếm Phượng Vũ, còn có cá cược giữa Linh Lung và Nguyên Hằng Xuân thu hút sự chú ý, cho nên không hề phát giác được Nhất Thức kiếm pháp ngươi đã sử dụng để chắc chắn giành thắng lợi
Bí mật của ngươi, đã bị bại lộ từ kiếm chiêu đó rồi.” Kiếm chiêu
Người chung quanh thảo luận càng thêm sôi nổi
Tiêu Linh Lung siết chặt lan can, trong lòng cực kỳ căng thẳng
Sao lại không nghĩ tới chứ
Nghĩa huynh và Hình Mạc Tà là đối thủ cũ trăm năm, đối với chiêu thức của nhau đều nằm trong lòng bàn tay
Vừa rồi nàng lẽ ra nên ngăn cản Hình Mạc Tà thi triển kiếm chiêu đó
Hình Mạc Tà mỉm cười quay đầu: “Tiêu sư huynh đang nói gì đấy
Ta hoàn toàn nghe không hiểu gì cả.” Tiêu Phàm bay người lên đài, đi đến chỗ hắn: “Ôi một sự thật kinh ngạc thế này, ngay cả ta cũng bất ngờ
Ngươi rốt cuộc ẩn giấu bao lâu
Bắt đầu từ khi nào
Vốn định giấu đến bao giờ?” Tiêu Linh Lung cũng bước nhanh lên đài, ngăn trước mặt Tiêu Phàm: “Ca, nhất định có chỗ nào hiểu lầm
Để chúng ta trước hết nghe hắn giải thích.” “Hiểu lầm
Linh Lung, ngươi đang chất vấn tầm nhìn của ta sao
So với lời giải thích, ta càng tin vào những gì mình nhìn thấy.” Tiêu Phàm lách qua chỗ nghĩa muội, đi thẳng tới trước mặt Hình Mạc Tà: “Ngươi cái tên này thật sự là…” Ngay khoảnh khắc Tiêu Phàm giơ tay lên, Tiêu Linh Lung thầm nghĩ xong rồi, lần này sẽ khai chiến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngươi cái tên này thật sự đang âm thầm cố gắng đấy
Ha ha ha ha.” Tiêu Phàm vỗ vai Hình Mạc Tà, vui vẻ khích lệ nói
“Xong… Ài?” Tiêu Linh Lung sững sờ
Tình huống gì đây
Âm thầm cố gắng là cái quái gì
Không phải thân phận ma đầu đã bại lộ rồi sao
“Kiếm chiêu vừa rồi, là lúc chúng ta ban đầu mạo hiểm ở Kiếm Hồ Động, tìm thấy từ những bức bích họa ở Cổ Di Tích đúng không
Môn kiếm đạo này cần ngộ tính cực cao, và cả sự siêng năng cố gắng nữa
Bởi vì mãi đến khi tấn công Ma Cung cũng không thấy ngươi dùng qua, ta còn tưởng ngươi đã sớm từ bỏ việc nghiên cứu rồi
Nhưng xét theo mức độ luyện tập của ngươi vừa rồi, thì trong hơn trăm năm qua ngươi vẫn luôn âm thầm luyện tập đúng không
Ân, đã từng cho rằng Lộ huynh đệ ngươi là người không có tính kiên nhẫn bền bỉ, điểm này ta nhất định phải xin lỗi ngươi.” Tiêu Phàm thường xuyên tự kiểm điểm bản thân, cũng không coi việc cúi đầu trước người có tu vi thấp hơn mình là điều đáng hổ thẹn, đây chính là một nguyên nhân quan trọng khiến bạn bè hắn trải rộng khắp ngũ hồ tứ hải
“Ài ——!?” “Linh Lung ngươi la cái gì vậy?” “A
Ách, không có không có.” Tiêu Linh Lung nhẹ nhàng thở ra, sau khi bình tĩnh lại hai chân đều mềm nhũn
Cái gì vậy chứ, còn tưởng rằng bị bại lộ rồi, đúng là dọa chết người
Không đúng, kiếm chiêu mà cái ma đầu này dùng ra khiến Tiêu Phàm tán đồng tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, chẳng lẽ cuộc đấu trí ngoài sân hôm nay cũng đều nằm trong lòng bàn tay của hắn sao
Nhìn thấy Hình Mạc Tà mỉm cười một cách thâm sâu khó lường như mọi khi, Tiêu Linh Lung bĩu môi một chút, càng thêm khẳng định ý nghĩ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không hổ là Tiêu sư huynh, bị ngươi phát hiện rồi sao?” Hình Mạc Tà không phủ nhận
Kiếm chiêu bí truyền của Kiếm Hồ Động, kẻ qua đường Giáp thật sự đương nhiên không có cái tâm để tu luyện nó
Nhưng đối với Hình Mạc Tà, người vẫn luôn chú ý con đường trưởng thành của Thiên Mệnh Chi Tử, đi nghiên cứu địa hình lần thứ hai ở mỗi nơi bọn hắn từng mạo hiểm qua mà nói, kiếm đạo bí truyền cũng không phải là bí mật gì
Hắn cố ý sử dụng môn kiếm chiêu này, cũng là một bước phòng ngừa chu đáo
Chỉ cần để lại ấn tượng hắn vẫn luôn âm thầm cố gắng trong lòng mọi người, sau này cho dù dùng ra chiêu thức mới lạ khác cũng không có gì không hợp lý
Tiêu Phàm tán thành gật đầu: “Xem ra lần này Nguyên Hằng Xuân gây rối, đã sớm nằm trong dự liệu của các ngươi rồi a
Nhưng nói gì thì nói, Linh Lung cũng nghịch ngợm quá mức
Ngay cả là vì ghét bỏ Nguyên Hằng Xuân, dùng chuyện đạo lữ ra tùy tiện nói đùa cũng không được đâu
Điều này sẽ ảnh hưởng đến cả ngươi và Lộ huynh đệ.” Nói đùa ư
Đúng vậy, là đùa giỡn a
Nghe nói như thế, đám người đang quan chiến vẫn chưa tan đi đều thở phào nhẹ nhõm, ngay cả những người vừa hộc máu, ngừng thở cũng rối rít tỉnh lại
“Ta đã nói rồi, Tiêu sư tỷ làm sao lại dây dưa với kẻ qua đường Giáp kia được chứ.” “Tiêu sư tỷ thế mà lại là đại minh tinh của Huyền Thiên Tiên Tông chúng ta đấy.” “Quá tốt rồi, chút nữa thì đạo tâm vỡ nát.” “Các ngươi tin tưởng cũng quá ngây thơ rồi, Tiêu sư tỷ đều ở bên cạnh Thánh tử quanh quẩn đã bao nhiêu năm rồi
Nàng ấy đối với Thánh tử mới là thầm mến sắt son a.” Chính xác, trong tông môn người thật sự dám thổ lộ với Tiêu Linh Lung chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chính là bởi vì cặp huynh muội này đã sớm là sự thật mọi người ngầm hiểu với nhau
Trong mắt những người khác, sau khi Thánh tử công thành danh toại, sớm muộn gì cũng sẽ có kết quả với Tiêu Linh Lung
Nhưng mà, Tiêu Linh Lung đưa tay đặt lên vai Hình Mạc Tà: “Ai nói đùa với các ngươi
Ta và hắn bắt đầu qua lại rồi, thật đó
Đúng không?” Toàn trường một lần nữa chìm vào trầm mặc dài đến mấy giây
Tiếp đó “ “Ài ——!?”” Những người ngưỡng mộ vừa mới sống lại không lâu một lần nữa phun máu ngất xỉu, đạo tâm vỡ nát, con đường tu tiên sụp đổ, nhân sinh triệt để bị tuyệt vọng bao phủ
“Tiêu sư tỷ thật cùng hắn… À không!” “Tiêu sư tỷ yêu thích chẳng lẽ không phải Thánh tử sao
Nếu như sớm biết như vậy, ta cũng đã đi thử theo đuổi rồi.” “Các ngươi có phát hiện không, trên đầu Thánh tử đang phát ra ánh sáng xanh kìa.” “Thánh tử chết lặng rồi, không đúng, là bị cắm sừng!” Xem như một trong những người trong cuộc, Tiêu Phàm lại lần nữa lộn xộn, đầu óc quay cuồng, đôi mắt quay tròn liên tục: “Ài
Quan hệ qua lại
Giao vãng
Là dùng cao su làm lưới sao?” “Ca, ngươi đã thần trí không tỉnh táo rồi a, không sao chứ
Này, đồ vô lại kia, ngươi cũng nói gì đi chứ.” Hình Mạc Tà trong nháy mắt diễn như một diễn viên kì cựu, lộ ra vẻ mặt e dè sợ hãi: “Ách, phải, đúng vậy a, được Linh Lung tỷ ưu ái, ta, ta cũng thụ sủng nhược kinh
Có thể qua lại cùng Linh Lung tỷ, ta vừa cảm kích lại vừa vui vẻ, đời này coi như không uổng phí rồi…” Đám người phát giác điều dị thường: “Y
Các ngươi có phát hiện không, kẻ qua đường Giáp trông giống như một tiểu đệ bị bắt nạt a?” “Cái mặt thiểu não đó của hắn, có chút nào vẻ vui vẻ đâu?” “A
Ta biết rồi, không phải kẻ qua đường Giáp theo đuổi Tiêu sư tỷ, mà là Tiêu sư tỷ cậy thế bắt nạt người khác, khuất phục kẻ qua đường Giáp, thu làm sủng vật rồi!” Vỡ lẽ rồi
Có thể qua lại cùng Tiêu Linh Lung, trong đám nam nhân ngoài người đồng tính ra thì còn ai sẽ vui không nổi nữa
Lộ ra vẻ mặt bị khi dễ như vậy, chân tướng chỉ có một – kẻ qua đường Giáp căn bản không phải nhân vật bạn trai, mà là người bị khi dễ và bị ép buộc vào vị trí này
Nhưng dù cho như thế, vẫn có người hâm mộ ghen ghét: “Chỉ cần bị ức hiếp giày vò cũng tốt, ta cũng muốn được Tiêu sư tỷ giẫm đạp a.” “Kẻ qua đường Giáp chắc chắn bị khi dễ rất thảm, nhưng hoàn toàn không đáng thông cảm
Hắn quả thực là kẻ xui xẻo hạnh phúc nhất tông môn.” “Này
Ai khi dễ hắn?” Tiêu Linh Lung nổi giận lôi đình, trừng mắt về phía Hình Mạc Tà: “Ngươi bày ra cái vẻ mặt bị ta cưỡng ép là làm cái quái gì
Rõ ràng là ngươi…” Tên ma đầu kia làm đủ trò xấu xa, bây giờ lại giả làm người bị hại
Lần này chẳng phải sẽ khiến thanh danh của nàng bị hại sao
Hình Mạc Tà rụt đầu một cách sợ hãi: “Ân, ta, ta là tự nguyện…” “Ngươi!” “Linh Lung!” Tiêu Phàm cuối cùng cũng hiểu rồi
Vị nghĩa muội tính khí trẻ con này của hắn một chút cũng không cải thiện, đừng nhìn hôm nay nàng ta cười híp mắt, tưởng chừng đối với chuyện trước đây đã không còn để ý
Trên thực tế tuyệt đối vẫn còn mang thù, bởi vì chuyện cãi nhau trước đó mà
Ép buộc Lộ huynh đệ làm đạo lữ của mình, cũng là muốn nhờ đó chọc tức một chút hắn – người làm nghĩa huynh
Đơn giản chỉ là kiểu tính cách trẻ con của học sinh tiểu học
Tiêu Phàm nhận ra, nếu mình phản ứng kịch liệt, ngược lại sẽ thuận theo ý Linh Lung, dung túng sự hiếu thắng ngây thơ của nàng
“Lộ huynh đệ đúng là một người đáng để phó thác đấy.” Tiêu Phàm quyết định tương kế tựu kế, để nghĩa muội nhận lấy giáo huấn
“Linh Lung, đã ngươi chọn Lộ huynh đệ làm đạo lữ, thì không thể cứ như trước đây mà khi dễ hắn nữa đâu.” Ài
Không đúng, có chỗ nào không đúng
Tiêu Phàm lờ mờ cảm thấy không ổn, nhưng những lời đã chuẩn bị lại không thể dừng lại
“Tính tình của ngươi cũng phải sửa lại, đừng cho Lộ huynh đệ thêm phiền phức.” Không nên như thế này, chẳng phải giống như đang chúc phúc bọn họ sao
Linh Lung và Lộ huynh đệ, nghĩ thế nào cũng không hợp mới phải chứ
“Nếu Lộ huynh đệ có chuyện gì, ngươi cũng phải giúp đỡ hắn đấy.” Tiêu Linh Lung hai tay giang ra: “Thật bất công a, đã nói như vậy làm đại ca, chẳng phải nên căn dặn muội phu đừng khi dễ muội muội tốt nhà ngươi sao
Sao ngươi lại làm ngược lại?” “Hừ, ta còn không rõ ngươi sao
Ngươi làm sao mà chịu thiệt trên người hắn được.” Tiêu Phàm xua tay, rồi quay lưng rời đi
Hiện tại tâm tình hắn vô cùng phức tạp, mặc dù biết đây là Linh Lung đang cố ý quậy phá, nhưng luôn cảm giác mọi chuyện đang phát triển theo chiều hướng không thể ngăn cản
Thôi vậy, không nên suy nghĩ nhiều, dù sao với tính cách của Linh Lung, chơi vài ngày là sẽ chán… Chắc chắn là vậy mà, đúng không
Trong lòng Tiêu Phàm ẩn chứa sự bất an.