Chương 78: Ngươi tại đây làm tâm tính ta đâu
【1】 Số 1 bước tới, còn chưa đến gần đã nghe thấy tiếng lòng của Sở Huyền, trong lòng âm thầm mừng rỡ
Xem ra hôm nay rất có hi vọng biết được chân tướng, biết được điều nàng mong muốn
Kể từ khi nghe thấy tiếng lòng, nàng không sao bình tĩnh được
Năm đó phụ thân qua đời rất kỳ lạ, hài cốt không còn
Diệp Phàm không nói một lời, nhưng trước mộ bia của phụ thân lại đứng cả ngày, cảm xúc sa sút
Nàng biết, lúc ấy Diệp Phàm rất thương tâm, cái chết của phụ thân có lẽ đã chạm đến sợi dây yếu ớt nhất trong nội tâm hắn
Thế nên nàng không dám hỏi, lặng lẽ chôn giấu tâm sự
Bây giờ bảy năm đã trôi qua, nàng trở thành đội trưởng tiểu đội Tử Thần khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật trong xã hội quốc tế, là đệ nhất cường giả dưới trướng Long Vương được người ngoài công nhận
Ngay cả Mười Hai Chiến Thần cũng khó lòng tranh sáng với nàng
Số 1 thành công tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, mà là liều mạng mà có được
Nàng đi đến bên chiếc ghế tựa bãi cát cạnh Sở Huyền nằm xuống, dường như hoàn toàn không biết thân phận của Sở Huyền, cũng không có vẻ hứng thú muốn biết
Sở Huyền không nhịn được nhìn thêm vài lần
Rất xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, mang theo chút khí khái hào hùng, đôi mắt ẩn chứa sự sắc bén, mặc chiếc áo da màu đen bó sát người, tôn lên hoàn toàn vóc dáng cao gầy của nàng
“Ngươi nhìn gì đấy?” Liễu Y Y từ phía sau che mắt hắn, nói thầm, từ tiếng lòng của Sở Huyền nàng biết được, vị tiểu tỷ tỷ xinh đẹp kia lại là kẻ địch
Ít nhất người ta vẫn là thuộc hạ của Diệp Phàm, lại là cái gì đội trưởng tiểu đội Tử Thần
Bây giờ xuất hiện, nói không chừng chính là tìm Diệp Phàm, hoặc là tìm Sở Huyền gây phiền phức
Là nữ nhân rất nguy hiểm, chi bằng trốn đi thì tốt hơn
Sở Huyền nắm lấy bàn tay nàng, nhíu mày nói: “Muội tử, ngươi đây chính là đang khiến người ta phạm tội đó nha!” Liễu Y Y chưa kịp phản ứng, chỉ là theo bản năng cúi xuống nhìn, mới phát hiện gần như cả người nàng đều đè lên đầu Sở Huyền, nhất là đôi gò bồng đào vừa vặn kia, trực tiếp đè chết hắn
“Ai nha ~” Nàng vội vàng đứng dậy, nhanh chóng chạy sang một bên ngồi xuống, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, lúng túng không biết làm sao
Bên kia Số 1 liếc qua, nhìn lại chiếc áo da của mình đang căng nhanh sắp nổ, có chút đắc ý
Đồng dạng đều là nữ chính, về mặt dáng người nàng tuyệt đối sẽ không nhận thua
Không đúng, nàng là tới tìm kiếm câu trả lời, để ý những chuyện này làm gì
Rất nhanh nàng đặt sự chú ý vào chiếc điện thoại di động của mình, trong miệng lẩm bẩm
“Ba ba, con rất nhớ người.” Những lời thì thầm nhẹ nhàng, lại vừa đúng lúc lọt vào tai Sở Huyền
【 Ngọa tào, làm gì vậy
Cha ngươi đâu có để lại bất kỳ tấm hình nào đâu
】 【 Hiện tại cầm điện thoại làm gì
Chẳng lẽ kịch bản lại xảy ra vấn đề rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
】 【 Hơn nữa cha nàng đã chết bảy năm rồi, đến bây giờ còn nhớ sao
】 【 Hơn nữa năm đó ấy.....
Hắc hắc ~】 Sở Huyền thầm nghĩ, có lẽ lại là kịch bản xảy ra sai lầm gì đó
Vội vàng lôi hệ thống lão ca ra để dùng roi quất
“Hệ thống lão ca, chuyện này đã bao nhiêu năm rồi, cũng không thể là do ta đâu nhỉ
Cha người ta vẫn chưa chết sao?” 【.....
Cha của Số 1 đã chết, xin yên tâm
】 Lời nói này thật đơn giản mà thô bạo
Nhưng Sở Huyền cũng đã yên tâm, xem ra phương diện kịch bản này không có sai lầm gì
Chỉ là Số 1 có chút hoài niệm cha mình, cũng là điều có thể hiểu được
Trong tiểu thuyết cũng không có quá nhiều miêu tả liên quan đến phương diện này, xem như tương đối trống rỗng, người ta có hoài niệm hay không thì cũng không rõ ràng lắm
Số 1 thấy tiếng lòng của Sở Huyền dừng giữa chừng, có chút sốt ruột, đôi mắt đảo một vòng, lại thấp giọng thì thầm: “Năm đó người rốt cuộc đã chết thế nào
Vì sao không có tin tức gì?” Lời này vừa nói ra, Sở Huyền đều kinh ngạc
【 Không thể nào
Đã bắt đầu nghi ngờ cha mình chết thế nào sao
】 【 Ưu tú, ưu tú ~ đây chính là trí thông minh của nữ chính sao
Xem ra không bị hào quang của nhân vật chính đè chết nha
】 【 Chậc chậc, năm đó lúc Trần Thiên Long chết ấy, cái chết thảm thiết đó có không ít nội tình, thôi được rồi, cha người ta chết thì liên quan gì đến ta
】 Sở Huyền hơi nhắm mắt lại, hưởng thụ ánh nắng
A, cuộc đời lười biếng này, thật rất thoải mái
Số 1 lông mày giật liên tục, đã đến nước này rồi mà ngươi vẫn không nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng cắn răng một cái, lần nữa thì thầm: “Năm đó rốt cuộc là ai đã hại chết người?” 【 Còn có thể là ai, đương nhiên là.....
Khụ khụ ~ liên quan gì đến ta, mặc kệ
】 Số 1 nổi cáu, mẹ nó ngươi bày trò tâm tính gì ở đây vậy
Hơn nữa nói một nửa rất hành hạ người a
Có thể nào nói hết một lần không, không biết như vậy rất khiến người ta khó chịu sao
Nàng tức giận đến mức hơi thở cũng trở nên gấp gáp, Sở Huyền chú ý đến tiếng thở dốc, quay đầu lại tò mò hỏi: “Muội tử, mắc bệnh suyễn sao
Có mang thuốc theo người không?” Hoắc
Nàng trực tiếp đứng dậy, trợn tròn mắt, đầy mắt lửa giận
“Ngươi mới mắc bệnh suyễn, %¥@#@¥
%*( Tiếng lòng của ngươi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra
Cha ta rốt cuộc đã chết thế nào
)” “Ân?” Sở Huyền không hiểu ra sao, phía sau ngươi nói cái gì
Có thể nói rõ ràng không
“@#!@.....
*( Hỗn đản, tiếng lòng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra hả
Ngươi nói cho ta rõ chân tướng
Nữ chính lại là chuyện gì xảy ra
)” Thế nhưng nàng há miệng, lại không có nửa điểm âm thanh nào phát ra
Sở Huyền thở dài, nói “ai, xem ra muội tử thật sự là mắc bệnh suyễn, nhìn kìa, cái này đều sắp không thở được nữa rồi
Liễu Y Y, còn không gọi xe cứu thương?” Liễu Y Y vội vàng lấy điện thoại di động ra, muốn thực sự là mắc bệnh suyễn, ai biết có thể hay không chết người, vẫn là gọi xe cứu thương thì tốt hơn
“A ba a ba......” Số 1 gấp đến mức xoay vòng, nhưng vẫn không có nửa điểm âm thanh
【 Làm gì vậy, kịch bản đâu có nói Số 1 có ẩn tật gì đâu
】 【 Hay là nói đầu óc có bệnh nặng
Ngọa tào, ánh mắt này có ý gì
Ta rất đẹp trai, nhưng tuyệt sẽ không tùy tiện bị ngươi chà đạp đâu
】 Sở Huyền rùng mình một cái, trơn tru đứng dậy
Nếu như bị nữ nhân này quấn lấy, đó chính là chuyện vô cùng nguy hiểm
Trong số rất nhiều nữ chính, hắn cảm thấy Số 1 tuyệt đối là một trong những nữ nhân nguy hiểm nhất
Không vì gì khác, chỉ riêng cái kỹ thuật ám sát kia, thật sự rất khủng bố
Thật sự muốn đi cùng nàng, không chừng lúc yếu lòng, nàng một dao đâm thẳng vào ngươi, dao trắng vào, dao đỏ ra, rất khủng bố được không
Đàn ông lúc yếu lòng, đó chính là buông lỏng bản thân, phòng tuyến mở rộng đó nha
“Chúng ta đi thôi, nói không chừng là kẻ giả vờ bị tai nạn.” Sở Huyền kéo Liễu Y Y, vẻ mặt thần thần bí bí
Số 1:.....
Ngươi có dám nhỏ giọng hơn chút nữa không
Liễu Y Y dường như cũng kịp phản ứng, tiểu tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn là đội trưởng tiểu đội Tử Thần, đột nhiên đến như vậy, thật sự có thể là kẻ giả vờ bị tai nạn, hoặc là muốn mượn cơ hội làm chuyện gì đó
Trốn đi, trốn đi
Nàng và Sở Huyền nhìn nhau một cái, cả hai vắt chân lên cổ chạy nhanh như thể phía sau có ma quỷ đang đuổi theo
Số 1 trực tiếp tức điên, vậy mà mới bắt đầu đã bất lợi rồi sao?!