Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 236: Thôi Xong Rồi 2




Chương 236: Thôi Xong Rồi 2Chương 236: Thôi Xong Rồi 2
Hạt giống của sự hoài nghi được trồng xuống, rất nhanh đã mọc mầm, thái độ của Giang Minh Viễn rất nghiêm túc, tư thái như báo hiệu một cơn giông sắp kéo đến, liệt kê ra những đối tượng đáng nghị, liên hệ người khác điều tra rõ ràng những người này
Người anh nghi ngờ rất nhiều, tốc độ ra kết quả cũng chậm hơn, ít nhất nửa tháng sau mới có thông tin
Giang Minh Viễn cũng không vội, dặn dò xong cũng không quản nữa, tiếp tục dồn sự chú ý lên chuyện khác
Những tin đồn về Tình Hoan đã hoàn toàn được ép xuống, nhưng việc Giang Minh Viễn cần làm còn rất nhiều
Chủ yếu là dự án của nước I, tập đoàn đầu tư vào đó một khoản rất lớn, thiệt hại do đợt sóng thần lần này cũng không nhỏ, rất nhiều hạng mục chưa hoàn thành đều phải sắp xếp lại, những hạng mục đã bị thiệt hại cũng cần điều người đi tu sửa, lại thêm những vấn đề lớn nhỏ ở trong nước, anh dự là tháng này sẽ không có chút thời gian rảnh nào
Thời gian bận rộn trôi qua rất nhanh, dường như chưa làm được gì nhiều, đã đến giờ tan làm rồi
Bởi vì Trình Hoan và Tinh Tỉnh cùng đến, Giang Minh Viễn cũng không định tăng ca, thấy đến giờ liền tắt máy tính
Trình Hoan và con trai chơi rubik cả buổi chiều, cuối cùng sau khi tra baidu cũng thành công lắp được một lần, cô cũng chẳng có chút cảm giác thành tựu gì, chỉ thấy đau đầu thôi, lúc nhìn thấy Giang Minh Viễn đứng dậy cô giống như được giải thoát vậy, nóng lòng đứng dậy: "Chúng ta về nhà phải không
"Ừ”' Giang Minh Viễn nhìn thấy nụ cười của cô, sự mệt mỏi sau một buổi chiều làm việc trong nháy mắt hoàn toàn biến mất, anh mặc áo vest vào, đi đến lướt qua môi cô: "Có phải đợi chán rồi không"
Trình Hoan nói dối: "Cũng bình thường thôi
Cả buổi chiều nay Giang Minh Viễn không biết đã nhìn trộm cô cao nhiêu lần, sao có thể sai được, anh cười không nói gì, cúi người ôm lấy Tinh Tinh đang ỉu xìu, dắt tay bạn gái đi ra ngoài
Tỉnh Tinh tựa vào lòng ba mình bắt đầu thì thâm cáo trạng: "Ba ơi, cả chiều nay con và mẹ chơi rubik
Đối tượng nhận cáo trạng phản ứng bình đạm: "Vậy ư
"Mẹ chơi rất lâu mà vẫn không lắp được
Bạn nhỏ lén lút nhìn mẹ đang có vẻ mặt nguy hiểm, ghé vào tai ba mình hỏi nhỏ: "Ba, mẹ có phải có chút ngốc không?”
Một bên là con trai một bên là người yêu mình, Giang Minh Viễn không chút do dự mà đứng về phía người yêu, anh vỗ mông con trai một cái: "Không được nói linh tỉnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Con không cóiI"
"Con quên mất lúc tự mình học chơi rubik mất thời gian lâu như nào sao
Giang Minh Viễn nhắc nhở con trai: "Mẹ học nhanh hơn con nhiều rồi
Tinh Tinh phẫn nộ, bĩu môi không nói gì
Cậu không hề nhớ mình từng bất lực trước món đồ chơi này như nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng trí nhớ thật là kỳ diệu, có lúc bạn nghĩ đến vỡ đầu cũng không nhớ ra, còn lúc bạn không muốn nhớ thì lại nhớ vô cùng rõ ràng
Bạn nhỏ năm tuổi Giang Tinh Thần vừa nghe câu hỏi này, ba chỉ nhắc nhở một câu mà trong trí não cậu đã hiện lên hàng loạt hình ảnh lắp rubik thất bại
Cậu nhóc càng nhớ lại càng đen như đít nồi, căn bản không muốn thừa nhận kẻ ngốc trong trí nhớ là bản thân mình, nhưng cậu lại không thể lừa mình dối người, Tinh Tinh bối rối hồi lâu, lúc sắp về đến nhà, mới quyết định phải nhận rõ sự thật, cô quay đầu về phía mẹ, ngại ngùng nhỏ tiếng xin lỗi: "Con xin lỗi mẹ
"Hả
Trình Hoan không hiểu chuyện gì
"Ba nói đúng, mẹ thông minh hơn con nhiều
Lúc bạn nhỏ nói rất lưu loát, còn nói hết cả câu: "Con không nên nói mẹ ngốc, con mới là ngốc nhất
Lời vừa nói xong, bạn nhỏ Tinh Tỉnh liền buồn bã đến rơi lệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trình Hoan thấy cậu như vậy thì vừa đau lòng lại thấy buồn cười, nhưng lại không biết nên bày ra vẻ mặt gì, cô liếc Giang Minh Viễn một cái, phát hiện anh cũng đang dở khóc dở cười
Cũng may Tinh Tinh là đứa trẻ kiên cường, lúc ba mẹ đang nghĩ phải an ủi thế nào đã ổn định lại rồi, cậu nắm chặt tay lại, nét mặt mang nét kiên nghị non nớt: "Nhưng sau này con sẽ càng thông minh hơn
"Được rồi, mẹ tin con
Giang Minh Viễn cũng nói theo: "Ba cũng tin con

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.