Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại

Chương 435: - Giết heo làm đồ ăn 3







Giết heo làm đồ ăn 3
Trong lòng Lâm Hàn tự nhủ, ngươi không muốn sống thì thôi, ta không muốn bị Sở Tu Viễn đánh đến gần chết đâu
“Không cần!” Lâm Hàn khoát tay, không chớp mắt cởi bảo kiếm trên lưng ngựa xuống: “Thanh kiếm này là bệ hạ tặng ta, chém sắt như chém bùn, có nó ở đây mười con heo rừng sói hoang cũng không phải đối thủ của ta.” Không đợi Triệu Phi mở miệng, Lâm Hàn liền chạy vào trong rừng rậm
Tìm một chỗ bí ẩn, nhanh chóng thuận tiện, Lâm Hàn phun ra một ngụm trọc khí, bắt đầu đánh giá tình huống chung quanh
Kết quả là, ngoại trừ cây mà nàng không biết thì chính là cỏ mà nàng không biết
Lâm Hàn không thấy hứng thú, cũng không dám đi vào trong, quả thực là sợ gặp phải rắn độc ngủ đông xong đi ra ngoài tản bộ
Trở lại nơi đóng quân, không ai đi tiểu vào cây nhưng Lâm Hàn luôn cảm thấy cho dù đi tới đâu đều có thể ngửi thấy mùi nước tiểu
Lâm Hàn thật sự chịu không nổi, lại sợ bại lộ thân phận, không dám nói bậy với binh lính, suy nghĩ một chút mở tay nải mà trước đó nàng mang theo, ý thức lại lẻn vào trong không gian tìm bên này soát bên kia, tìm được một cái lưới đánh cá - tơ tằm đan thành từng mắt lưới, rõ ràng rất lớn nhưng cuộn đi cuộn lại cũng chỉ to bằng nắm tay của nam tử trưởng thành, liền vẫy tay với Triệu Phi
Triệu Phi vội vàng chạy tới: “Hầu gia có gì phân phó?”
“Chọn hai người theo ta đi bắt cá, nói với hỏa đầu binh một tiếng, buổi tối nấu canh cá.” Lâm Hàn nói
Triệu Phi sửng sốt, bắt… bắt cá?
Bọn họ đây là đi đánh trận hay đi du xuân thế
Hôm nay không thể đi về phía trước nữa, cho dù ngày mai giờ Dần hai khắc dậy nấu cơm, giờ Mão trời tờ mờ sáng liền xuất phát, đến buổi tối giờ Tuất hai khắc lại đi ngủ thì ở giữa bọn họ cũng có rất nhiều thời gian
Nhưng hôm nay là ngày đầu tiên hành quân, binh lính có người hưng phấn, có người nhớ người nhà, giờ Tuất hai khắc không có khả năng đã đi ngủ, cho nên Lâm Hàn mới lấy lưới đánh cá ra … ăn thịt đỡ đói hơn nhiều so với lương thực
Lâm Hàn thấy hắn không nhúc nhích, không khỏi hỏi: “Ngươi không biết bắt cá sao?”
Triệu Phi theo bản năng gật đầu, lập tức vội vàng lắc đầu: “Mạt tướng biết, chỉ là, tại sao Hầu gia biết trong sông có cá?”
Lâm Hàn: “Đại tướng quân nói nơi hoang tàn vắng vẻ dã thú nhiều
Có con bay trên trời con chạy dưới đất, không có đạo lý trong sông không có con gì.”
Có lý lắm
Triệu Phi không nói nên lời
Lâm Hàn: “Nếu có cá chúng ta chẳng những có thể ăn no, còn có thể dư thừa chút lương thực, ngươi không vui sao?”
“Mạt tướng tuân mệnh.” Mười sáu tuổi tòng quân, nhiều lần xuất chinh, lần đầu tiên gặp được một chủ tướng thích bắt cá, Triệu Phi không biết nên vui hay nên buồn
Nhưng hắn biết rằng hắn hy vọng chủ tướng của mình sẽ không có thu hoạch, như vậy về sau sẽ không muốn bắt cá nữa
Đáng tiếc hắn không biết Lâm Hàn thân mang cự bảo
Lâm Hàn sợ không bắt được, giăng lưới xuống liền len lén thả xuống nước một vốc nước suối từ không gian
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cá nhạy cảm với nước nhất, nước suối núi của nàng đối với cá chính là dầu vừng của con người - tỏa ra một mùi hương nồng đậm
Lâm Hàn không tin chúng nó không đến
Cho nên buộc lưới xong, Lâm Hàn liền bảo Triệu Phi đi chặt vài nhánh liễu - xâu cá
Triệu Phi thật sự không muốn nghe lời “hắn”, ngay cả một cái bóng cá cũng không thấy mà đã nghĩ đến một xâu cá rồi, vị chủ tướng này của hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào, còn có thể đáng tin cậy một chút nữa không
Không chỉ hắn, hai người khác cũng nghĩ như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng không bao gồm Lâm Hàn
Lâm Hàn nhìn sang hai người kia: “Các ngươi cũng đi đi
Chặt về mười mấy hai mươi nhánh, ít quá ta sợ không đủ dùng.”
Ba người đều không biết nói gì, hết lần này tới lần khác lại không thể không nghe - vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc bò lên cây liễu cao cao, chậm rì rì chọn nhánh cây
Cuối cùng Lâm Hàn cũng thấy binh lính của nàng không nghe lời, nhưng nàng không nói gì, nhìn thấy nước sủi bọt, cá bơi về phía này mới mở miệng: “Nhanh lên
Nhanh lên, cá đang đến!”
Ba người đồng thời nhìn xuống, dòng suối trong suốt trở nên đen nhánh một mảng, cá liều mạng đụng thẳng vào lưới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba người nhất thời cả kinh trợn to hai mắt, chuyện gì xảy ra thế
Chuyện gì đang xảy ra vậy
Lâm Hàn nhịn không được rống to: “Nhanh lên!”
Ba người đột nhiên tỉnh lại, một người cầm vài nhánh, trong nháy mắt từ trên cây nhảy xuống, mỗi người trong tay đều có ba bốn nhánh liễu
Lâm Hàn: “Không còn kịp nữa rồi
Ném nhánh liễu xuống đất và kéo lưới với ta.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.