Tần Kim Chi trước đó đã đưa Bùi Cẩn Niên bị trọng thương đến trước cổng cung
Hắn đã tỉnh táo, ngự y trong cung đã khám và chữa trị qua
Chỉ là thân thể hắn còn chưa thể cử động được
Bùi Cẩn Niên không rõ chuyện gì, nhìn về phía Tần Kim Chi, nhíu mày nói: “Ngươi lại muốn làm gì?”
Phi Yến cho người khiêng đến một chiếc ghế mềm, rồi sai người mở bánh ngọt ra
Tần Kim Chi thảnh thơi nằm trên ghế mềm, nhắm mắt lại nói: “Còn có thể làm gì nữa, chờ cha ngươi đến chuộc ngươi về thôi.”
Lông mày Bùi Cẩn Niên nhíu chặt hơn, “Rốt cuộc ngươi đang nói gì, và tại sao ta lại ở đây?”
Tần Kim Chi có vẻ hơi nghi hoặc nhìn Phi Yến, “Ngươi không nói cho hắn biết à?”
Phi Yến cúi đầu, “Chuyện hôm qua nhiều quá, thiếp quên mất việc nói với hắn.”
Bùi Cẩn Niên chỉ im lặng, hôm qua hắn tỉnh lại đã là nửa đêm rồi
Thái giám hầu hạ hắn chỉ cho người xem bệnh, cho hắn uống thuốc rồi bảo hắn nghỉ ngơi rồi rời đi
Hắn muốn hỏi rõ tại sao hắn lại ở trong cung, thế nhưng không một ai trả lời hắn
Vết thương trên người khiến hắn không thể di chuyển, hắn chỉ đành chờ trời sáng rồi mới làm rõ mọi chuyện
Kết quả là vừa sáng đã bị người khiêng đến trước cổng cung
Lúc này, một thị vệ dẫn một nữ tử từ ngoài cổng cung bước vào
Nàng ta nhìn thấy Tần Kim Chi liền chạy nhanh lại đây, “Ti chức tham kiến quận chúa.”
Tần Kim Chi nhướn mày, “Lăng Tiến
Sao đã sớm đến phiên ngươi trực rồi.”
Lăng Tiến cười hì hì nói: “Nếu không phải sớm đến phiên trực, e rằng đã bỏ lỡ việc của quận chúa rồi
Có người cầm ngọc bài của ngài, nói ngài truyền lệnh cho nàng ta vào cung, ti chức đây không liền dẫn người đến ngay.”
Nữ tử phía sau nhìn Tần Kim Chi đang nghỉ ngơi, khóe miệng nàng ta giật giật, “Quận chúa, ngài xem cửa cung này như cổng nhà ngài vậy sao?”
Tần Kim Chi ngẩng đầu nhìn nữ tử kia, nhếch miệng cười một tiếng, “Cũng gần như vậy
Ta bảo ngươi mang theo gì, ngươi đã mang theo hết rồi chứ.”
Nữ tử kia kéo hòm thuốc đeo phía sau lại đây nói: “Đây, đồ nghề kiếm cơm của ta đều ở đây cả, bất quá ngươi thật sự kiếm được Bách Niên Hỏa Linh Chi sao!”
Tần Kim Chi nhướn mày, “Đó là đương nhiên.”
Nữ tử kia cực kỳ hưng phấn nói: “Mau cho ta xem một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không ngờ ta lại có thể nhìn thấy vật kỳ diệu này!”
Tần Kim Chi buông hai tay, “Không ở chỗ ta.”
Nữ tử kia ngay lập tức khuôn mặt không nói nên lời, “Ngươi đùa ta đấy à?”
Lúc này, rất nhiều quan viên bắt đầu vào cung lên triều
Một thân ảnh với thần sắc vội vã càng khiến người ta dễ chú ý
Khuôn mặt Tần Kim Chi nở một nụ cười rạng rỡ, “Đây, người mang Hỏa Linh Chi đến rồi.”
Bùi Cẩn Niên nghe Tần Kim Chi nói xong, theo ánh mắt nàng nhìn đến liền thấy Bùi Hồng đang vội vã
“Bùi Thị Lang đến sớm quá.” Tần Kim Chi không đứng dậy, vẫn ngồi trên ghế mềm cười ha hả nhìn hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bùi Hồng vừa thấy khuôn mặt nàng liền không khỏi thấy bực mình
Tối qua sau khi rời khỏi thư phòng của Bùi Thanh, mẹ hắn, thê tử hắn, thay nhau oanh tạc hắn
Khiến hắn cả đêm không được nghỉ ngơi
Con trai mình còn bị giam trong cung, không biết thương thế thế nào, đều là tại Tần Kim Chi đáng chết này
Bùi Cẩn Niên vừa thấy phụ thân, trong đầu lập tức lóe lên một tia sáng
Hỏa Linh Chi
Hỏa Linh Chi
Sẽ không phải là báu vật Hỏa Linh Chi của Bùi gia bọn hắn đấy chứ
Bùi Hồng mặt mày cau có, trong tay còn cầm một hộp gấm, cực kỳ không tình nguyện đi lên phía trước
“Quận chúa, ngài muốn gì thì cứ nói, xin hãy thả nhi tử của ta về nhà.”
Bùi Cẩn Niên giật mình, thật sự là Hỏa Linh Chi của Bùi gia hắn
“Phụ thân
Không thể!”
Vừa nói liền muốn gắng gượng đứng dậy
Vết thương phía sau lại bị kéo rách
Nữ tử kia liếc mắt một cái liền tặc lưỡi, nhỏ giọng nói bên cạnh Tần Kim Chi: “Ngươi vẫn vậy âm độc.” Vết thương của nam tử kia không nặng, đừng thấy bên ngoài da thịt trầy xước, nhưng bên trong thì không có chút thương tích nào
Dáng vẻ như hiện tại chẳng qua là vì da thịt bị kéo đau mà thôi
Bất quá vết thương của hắn phải biết là không ba tháng thì không thể lành
Không phải vì lí do khác, vết thương của hắn đã bị hạ thuốc, không có tác dụng phụ, còn có thể giảm đau, chính là làm cho miệng vết thương chậm lành, thoạt nhìn cực kỳ kinh dị
Đừng hỏi nàng tại sao biết được, nhưng là nàng biết Tần Kim Chi có
Bùi Thị Lang lúc này mới nhìn thấy người nằm ở một bên lại là Bùi Cẩn Niên
“Cẩn Niên!” Vừa nói liền muốn đi lên xem xét vết thương của Bùi Cẩn Niên
Một bên Lý Tiến lập tức ngăn người lại
Bùi Hồng một mặt vẻ giận dữ nhìn Tần Kim Chi, “Quận chúa, như vậy là có ý gì!”
Tần Kim Chi thì đối với nữ tử bên cạnh nói: “Ngươi muốn Hỏa Linh Chi.”
Ánh mắt nữ tử kia sáng lên, tiến lên một bước giật lấy hộp gấm trong tay Bùi Hồng
Mở ra, mùi vị đặc trưng của Hỏa Linh Chi liền xộc thẳng vào mặt
Ánh mắt của nữ tử sáng lên vài phần, cầm Hỏa Linh Chi đặt dưới ánh mặt trời xem xét kỹ lưỡng, sau đó đặt dưới mũi ngửi
Nàng ta kinh hỉ nói: “Quận chúa, đây thế nhưng là tam bách niên Hỏa Linh Chi, cực phẩm nha!”
Bùi Hồng trong lòng cả kinh, bên cạnh Tần Kim Chi vậy mà thực sự có người nhận ra Hỏa Linh Chi
Nghĩ đến hôm qua hắn còn muốn cầm đồ giả để lừa gạt Tần Kim Chi
Nếu như bị phát hiện, không chừng sẽ gây ra chuyện gì nữa đâu
May mà nghe lời phụ thân nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bùi Cẩn Niên được cung nhân một bên đỡ dậy, sắc mặt trắng bệch nói: “Phụ thân, vì sao đem Hỏa Linh Chi của Bùi gia ta cho nàng!”
Phi Yến nhìn Bùi Cẩn Niên cũng có chút bực mình, nếu không phải vì hắn, Quận chúa cũng sẽ không đi tìm Thôi tiểu thư, không đi tìm Thôi tiểu thư cũng sẽ không đi Bạch Tước Tự, cũng sẽ không bị thương nhiều như vậy, đều tại Bùi Cẩn Niên
Quan điểm của nàng chính là Quận chúa luôn đúng, cũng không chỉ trích Quận chúa, chuyên môn chỉ trích người khác
Phi Yến không tốt khí nói: “Đương nhiên là vì ngươi đại nghịch bất đạo xông vào chúng ta Quận chúa, Hỏa Linh Chi này là cho chúng ta Quận chúa nhận lấy kinh hãi, cái gì thế gia đại tộc, một viên linh chi cũng keo kiệt như vậy, còn không bằng gọi là thế gia móc lén.”
Một vẻ tiểu ác nô cực kỳ, bất quá lại cực kỳ hợp tâm ý Tần Kim Chi
Bùi Hồng nghe xong chỉ tức đến nỗi đầu óc sung huyết, cái gì gọi là thiếu một viên linh chi, đây chính là tam bách niên Hỏa Linh Chi, vô giá chi bảo
Đã nhận được, Tần Kim Chi cũng không dây dưa, “Sợ Bùi Thị Lang nghĩ con sốt ruột, ta đã sớm đem Bùi Cẩn Niên mang đến đợi ngươi, đã nhận rồi thì nhanh chóng về nhà đi, Phi Yến, chúng ta đi.”
Vừa nói, liền dẫn người mênh mông rời đi
Tần Kim Chi hôm nay mặc trang phục cung trang bình thường
Tóc búi cao, bước đi, trâm cài trên đầu nàng lay động theo tần suất
Y phục màu hồng ánh lên những đợt sóng nước, tôn lên vẻ nàng so với hoa còn kiều diễm hơn
Gấu váy bay trong gió giống như là mỗi bước nở sen
Bùi Cẩn Niên nhìn bóng lưng mỹ lệ kia lại chỉ cảm thấy mờ mịt
Hắn vậy mà nhìn không thấu Tần Kim Chi
Vừa mới đứng dậy động tác quá lớn, miệng vết thương lại bị xé rách
Một trận cực đau, Bùi Cẩn Niên ngất đi
Phi Yến nghe thấy tiếng kinh hô quay đầu nhìn thấy Bùi Cẩn Niên ngã xuống, cực kỳ hả hê đấm đấm nắm tay nhỏ
Nữ tử vuốt ve Hỏa Linh Chi hoàn toàn không quan tâm đến động tĩnh bên cạnh
Nàng ta mừng rỡ như điên, một bên tay sờ hộp gấm, một bên còn cầm mặt mình cọ đi cọ lại trên hộp gấm
Tần Kim Chi nhìn nữ tử hận không thể muốn mang hộp gấm làm bạn bên mình kia, hơi chán ghét nói: “Liễu Y Y, ngươi như vậy thật sự rất bỉ ổi!”