[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngươi nói Viên đại nhân hôm qua đột nhiên phát bệnh nặng, nằm trên giường không dậy nổi
Vậy bây giờ phụ trách sự kiện này là ai!” Tiểu tư đi Viên Phủ tìm hiểu tin tức ban nãy đã đến bẩm báo, ai ngờ Viên Thiên Tề hôm qua lại đột nhiên phát ác tật, Bùi Thanh chỉ cảm thấy bất an trong lòng càng thêm rõ ràng
Tiểu tư vội vàng nói: “Hiện do thiếu khanh Đại Lý Tự mới được đề bạt lên đây thụ lý.”
“Là người phương nào?”
“Nghe nói thiếu khanh mới này nguyên là Tri Huyện Thương Châu, năm ngoái vì tra ra án tham ô của quan lớn, đã liều chết đưa tội chứng đến Kinh Thành, được bệ hạ đặc biệt cất nhắc làm thiếu khanh Đại Lý Tự.”
Bùi Thanh nhíu mày, trầm tư một hồi, “Chuẩn bị xe ngựa, đi Đại Lý Tự.”
Tiêu Phòng Điện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Y Y sau khi chẩn mạch cho hoàng hậu, trong lòng đã rõ
“Nương nương, khoảng thời gian sắp tới này, dân nữ sẽ mỗi ngày châm cứu cho nương nương, đồng thời kết hợp với bí dược, một tháng là có thể khôi phục được năm, sáu phần mười, không còn dồn dập phát tác nữa, ba tháng có thể khôi phục được tám, chín phần mười, còn lại một hai phần, dân nữ sẽ chế ra một ít điều dưỡng thân thể dược hoàn cho nương nương dùng, một năm, nương nương liền có thể hoàn toàn chữa trị.”
Trên khuôn mặt hoàng hậu cũng lộ ra chút biểu cảm kinh hỉ, “Ngươi nói thế nhưng là thật?”
Liễu Y Y mười phần kiên định nói: “Nếu là không có Tử Dương Sâm cùng Hỏa Linh Chi, dân nữ có lẽ chỉ có một hai phần nắm chắc, nhưng là bây giờ dân nữ có tuyệt đối nắm chắc có thể chữa khỏi cho ngài.”
Hoàng hậu cười nói: “Nếu là thật sự có thể trị hết bản cung, bản cung sẽ trọng thưởng!”
Liễu Y Y cũng cung kính nói: “Đa tạ nương nương, Liễu Y Y không dám giành công, Tử Dương Sâm cùng Hỏa Linh Chi này đều là quận chúa mạo hiểm tính mạng nguy hiểm tìm đến, nếu là không có hai thứ này, dân nữ cũng không dám bảo chứng có thể trị hết nương nương.”
Hoàng hậu nghe xong lập tức nói: “Tính mạng nguy hiểm
Nguy hiểm gì?”
Liễu Y Y lập tức che miệng lại, Tần Kim Chi chuyên môn dặn dò nàng không được nói với hoàng hậu nương nương về lai lịch của Tử Dương Sâm
Hoàng hậu thấy tình trạng đó càng thêm lo lắng, “Ngươi mau nói.”
Liễu Y Y nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: “Hoàng hậu nương nương, quận chúa không để ta nói, ngài có thể nào coi như chưa nghe thấy không?”
Hoàng hậu tất nhiên đã nhận ra tiểu y nữ này có quan hệ không tầm thường với Tần Kim Chi
Hai người có lẽ còn có chút bí mật không muốn người biết, thế nhưng là việc này đều không quan trọng bằng tôn nữ của nàng
Hoàng hậu làm bộ tức giận nói: “Ngươi nếu là không nói, bản cung bây giờ sẽ trị tội ngươi!”
Liễu Y Y vội vàng quỳ xuống nói: “Nương nương bớt giận, dân nữ nói.” Nàng thầm nghĩ, xong rồi xong rồi, Tần Kim Chi biết được liệu có lột da nàng không
Liễu Y Y tâm hư nhỏ giọng nói: “Tử Dương Sâm này là quận chúa ở Tham Thiên Các cùng người đánh cược ba ngày ba đêm mới thắng được.”
Hoàng hậu bỗng nhiên vỗ bàn một cái, “Cái gì
Thằng ranh con này dám đi sòng bạc!”
Liễu Y Y nhắm chặt mắt, xong rồi xong rồi, nàng phải gặp tai ương
Lúc này cung nữ tiến vào bẩm báo, “Nương nương, Trấn Bắc Vương cầu kiến.”
Hoàng hậu nhất thời bắt đầu nhìn quanh tìm cái gì
Cung nữ bên cạnh vội vàng hỏi: “Nương nương, ngài muốn tìm gì ạ?”
Hoàng hậu giận dữ nói: “Cây chổi lông gà của lão nương đâu rồi!”
Liễu Y Y chỉ cảm thấy cái mạng nhỏ này khó giữ
Cung nữ mau chóng đưa cây chổi lông gà đến
Hoàng hậu vừa cầm lấy cây chổi lông gà liền hầm hầm đi ra ngoài
Tần Nghiệp đang cùng Tần Kim Chi nói chuyện, đột nhiên thấy hoàng hậu cầm cây chổi lông gà đi tới
“Thằng ranh con
Lại dám đi sòng bạc!”
Tần Kim Chi còn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì đã theo phản xạ nhảy dựng lên
Một bên nhìn thấy mẹ sư đang giận đến tóc dựng đứng, một bên nhìn thấy con chuột nhỏ đang tìm nơi chui vào
Tần Kim Chi thở dài một hơi, Liễu Y Y cái miệng nát này
Hoàng hậu cầm cây chổi lông gà liền vung vào người Tần Kim Chi
Tần Nghiệp vội vàng ngăn lại nói: “Lão tẩu tử, làm thế này làm gì!”
Hoàng hậu lập tức nói: “Ngươi tránh ra cho ta, thằng ranh con này lại dám vào sòng bạc, xem ta đánh gãy chân nó!”
Nhiều năm nay hoàng hậu đối với Tần Kim Chi thế nhưng là vô cùng thương yêu
Không yêu cầu học hành, không yêu cầu lễ nghi, có thể nói chỉ cần Tần Kim Chi có thể khỏe mạnh sống, nàng làm gì cũng được
Nhưng là chỉ có một điều, tuyệt đối không được dính vào bất kỳ quan hệ nào với việc cờ bạc
Tần Kim Chi nhanh chóng núp sau lưng Tần Nghiệp, thân hình cao lớn của Tần Nghiệp vừa vặn che chắn nàng thật kín
Ba người ở xa nhìn còn tưởng đang chơi trò già ưng bắt gà con
Liễu Y Y hiện tại chỉ muốn tìm một cái hang để chui vào trốn đi
Hoàng hậu quát: “Cút lại đây cho lão nương!”
Tần Kim Chi nhìn hoàng hậu đang giận dữ, nuốt một ngụm nước bọt, sau đó, nàng mà ra ngoài thì chẳng khác nào đợi bị đánh
Tần Nghiệp vừa ngăn lại vừa nói: “Lão tẩu tử, chuyện gì khiến ngươi động giận như vậy, Kim Chi thân thể còn chưa chữa trị, ngươi làm sao có thể nổi giận thế được.”
Hoàng hậu lập tức nói: “Ngươi bảo thằng ranh con này tự nói đi, tuổi còn nhỏ không học được cái tốt, lại đi đánh bạc
Ta đã dạy ngươi thế nào!”
Tần Nghiệp lập tức nhíu mày, “Ngoan tôn, ngươi thiếu tiền à?”
Tần Kim Chi lập tức nói: “Ta không đánh bạc, lão bản Tham Thiên Các kia trong tay có Tử Dương Sâm, ta muốn mua nhưng hắn không bán cho ta, ta không thể làm gì khác hơn là đánh cược với hắn một ván.”
Tần Nghiệp nhíu mày càng chặt hơn, “Ngươi muốn cái gì đó làm gì?”
Tần Kim Chi bĩu môi, “Liễu Y Y nói muốn chữa bệnh cho hoàng tổ mẫu thì thiếu không được thứ đó.”
Tần Nghiệp nghe xong lập tức nói: “Lão tẩu tử, Kim Chi không phải là vì chữa bệnh cho ngươi mới đi sao, ngươi nguôi giận đi.”
Hoàng hậu quăng cây chổi lông gà xuống đất, “Ta nếu biết, còn không bằng trực tiếp treo cổ ngay tại Tiêu Phòng Điện này, ta còn sống làm gì!”
Tần Nghiệp thấy tình trạng đó nói: “Kim Chi, còn không mau nhận lỗi với hoàng tổ mẫu của ngươi, nói là sau này ngươi cũng không tái phạm nữa.” Hắn lau lau mồ hôi trên trán, hắn dám làm càn với hoàng đế, nhưng với vị lão tẩu tử này thì hắn không dám
Tần Kim Chi cũng chưa từng thấy hoàng hậu nổi giận lớn như thế bao giờ
“Hoàng tổ mẫu ngài nguôi giận, Kim Chi sau này cũng không tái phạm nữa.”
Hoàng hậu bỗng nhiên nhìn về phía nàng, “Ngươi quỳ xuống cho ta.”
Tần Kim Chi rụt cổ quỳ bên chân hoàng hậu
Ai ngờ hoàng hậu lại khiến Tần Kim Chi trừng to mắt
“Ngươi hiện tại phát thệ cho ta, nếu như lại vào bất kỳ sòng bạc nào, lão bà tử ta liền chết không yên lành!”
Tần Kim Chi lập tức nói: “Hoàng tổ mẫu, Kim Chi biết sai rồi, ngài đừng tự nguyền rủa mình như vậy.”
Hoàng hậu lại không có một chút dấu hiệu nguôi ngoai, “Ngươi hiện tại lập tức phát thệ!”
Sắc mặt Tần Kim Chi cũng trở nên nghiêm túc, “Ta Tần Kim Chi xin lập lời thề, từ nay về sau tuyệt không còn tiến vào sòng bạc, nếu như vi phạm lời thề, trời tru đất diệt.”
Hoàng hậu cao giọng nói: “Không được
Ngươi cùng ta niệm!”
“Ta Tần Kim Chi đời này không bao giờ tiến vào sòng bạc.”
“Ta Tần Kim Chi đời này không bao giờ tiến vào sòng bạc.”
“Nếu như vi phạm lời thề, tổ mẫu Triệu Bàn Nhược, trời tru đất diệt, chết không yên lành.”
Tần Kim Chi ưỡn lưng thẳng tắp, miệng cũng khô ráp, cắn chết không nói câu cuối cùng
Trên đời này nếu có người nàng trân quý nhất, hoàng tổ mẫu chính là một trong số đó
Hoàng hậu nổi giận nhặt cây chổi lông gà lên hung hăng quật nàng hai cái
Tần Kim Chi lập tức thổ huyết, ngã sấp xuống trên mặt đất
“Kim Chi!” “Kim Chi!” “Quận chúa!” “Quận chúa!”
Hoàng hậu cùng Tần Nghiệp cuống quít đi đỡ Tần Kim Chi
Liễu Y Y cũng vội vàng chạy lại đây
Tần Nghiệp lo lắng nói: “Không phải nói độc là tự mình hạ sao
Sao lại còn thổ huyết!”
Hoàng hậu cũng hoảng hốt, “Mau xem Kim Chi!”
Liễu Y Y bắt mạch xong vội vàng từ trong tay áo lấy ra viên thuốc màu hồng nhét vào miệng nàng
Vừa nãy nàng còn tưởng Tần Kim Chi là giả vờ, không nghĩ đến là hàn độc lại phát tác!