Vân Tước vô cùng đồng tình nhìn bóng lưng đầy đấu chí hăng hái của Lý Tiến
Ngụy Lão mắng người nghe quả thật khó lọt tai
Khiến hắn phải thầm niệm
Tần Kim Chi cùng Vân Tước trở về vương phủ, sau chạng vạng tối, thay nam trang rồi lại đi đến Thiên Hương Lâu
Nhờ có lời hẹn của Liễu Y Y, vết thương của La Hương Thoa đã khá hơn nhiều, chỉ là cổ họng vẫn còn chút khàn khàn
“La Mụ Mụ quả thực là gừng càng già càng cay, nhiều vết thương như vậy mà chỉ vài ngày đã lành.” La Hương Thoa phe phẩy khăn lụa, “Đương nhiên rồi, ta La Hương Thoa là người có mệnh tốt, phúc lớn mạng lớn!”
Tần Kim Chi ngồi ở bàn, “Chuyện bảo ngươi điều tra đến đâu rồi?”
La Hương Thoa lập tức với vẻ mặt đầy vẻ bát quái nói: “Lần trước ngươi nói nghi ngờ Lý Mịch, con trai của Lý Sào, có tình cảm tranh chấp bên ngoài quả nhiên đã để ngươi đoán đúng
Lý Mịch đã lén lút sau lưng Lý Sào nuôi một ngoại thất bên ngoài, còn bố trí không ít gia nhân, tạp dịch phục thị, ngay cả hộ vệ cũng không ít
Người của ta trở về báo, nữ nhân kia dường như đã mang bụng lớn rồi!”
Quả nhiên là nữ nhân
Lần trước Tần Kim Chi dẫn người nghiệm thi xong đã cảm thấy kỳ quái
Thi thể Lý Mịch rõ ràng là bị người sắp đặt bố trí
Nhất là bộ phận sinh dục của hắn cũng bị cắt đứt
Hơn nữa Liễu Y Y nói cánh tay trái của Lý Mịch bị người ta chặt rất nhiều nhát mới đứt rời
Chứng tỏ nhát đao đầu tiên lực tay của thi nhân rất nhỏ
Nàng thật sự không thể không hoài nghi, là một nữ nhân có tình cảm tranh chấp với Lý Mịch đã giết hắn
Bất quá phải biết là có người đã giúp nàng ném thi thể đến Thiên Hương Lâu
Nhưng việc này đều không phải là kỳ quái nhất
Kỳ quái nhất vẫn là Lý Sào
Hắn không đi thăm dò chứng cớ, điều tra nguyên nhân cái chết của Lý Mịch, mà cứ một mực tra hỏi người đứng sau La Hương Thoa là ai
Không giống như muốn biết ai là hung thủ, mà giống như muốn hỏi La Hương Thoa có biết chút manh mối gì không
Hơn nữa không đợi kết án, Lý Sào liền mang thi thể Lý Mịch về nhà
Sau khi Liễu Y Y nghiệm thi, trên thân Lý Mịch hoàn toàn không có vết tích bị nghiệm thi qua
Lý Sào thân là Hình bộ Thượng thư, nghiệm thi tra hung là bước đầu tiên của việc phá án
Hắn sao lại không hề có chút hành động nào
Nếu nói là đau thương tột cùng nên không nhớ nổi, Tần Kim Chi hôm đó thăm viếng..
Lý Sào cũng không giống như là thất thần
Trong cuộc đối thoại với Tần Kim Chi, ngoài phẫn nộ, nghi vấn, còn có sự lo lắng
Hắn lo lắng điều gì
Khóe miệng Tần Kim Chi khẽ nhếch, sự tình càng lúc càng thú vị
Nàng nhìn về phía La Hương Thoa, “Lục hoàng tử bên kia, có thể còn liên lạc với ngươi?”
La Hương Thoa nghe xong cười rất vui vẻ, “Đừng nhắc tới, từ khi khắp kinh thành đều đồn Lục hoàng tử là chủ nhân đứng sau Thiên Hương Lâu, cái tên ngu xuẩn đó liền không dám tới tìm ta nữa
Người của ta hôm đó trở về nói, Dương Văn Tuyên từ Lục Hoàng tử Phủ đi ra, mặt mày xanh xao, chắc là về nhà khóc với nương tử hắn rồi.”
Tần Kim Chi cũng cười theo, nàng có thể tưởng tượng ra vẻ nổi trận lôi đình của vị thúc thúc tốt kia
“Ngày mai ta dự định đi thăm nhận nuôi, ngươi có cái gì muốn ta mang theo cho hắn không.”
La Hương Thoa ngược lại không hề khách khí, đưa cho nàng một bọc quần áo, “Ngươi nếu không nói, ta cũng sẽ để người khác đi.”
Tần Kim Chi nhận lấy bọc quần áo, “Có lời nào muốn nhắn không.”
“Nói cho tiểu tử thúi đó ngoan ngoãn đọc sách, chờ khi rảnh rỗi lão nương liền đi thăm hắn.”
“Hết rồi à?”
“Hết rồi.”
Tần Kim Chi cầm bọc quần áo đứng dậy rời đi
Ra khỏi Thiên Hương Lâu, Tần Kim Chi nhìn địa chỉ La Hương Thoa tra được, liền để nàng xem xem rốt cuộc có phải nữ nhân này đã giết Lý Mịch không
Xe ngựa dừng lại ở cửa Tây Nhai, Tần Kim Chi và Vân Tước hai người phi thân lật vào trong một tòa nhà
Hai người nhẹ nhàng lặng lẽ truy tìm theo hướng người nữ nhân kia
Tòa nhà này thanh u yên tĩnh, nhìn ra được chủ nhân đã tốn không ít tâm tư sắp đặt
Hai người sờ đến nóc nhà nơi ở, ngay lúc này, cửa phòng ngủ bị nhẹ nhàng mở ra
Một nữ nhân mặc áo ngủ, búi tóc lỏng lẻo bước ra từ trong phòng
Bụng đã nhô cao, nhìn phải biết là đã bốn năm tháng lớn
Chỉ thấy nữ nhân kia nhìn ngó xung quanh, hành sắc vội vã đi về phía một nơi nào đó
Tần Kim Chi cùng Vân Tước rất yên lặng đi theo phía sau nữ nhân
Nữ nhân kia cuối cùng chạy đến một sân nhỏ
Ngay tại lúc này, trong tòa nhà chợt có người hô to: “Tiểu thư không thấy
Mau tìm tiểu thư!” “Tiểu thư
Ngươi ở đâu!”
Nữ nhân nghe tiếng la nhưng không quay đầu lại, tiếp tục chạy đến một cái giếng rồi nhảy xuống
Vân Tước trợn to mắt, quay đầu nhìn về phía Tần Kim Chi, muốn cứu sao
Ánh mắt Tần Kim Chi lãnh đạm, cũng không phải ngoại thất của ta
Bất quá Tần Kim Chi nghe tiếng la còn có chút xa, liền nhặt một cục đá đập vỡ những mảnh ngói ở gần đó
Keng keng
“Tiếng gì đó!”
“Là hậu viện!”
“Mau đi xem một chút!”
“Hậu viện có giếng, tiểu thư đừng là nhảy giếng đấy!”
“Nhanh đi tìm!”
Rất nhanh, một tiểu nha hoàn dẫn một hàng hộ viện chạy đến
Quá trình người chết đuối vô cùng thống khổ, cho dù là tự sát vẫn không thiếu đi sự giãy giụa
Hộ viện vừa đến bên giếng liền thấy nữ nhân ở trong giếng
“Mau cứu tiểu thư
Mau cứu tiểu thư!” Một hộ viện lập tức nhảy xuống, không một lát, người phía trên quăng dây thừng kéo hai người lên
Nữ nhân sắc mặt tái mét, lúc này Tần Kim Chi nhìn thấy trên trán nữ nhân còn quấn chặt vải xô, bị nước ngâm, vết máu in ra
Hai bên cổ tay cũng quấn lấy vải xô
Lại thêm dáng vẻ nữ nhân này kiên quyết nhảy xuống giếng
Nữ nhân này vẫn luôn tìm chết
Sợ tội tự sát
Thế nhưng thái độ người trong phủ vẫn luôn là trạng thái sợ nữ nhân này xảy ra chuyện
“Mau gọi đại phu
Nếu là tiểu thư xảy ra chuyện, lão gia tha không được các ngươi!”
Lão gia trong miệng nha hoàn này là Lý Mịch
Việc Lý Mịch chết bất ngờ trong kinh thành đã truyền ra, người trong nhà này còn chưa nhận được tin tức
Lý Mịch còn có nữ nhân khác sao
Ánh trăng chiếu vào khuôn mặt nhỏ gầy yếu của nữ nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ nhân nhắm chặt mắt
Tần Kim Chi khẽ nhíu mày, nữ nhân này sao lại trông quen mắt như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đợi đến khi mọi người đều rời khỏi
Tần Kim Chi cùng Vân Tước lật ra khỏi tòa nhà
“Vân Tước, ngươi có cảm giác nữ nhân này hình như đã gặp ở đâu rồi không.”
Vân Tước cũng có cảm giác đó, nhưng chính là nhớ không nổi đã gặp người này ở đâu
“Để người trông chừng nơi này và cả Lý phủ.”
Ngày thứ hai, Tần Kim Chi một thân trang phục nam tử, đến Quốc Tử Giám
Nàng thay đổi một chiếc xe ngựa toàn thân đen kịt, không có bất kỳ dấu hiệu nào của Trấn Bắc Vương phủ
Đi tới cửa Quốc Tử Giám vừa vặn đúng lúc Quốc Tử Giám tan học
Một thiếu niên vô cùng thanh tú nhìn thấy xe ngựa ở cửa liền vô cùng hưng phấn chạy qua
Hắn đứng bên cạnh rèm xe cao hứng hô lên, “Tam ca!”
Tần Kim Chi nghe tiếng liền vén rèm xe lên, nhìn thiếu niên đã rút điều không ít lộ ra nụ cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lên xe.”
Thiếu niên mặt mày vui vẻ tiến vào xe ngựa
“Tam ca
Ngươi khi nào thì về
Ta nhớ ngươi muốn chết!” Thiếu niên vừa nói liền muốn nhào qua ôm lấy Tần Kim Chi
Tần Kim Chi cười ngăn hắn lại, “Trên người Tam ca có thương.”
Thiếu niên vẻ mặt khẩn trương nói: “Tam ca sao lại bị thương!”
Tần Kim Chi không bận tâm nói: “Vết thương nhỏ thôi, vừa vặn, A Nương ngươi làm quần áo mới bảo ta mang tới cho ngươi.”
La Thừa Chí có chút ảm đạm thương tâm, “Tam ca, A Nương sao luôn bận rộn thế, ta đều gần một năm không gặp nàng, còn có ngươi cũng vậy, đi liền ba năm, ta sắp thành hài tử không ai muốn rồi!”
Tần Kim Chi cười cười, “Thoáng một cái ba năm, ngươi cũng mười sáu rồi, sao còn học người ta tiểu nữ lang làm nũng.”