Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương

Chương 24: Trai đẹp cũng là quỷ




Chương 24: Trai đẹp cũng là quỷ



Trong nháy mắt khuôn mặt của người đó trở nên lành lặn, giữa hai chân mày thanh tú lại lộ ra sự ma mị
"Hahaha..
đã lâu không gặp.”

Giọng điệu của anh ta sao mà bình thản
Lại có vẻ tang thương không nói lên lời
Sau đó khóe mắt anh ta chảy xuống một hàng huyết lệ
Da thịt toàn thân anh ta bắt đầu nứt nẻ
Thậm chí thối rữa
Mùi hôi thối của xác chết xộc vào mũi
Chúc Hạ Dương chăm chú nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai từ từ thối rữa trước mặt
Mủ trắng hòa với với máu chảy khắp người, giòi bọ ngọ nguậy trong da thịt
Chúc Hạ Dương muốn nhắm mắt trốn tránh cảnh trước mắt
Nhưng cơ thể cô như bị anh ta yểm bùa vậy, không thể nhúc nhích
Chúc Hạ Dương nhìn anh ta từ một soái ca biến thành một đống xương trắng
Quá trình đó vô cùng kinh tởm và buồn nôn
Mà người đó như là cố ý để cho cô tận mắt chứng kiến tất cả
"Em muốn gì, bản quân đều đồng ý
Mắt anh ta tràn ngập bị thương, làm cho Chúc Hạ Dương như có ảo giác
"Nhưng còn bản quân thì sao
Người này quen cô sao
"Tất cả, để cho em trả lại thôi
Nói xong, bộ xương trắng lại hóa thành hình dáng soái ca, hai tay bóp chặt cổ Chúc Hạ Dương
Chúc Hạ Dương muốn gạt tay anh ta ra nhưng không làm được gì, chỉ có sự lạnh từ lòng bàn tay truyền vào
Vào lúc cô cảm thấy bản thân sắp nghẹt thở, ngay cả nước bọt cũng không kiềm được chảy ra, đột nhiên đôi tay kia buông lỏng, người đàn ông kia cũng biến mất
Chỉ còn lại tiếng cười bi thương vang vọng quanh quẩn khắp hang động
Khi tiếng cười đó biến mất, cơ thể Chúc Hạ Dương như được giải huyệt, cả người nhẹ nhõm hẳn
Cô thở hổn hển, đứng dậy đi về phía trước
Lời nói của tên quái vật vừa rồi nghe rất lạ
Hơn nữa trong ánh mắt sâu thẳm kia không chỉ có đau thương
Còn có cả thù hận
Chúc Hạ Dương vịn lên bức tường ẩm ướt đi về phía trước, cảm giác này chắc hẳn là rêu
Ẩm ướt, xốp mềm
“Gào, gào…”

Tiếng gào rú khiến Chúc Hạ Dương giật mình
Không phải lại là thứ gì nữa chứ
Thật vậy, bài kiểm tra của sư phụ tất nhiên không chỉ có một quỷ đẹp trai hù dọa thôi được
Chúc Hạ Dương tiếp tục đi về phía trước, cô cảm giác mình đã giẫm lên thứ gì đó, hại cô suýt chút nữa ngã sấp xuống
Nương theo ánh sáng xanh của ma trơi nhìn xuống, hóa ra là một cái đầu lâu
Trong hang động, còn có một cái hốc khác
Bên trong toàn là xương trắng và đầu lâu
Dưới sự phản chiếu của ánh sáng xanh lóe ra ánh sáng yếu ớt như ngọc bích
“Yêu nữ
đền mạng cho bọn tao…”

“Gừ…”

Lúc này, tất cả xương trắng trên mặt đất đều đứng dậy, từ từ đi về phía Chúc Hạ Dương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vài đốm ma trơi đang lơ lửng trên không trung lần lượt lùi lại trốn sau lưng Chúc Hạ Dương
Nhìn đống xương cốt chi chít trước mặt chậm rãi lành lại da thịt, thậm chí có vẻ trở nên trong suốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúc Hạ Dương loạng choạng lùi về sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Oán linh
Đám oán linh bày biến thành hình dạng lúc chết
Trên cổ mỗi oán linh đều có một lỗ máu, máu chảy dài xuống dưới đã khô lại từ lâu
Thấm ướt quần áo trước ngực
Nam thì bị chặt đứt tay chân, nữ thì bị phanh bụng, nội tạng bị treo lủng lẳng hoặc rơi ra ngoài
Bên trong thậm chí còn có cả người già và trẻ nhỏ
Cảnh này vừa khủng khiếp vừa tàn nhẫn
Mặc dù Chúc Hạ Dương biết đây chỉ là bài kiểm tra, nhưng bây giờ trong tay cô ngay cả một pháp khí cũng chẳng có, làm sao mà đối phó với bọn họ
Chúc Hạ Dương xoay người định chạy trốn, nhưng hai chân cô lại bị thứ gì đó trói chặt
Cúi xuống nhìn, hóa ra là hai sợi dây đỏ màu máu nối liền với cánh tay bị đứt của oán linh nam kia
Đó là gân tay của anh ta
Hai chân Chúc Hạ Dương bị kéo mạnh, cả người ngã rạp xuống đất
Giây tiếp theo, toàn bộ oán linh đều dồn tới, vô số đôi tay lần mò trên người cô
Thứ đang siết chặt như dây thừng lan ra
Không được
Đây là bài kiểm tra
Mình không thể chết như thế được
Làm sao xứng với lời khen có tiến bộ kia của sư phụ
Chúc Hạ Dương nhấc cánh tay phải vẫn còn cử động được lần mò xung quanh mong có thể tìm được thứ gì đó hữu ích giúp bản thân thoát khỏi nguy hiểm
“Keng!”

Là tiếng sắt va chạm
Chúc Hạ Dương nắm chặt thứ cô vừa vớ được, trong khoảnh khắc đó, cô cảm giác cơ thể mình như bị điện giật
Bàn tay cầm thứ đó đau đớn khó chịu, lại như đã bị dính chặt vào chuôi kiếm, muốn bỏ cũng không bỏ được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.