Ra khỏi đài tròn, Từ Ngôn xuất hiện trong một không gian kỳ dị
Đỉnh đầu hắn nhộn nhạo sóng xanh tựa như màn nước, dưới chân lại là nham thạch nóng chảy, mà hắn thì đang đứng trên một cây cầu lớn bắc qua dòng nham thạch nóng chảy kia
"Trận pháp..
Từ Ngôn tự nói một câu, ánh mắt lóe sáng kinh người
Hơn nữa mắt trái còn đang lưu chuyển lên ánh sáng kỳ dị
Hắn không tiếp xúc nhiều với trận pháp cho lắm, nhất là đại trận hộ sơn khổng lồ như vậy
Đến đây rồi, Từ Ngôn không đi tới trước nữa mà nhìn chằm chằm vào luyện hồn
Hồn phách Hứa Lập Hoành lúc này càng đầy mê mang
Trí nhớ lúc sống của gã đang dần biến mất
Lúc này gã nhìn nhìn chung quanh rồi bồng bềnh trôi về bên kia cầu lớn
Từ Ngôn đi theo luyện hồn qua khỏi nửa cây cầu, lại gặp được một đài tròn nữa
Chung quanh hắn có gió lửa gào thét, thế nhưng đài tròn lại hoàn toàn không có gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xem ra đài tròn này chính là mắt trận của đại trận, chỉ cần đi theo đài tròn là rời được đại trận
Đến được đài tròn thứ hai rồi, luyện hồn lại không đi tới nữa, chỉ ngốc chát trôi lơ lửng ở trung tâm đài tròn
Đợi một lúc lâu, Từ Ngôn mới thở dài phất tay, luyện hồn Hứa Lập Hoành hoàn toàn tiêu tán
Dù là đệ tử chấp sự canh gác đại trận, một khi mất đi trí nhớ thì cũng không cách nào rời khỏi nơi đây
Luyện hồn đã thành vô dụng, càng không thể lưu lại nên mới bị Từ Ngôn tiêu hủy
Hắn trừng mắt trái lên nhìn khắp bốn phía
Sương mù trong đại trận có thể che mắt người ngoài, không thể cản mắt trái của Từ Ngôn
Nơi sườn Đông, xuất hiện những sợi tơ mảnh như dây đàn dây nhỏ chập chờn dợn sóng
Phía Tây, là xen kẽ rừng lửa núi đao
Mặt phía Nam là một vùng xanh đậm cuồn cuộn như thể sóng lớn
Phương Bắc tràn ngập khói bụi, mơ hồ có sấm chớp lấp lóe
Bốn phương tám hướng đều không phải vùng đất hiền lành gì
Từ Ngôn nhíu chặt hàng mày, lòng đầy lo lắng
Đã không còn mấy ngày nữa là tới kì tông môn diễn võ cuối năm, nếu như không ra được thì phiền toái rồi
"Trận pháp
Hắn lại than nhẹ, rồi vẻ mặt dần bình tĩnh lại, dần dần phập phồng cũng được đè nén xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn khoanh chân ngồi trong trung tâm đài tròn, dùng mắt trái quan sát đại trận
"Nếu đã không ra được, vậy thì phá đại trận hộ sơn này đi vậy
Vợ chồng sắp gặp lại nhau, lại phải gặp tuyệt hiểm ngăn cách
Trận pháp huyền ảo này có thể che mất tiếng nổ rung trời, nhưng nếu dùng lực lượng phá trận, chẳng những ra không được mà còn phải nhận lấy trận pháp cắn trả
Trừ phi Từ Ngôn có thể một kích phá vỡ trận, bằng không mà nói tất phải nghênh đón phản kích khủng bố của đại trận
Mặc dù Từ Ngôn không hiểu rõ trận pháp, trận pháp mạnh mẽ đến thế nào hắn cũng không rõ, nhưng hắn biết không đến mức nguy cấp sẽ tuyệt đối không thể sử dụng Sơn Hà pháo
Bởi nếu không bắn nát được đại trận này thì hắn sẽ trực tiếp gặp phải đại trận cắn trả, chắc chắn sẽ chết
Đại trận tông môn tất nhiên xuất từ tay Nguyên Anh mà ra, Từ Ngôn không nắm chắc Sơn Hà pháo có phá vỡ được hay không, chỉ có thể dựa vào sức mình tìm kiếm mắt trận kế tiếp
Trận pháp thường rất rắc rối phức tạp, hơn nữa càng là trận pháp cỡ lớn lại càng khó mà an ổn thoát ra được
Từ Ngôn chỉ lưu lại trên đài tròn thứ hai này mà đã mất hết ba ngày trời
Ngày thứ tư, hắn dứt khoát đứng dậy, nhảy ra khỏi mặt Tây Nam của đài
Ra khỏi đài tròn, Từ Ngôn không xuất hiện trên cây cầu dài nữa mà đã ở trong một khu rừng già
Chung quanh là cổ thụ che trời, chỉ có thân cây, không thấy cành lá ở đâu
Ngoài ra còn có một con đường mòn đi thông tới một nơi xa xăm
Từ Ngôn bước đi trong rừng, mặt mày thanh lãnh, ánh mắt thêm sáng, rồi hắn lại nhanh chóng biến mất trong khu rừng này
..
Trên đại điện Tự Linh đường
Hứa Xương ngồi nơi sâu trong đại điện, trước mặt lão là Hứa Mãn Lâu đang cầm một thanh trường kiếm có khảm chín hạt châu màu lam, mặt mày gã mừng rỡ không thôi
"Tử Mẫu Truy Hồn kiếm, cùng với Liên Hoàn Trấn Hải châu
Có hai pháp khí thượng phẩm uy lực kinh người này, nhất định Hứa Mãn Lâu ta sẽ đoạt hạng đầu trong cuộc lục mạch diễn võ năm nay
Danh tiếng Hoa vương coi như nắm chắc trong tay
Thí luyện tông môn bắt đầu, Hứa Mãn Lâu cũng được trưởng bối trong nhà ban thưởng cho hai kiện pháp khí thượng phẩm trân quý nhất, hơn nữa lại là liên hoàn tử mẫu âm hiểm nhất
Hứa Mãn Lâu vốn đã được liệt vào ba thứ hạng đầu, nay lại càng như hổ thêm cánh
"Cẩn thận một chút, chớ nên khinh thường
Hứa Xương âm lãnh nói: "Nha đầu Bàng gia kia thật không biết điều
Hứa gia ta vừa ý chính là phước phận của nó
Hừ, chiêu phu lôi..
Vậy mà cũng nghĩ ra được
Mãn Lâu, diễn võ tông môn lần này phải đoạt lấy hạng đầu
Nhớ lấy, ban thưởng tông môn không quan trọng bằng Bàng Hồng Nguyệt, nhất định Hứa gia ta phải nắm lấy được nó
"Tam thúc yên tâm, đến lúc cưới được Bàng Hồng Nguyệt kia về, chất nhi tất sẽ dạy bảo nàng ta một phen, mài mòn cái phần cao ngạo của nàng đi
Hứa Mãn Lâu mỉm cười đầy quái dị
"Dù có thành vợ chồng cũng nên lấy lễ đối đãi
Nhớ lấy, chưa đạt được mục tiêu thì tuyệt đối không được trêu chọc nha đầu kia
Hứa Xương lạnh lẽo nói: "Bàng Phi Yến không sống quá mấy năm nữa đâu
Truyền thừa Bàng gia bọn ả nhất định sẽ đưa tới Bàng Hồng Nguyệt
Chỉ cần lão thái bà kia truyền Tuyết ưng hồn cho Bàng Hồng Nguyệt, thì đó cũng là lúc Hứa gia ta chính thức dương danh
Đợi đến khi lão phu phá cảnh vào Nguyên Anh, luyện chế ra được Pháp bảo phòng ngự Tứ Linh giáp rồi, thì đồng giai còn người nào gây tổn thương được ta
Nói là tung hoành thiên hạ cũng không quá, ha ha ha ha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếng cười của Hứa Xương đầy điên cuồng không cách nào miêu tả được
Chỉ vì tập hợp đủ phần truyền thừa bí mật của tứ đại gia tộc trong tay mà lão đã phải âm thầm trừ đi tiền bối Lê gia, bóp Vạn gia trong tay
Chỉ còn lại một mình Bàng Phi Yến ngoan cố không chịu nhịn thì cũng đang đến thời điểm dầu cạn đèn tắt rồi
Đến đệ tử hạch tâm như Hứa Mãn Lâu cũng không cách nào biết được bí ẩn này của Tứ đại gia tộc
Chẳng qua gã chỉ mơ hồ biết có liên quan tới lời đồn về Tứ Linh, chưa từng nghe đề cập tới Tứ Linh giáp
"Không phải là chất nhi thì còn ai đứng đầu chân truyền Kim Tiền tông này được
Truyền thừa Bàng gia kia..
nhất định hài nhi sẽ nắm lấy được, chẳng qua là..
Hứa Mãn Lâu nghi ngờ nói: "Bàng Thiếu Thành đã đến tông môn, còn có thân thủ tông sư, chẳng lẽ truyền thừa Bàng gia không để lại cho y sao
"Lão thái bà kia rất giảo hoạt
Ả sẽ không chặt đứt huyết mạch gia tộc mình, cho nên, tất nhiên ả sẽ giao cho Bàng Hồng Nguyệt phần truyền thừa kia
Kỳ thật nhiều năm trước có lẽ Bàng gia đã phát hiện ra tính toán của Hứa gia, có điều không biết làm thế nào mà thôi
Tại một động phủ khác trong Tự Linh đường, Bàng Phi Yến già nua không chịu nổi gọi nữ hài có thiên phú cao nhất trong gia tộc tới trước mặt mình
"Lão thân biết rõ trong lòng nha đầu con suy nghĩ điều gì
Dù con có oán hận ta, ta cũng vẫn chấp thuận gả con vào Hứa gia
Bởi vì nơi này là giới tu hành, người cường đại mới là chúa tể giới tu hành này
Bàng Phi Yến tháo chiếc vòng trang sức đeo trên cổ xuống
Trên đó có một giọt nước nhỏ, mơ hồ như bên trong có một con ưng trắng tinh xảo, bộ dáng vỗ cánh muốn bay đi đầy sống động
"Truyền thừa của gia tộc là hy vọng, cũng là tuyệt vọng
Con còn quá nhỏ, tu vi quá yếu, không thể thoát khỏi tính toán của đám cường giả Hư Đan kia đâu..
Bàng Phi Yến tự tay đeo chiếc vòng lên cổ cháu gái mình, trong mắt đục ngầu có chờ mong cũng có lo lắng
"Lão tổ tông, đây là gì vậy
Bàng Hồng Nguyệt chần chờ một lát, bèn hỏi
"Tuyết ưng hồn, truyền thừa của Bàng gia
Bàng Phi Yến khẽ mỉm cười lại bị cơn ho khan kéo tới
Cuộc sống của vị lão nhân này coi như trải qua hai trăm năm thời gian, đã gần đi tới điểm cuối
"Hứa gia đã tập hợp đủ hồn của ba con Linh cầm kia rồi, đó là Đại yêu hồn mà các tiền bối tứ đại gia tộc đã phong ấn được
Chỉ thiếu thứ này nữa là Hứa Xương có cơ hội luyện chế ra Tứ Linh giáp
Nguyệt Nhi, biết rõ vì sao lão thân phải gả con vào Hứa gia không
Chỉ khi con gả vào Hứa gia rồi thì bọn hắn mới không âm thầm ra tay với con được..
Một tiếng thở dài thật dài vang lên, chứa đựng đầy bất đắc dĩ đối với sự xuống dốc của gia tộc, cũng đầy bi ai với thế sự tàn khốc này