Huống hồ, Lâm thiền hại chết A Nương là sự thật, báo quan, nàng tất nhiên không cách nào thoát tội
Cơ Vân Khấu khi ấy đang vì Cố Nhu chết mà suy sụp, Quyên Nhi lại là nha hoàn nàng tín nhiệm, sau nhiều lời thuyết phục, nàng mới hạ quyết tâm đi gõ trống kêu oan trước Phủ Nha
Thế nhưng mới ba ngày, chỉ ba ngày mà Lâm thiền đã trở về phủ?
Quyên Nhi không phải đã nói như vậy..
Thế là Cơ Vân Khấu liền muốn tìm Quyên Nhi hỏi cho rõ, nào ngờ vừa ra khỏi cửa phòng hỏi một chút, nha đầu Quyên Nhi kia vậy mà đi làm nha hoàn của hồi môn cho Cơ Ngọc Dao
Cơ Vân Khấu liền lúc ấy bừng tỉnh đại ngộ, một lần Phủ Nha nàng không hề chiếm được chút lợi lộc nào, ngược lại còn đẩy mình vào đường cùng, không chỉ đắc tội Lâm thiền, mà còn đắc tội cả phụ thân
Cơ Vân Khấu cuồng loạn, Bích Ngô cùng Đỏ Sương một trái một phải giữ chặt nàng, mà Cơ Ngọc Lạc chỉ nhạt nhẽo nhìn xem lù lù bất động, cho đến khi Cơ Vân Khấu thốt lên: "Trước đây đã thủ đoạn mà đoạt lấy dáng vẻ ôn nhu nhã nhặn không tranh không giành, lại là đã lừa tất cả mọi người
Ta còn tưởng rằng ngươi thật thuần lương vô tội như vậy, thì ra trong bụng đều là mưu ma chước quỷ hại người trong nhà
Cũng không trách ngươi được hư hỏng như vậy, ai bảo ngươi là từ cái bụng của tiện nhân kia mà ra ——" "Đùng" một tiếng, ngoài cửa sổ chim chóc kinh hoàng bay lên, trong nội thất ồn ào náo động cũng im bặt
Cơ Vân Khấu mộng mị
Bích Ngô cũng mộng mị
Chỉ có Đỏ Sương thần sắc không khác, chẳng phát giác có gì
Cơ Ngọc Lạc nói: "Các ngươi ra ngoài đi, ta ở lại bầu bạn Nhị tiểu thư nói chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bích Ngô không thể tin nổi buông lỏng tay, mặt mũi tràn đầy vẻ mơ hồ cùng Đỏ Sương thối lui ra khỏi nội thất, và ngay khi hai nha hoàn buông tay, Cơ Vân Khấu cũng thẳng tắp ngã xuống đất, Cơ Ngọc Lạc ngồi xổm trước mặt nàng, móng tay nhẹ nhàng cọ xát dấu bàn tay trên mặt nàng, thanh âm rất ôn nhu, nói: "Đau không
Nàng mỉm cười nói: "Nhị muội muội, ta kể cho ngươi một câu chuyện đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngày trước có một thư sinh nghèo..
Ánh trăng lọt cửa sổ, quạ lạnh đậu ngọn cây, điểm tô thêm vẻ tĩnh mịch bình yên cho màn đêm
Đỏ Sương đứng dưới bóng cây bí ẩn kia, ôm một hộp cơm hình vuông chứa mứt hoa quả, dò hỏi vài câu chuyện Cơ Ngọc Lạc đến kinh đô
Nàng không giống như Sương Mai lúc nào cũng theo bên cạnh Ngọc Lạc tiểu thư, trước đây phần lớn thời gian nàng đều làm việc trước mặt chủ thượng, nhưng cũng có nghe phong thanh về thân thế Ngọc Lạc tiểu thư, chỉ là có một chuyện nàng thực sự tò mò, nhẫn nhịn hai ba ngày, cuối cùng vẫn hỏi: "Vậy vị tiểu thư Ngọc Dao chân chính kia...
Sương Mai phồng má, nuốt xuống bánh ngọt, rất tùy tiện nói: "Chết rồi, ta chôn
Đỏ Sương im lặng, ho nhẹ một tiếng hỏi: "Tiểu thư của chúng ta..
đã ra tay sao
Cũng không tính quá bất ngờ, Ngọc Lạc tiểu thư làm việc a là phong cách này, nàng đối với người Cơ gia nếu không có nửa phần tình nghĩa, Cơ Ngọc Dao tồn tại mà cản trở con đường của nàng, thì loại bỏ cũng chẳng qua là chuyện tiện tay mà thôi
Nhưng lần trở lại này lại không phải
Sương Mai lắc đầu, nói: "Người là bị di nương kia hại chết, tiểu thư còn tiến vào trong hồ vớt nàng lên đó, ai ngờ nàng xui xẻo như vậy, khi vớt lên thì đã không còn hơi thở, lúc đó tiểu thư còn..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sương Mai nhíu mày nghĩ ngợi thần sắc Cơ Ngọc Lạc đêm đó, nói bi thương đau lòng thì tuyệt đối không có, nàng chỉ cau mày, giống như đang nhìn tấm mặt giống hệt mình nhưng không còn sinh khí, biểu lộ sự bất ngờ, còn có chút giận vì sự bất tranh của nàng
Gặp Sương Mai sửng sốt nửa ngày không thốt nên lời, Đỏ Sương hít một hơi rồi nửa ngày không thể thở ra, suýt nữa nghẹt thở mà chết
Lúc này nước nhỏ xuống từ ngọn cây, vừa vặn nhỏ vào cổ Đỏ Sương, nàng giật mình ngẩng đầu, nói: "Tuyết rơi
Sương Mai dừng động tác nhấm nuốt một lát, theo đó ngẩng đầu, lông mày thoáng chốc nhíu lại
Tuyết rơi, tiểu thư không thích tuyết
Nàng vô ý thức hướng ánh đèn trong cửa sổ đang chịu đựng mà nhìn
Mà lúc này, trong nội thất Cơ Vân Khấu đã hoàn toàn không còn vẻ giương cung bạt kiếm vừa nãy, nàng giống như đang nghe một câu chuyện ma, mặt mày đều trắng bệch vì sợ hãi, run rẩy môi không dám tin nói: "Phụ thân làm sao có thể, cái kia..
ngọn đuốc kia, thiêu chết vũ cơ kia cùng hài tử của nàng
Sau khi hình tượng A Nương sụp đổ, hình tượng phụ thân cũng đã sụp đổ
Cơ Vân Khấu choáng váng
Cơ Ngọc Lạc nhẹ nhàng cong môi, cúi người sát gần Cơ Vân Khấu, đè thấp thanh âm nói: "Đúng vậy
Một phòng ba mạng người đó, ngươi đoán việc này nếu là truyền ra ngoài, sẽ xảy ra chuyện gì
Nhị muội muội, ngươi nếu im lặng, vẫn là một thứ nữ quan gia có chút thể diện, nhưng ngươi nếu dám hồ ngôn loạn ngữ, thì chỉ có thể là tội thần chi nữ
Cơ Vân Khấu khẽ run rẩy, bỗng nhiên liền hiểu được vì sao A Nương cùng Lâm thiền đấu nhiều năm như vậy, rõ ràng nắm được nhược điểm này, nhưng thủy chung không nói ra miệng, bởi vì chuyện này nếu chọc thủng trời, là sẽ liên lụy cả gia đình, bao gồm nàng
"Ta..
Cơ Ngọc Lạc đỡ nàng dậy, nói: "Đêm đã khuya, trở về đi
Cơ Vân Khấu cơ hồ quên mất ý đồ đến của mình, thất hồn lạc phách mà đi
Bích Ngô thấy nàng đẩy cửa bước ra, còn hoảng sợ lùi về sau, thấy nàng thật sự đã đi rồi, mới vội vàng vào trong nhà: "Tiểu thư, ngài không sao chứ
Cơ Ngọc Lạc lắc đầu vỗ vỗ mép váy bụi, quay người thấy ngoài cửa sổ lại bay lất phất tuyết mịn, không quá lớn, rơi xuống đất liền tan
Nàng khẽ mím môi, đáy mắt là một mảnh che lấp nhàn nhạt, thanh âm thấp đến gần như khiến người ta nghe không rõ: "Ta ghét nhất tuyết rơi
Chương 16
Tuyết kinh đô liên tục rơi nửa tháng, đến trung tuần tháng mười một, bốn phía đã bao phủ trong làn áo bạc, chất chồng ngân xây ngọc, mặt đất đá xanh cũng không nhìn ra màu sắc vốn có, bị sương tuyết bao trùm một lớp thật dày
Cũng may trời cao rất nể mặt, ngày Cơ Gia Gả Nữ, tuyết ngừng, thậm chí còn hắt ra một mảnh sắc trời ấm áp
Chỉ là nội viện Cừu phủ ngột ngạt kiềm chế, không mấy náo nhiệt
Lâm thiền sau khi vào Chiêu Ngục một chuyến, dù chưa bị động hình, thế nhưng Chiêu Ngục là nơi âm hàn như thế, mười phòng giam thì tám phòng đều là những người đã chết hoặc sắp chết, mùi hôi thối chua loét, Lâm thiền cũng không biết đã thấy gì, trở về liền bệnh nặng một trận, đến nay vẫn còn tinh thần uể oải
Cơ Sùng Vọng càng không cần nói, anh danh trên triều đình bị hao tổn, trong nội viện Giang Thị lại bệnh nặng không dậy nổi, mấy ngày nay hắn một mặt bận rộn trấn an đám học sinh bất an của Quốc Tử Giám, một mặt còn phải đi tìm thuốc cho Giang Thị, đã sứt đầu mẻ trán, nào có lòng dạ thảnh thơi mà lo lắng cho hôn sự của trưởng nữ
Đến ngày hôm đó, cũng bất quá đều tâm thần bất định miễn cưỡng ngồi ở đường tiền, chờ trưởng nữ đến kính trà
Cơ Ngọc Lạc đang trang điểm.