Chương 61 chẳng lẽ ta thật là thiên tài
Từ Tống đứng tại chỗ, nhìn Bạch Dạ biểu diễn, trong lòng không khỏi nghĩ: “Mạnh thật, nếu ta mà mạnh được như vậy, thì ta cũng ngày nào cũng bắn.” “Tốt, hiện tại mọi người bắt đầu luyện tập.” Bạch Dạ tiện tay vung lên, cây trường cung màu lam trong tay biến mất không dấu vết
Ngay sau đó, mọi người ở đây bắt đầu nhao nhao đứng vào trước vạch kẻ, bắt đầu kéo dây cung
Người dẫn đầu luyện tập trước nhất là Mặc Trương Thư Chi, chỉ thấy hắn tháo xuống cây trường cung màu vàng óng sau lưng, nhẹ nhàng kéo dây cung, sau đó thả ngón tay ra, một mũi tên vàng theo tiếng mà ra, bay thẳng về phía bia ngắm ở xa
“Vút.” Mũi tên bắn ra, tuy một mũi tên này không có uy lực xung kích như của Bạch Dạ, nhưng cũng bắn xa được khoảng trăm trượng
“Rất không tệ.” Bạch Dạ phê bình một câu
Mà Trương Thư Chi sau khi nghe lời bình của Bạch Dạ, trên mặt cũng lộ ra nụ cười
Hắn cũng là một người theo nghiệp văn chương, đối với xạ thuật tự nhiên cũng có hiểu biết nhất định, mũi tên vừa rồi đã là hắn phát huy toàn bộ thực lực của mình, cũng không hề muốn so sánh với Bạch Dạ, hai người vốn dĩ có chênh lệch rất lớn
Ngay sau đó, các học sinh khác cũng bắt đầu luyện tập, chỉ là trừ Trương Thư Chi ra, không có ai đạt tới khoảng cách trăm trượng, xa nhất cũng chỉ được bảy tám chục trượng, gần nhất chỉ khoảng ba mươi trượng
Kết quả này khiến Bạch Dạ có chút không hài lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Từ sư đệ, vì sao ngươi không lên trước luyện tập?” Lúc này, Bạch Dạ chú ý đến Từ Tống đứng ở phía cuối đám người, hắn hơi nghi hoặc một chút mà hỏi
“Cái đó, ta không quá biết cái này.” Từ Tống có chút lúng túng nói ra lời thật
Nghe vậy, trên mặt Bạch Dạ lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, “Không sao, ngươi bây giờ hãy đứng ở trước vạch kẻ, ta làm mẫu cho ngươi một lần.” “A, được.” Từ Tống chỉ có thể miễn cưỡng đi về phía trước vạch kẻ
Mà lúc này, tất cả mọi người ở đây đều nhìn về phía Từ Tống, bọn họ rất muốn nhìn xem một người được Bạch Dạ coi trọng như vậy, vậy mà lại không biết xạ thuật, ngay cả một trong sáu nghệ bắn cung cũng không thông thạo, rốt cuộc là vì cái gì mà trở thành đệ tử chính thức
Từ Tống đứng trước vạch kẻ, theo chỉ thị của Bạch Dạ, lấy cây trường cung sau lưng xuống, kéo dây cung, hắn vốn nghĩ dây cung sẽ rất khó kéo, cho nên theo bản năng dùng hết sức lực
Nhưng chính vì Từ Tống dùng lực quá mạnh, dây cung kia liền giống như bị điện giật mà run rẩy
“Khụ khụ.” Từ Tống không chú ý, trực tiếp bị dây cung hất văng ra, “Phanh” một tiếng ngã xuống đất
“Xin lỗi, ta vẫn là không quá biết dùng cung tiễn.” Từ Tống có chút chật vật đứng dậy, những người ở chỗ này thấy vậy, đều cười ầm lên
Bạch Dạ ban đầu cho rằng Từ Tống đang khiêm tốn, nhưng nhìn từ động tác kéo cung của hắn, dường như hắn thật sự không am hiểu
Hay nói đúng hơn là không biết gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Từ sư đệ, như vậy đi, lúc kéo cung thì chú ý ổn định thân, hơi nhún chân đạp đất, dồn toàn bộ lực lượng vào cung tên trên tay, sau đó khi thả dây cung ra thì trong tích tắc đó, khống chế hơi thở của mình, nín thở ngưng thần, dồn toàn bộ sức mạnh vào đầu mũi tên, như vậy mũi tên sẽ bay được xa hơn, mà lực cũng sẽ mạnh hơn.” Bạch Dạ đi đến trước mặt Từ Tống, tự mình làm mẫu cho Từ Tống một lượt
Từ Tống cẩn thận quan sát động tác của Bạch Dạ, ngay sau đó lần nữa kéo dây cung, lần này, hắn làm theo lời Bạch Dạ nói, khống chế tốt hơi thở, ổn định thân, dồn hết lực vào đầu ngón tay, rồi dùng ngón tay truyền lực vào dây cung, cuối cùng lại thông qua dây cung chuyển hóa lực thành mũi tên
“Vút.” Một tiếng động nhỏ yếu phát ra, Từ Tống chỉ cảm thấy một lực xung kích rất nhẹ truyền từ dây cung tới, sau đó biến mất không thấy
Mà lúc này, mọi người ở đây chỉ cảm thấy một tiếng rung động khe khẽ truyền ra, họ nhìn theo tiếng động, chỉ thấy một vệt đen mờ nhạt xuất hiện trên bia ngắm
“Hồng tâm!” Mọi người kinh hô lên, vì Từ Tống bắn trúng là bia ngắm cách họ chừng 300 trượng, chính là bia mà Bạch Dạ đã bắn trúng khi biểu diễn lúc đầu
“Cái này trúng
Chẳng lẽ là vận may?” Chính Từ Tống cũng giật mình, cho là mình may mắn, liền rút thêm một mũi tên khác, nhắm hồng tâm bắn ra
“Vút.” Tiếng xé gió lần nữa vang lên, lần này mũi tên Từ Tống bắn ra lại trực tiếp xuyên qua mũi tên vừa bắn, lần nữa trúng hồng tâm
“Chẳng lẽ ta thật sự là thiên tài?” Từ Tống có chút không tin nổi, ngay sau đó lại liên tiếp bắn ra mấy mũi tên, lần này hắn dường như đã tìm lại được trạng thái bình thường, mỗi một mũi tên đều bắn trúng hồng tâm, hơn nữa không sai lệch chút nào, tất cả đều trúng vào cùng một vị trí
Điều này trực tiếp làm những học sinh khác trừ Trương Thư Chi ra đều ngây người, ngay cả Bạch Dạ cũng kinh hãi trước sự bách phát bách trúng của Từ Tống
Đây là Từ Tống nói không biết bắn tên sao
Đây tuyệt đối là giả heo ăn thịt hổ
Nếu Từ Tống mà không biết bắn tên, chẳng phải những người bọn họ lại chẳng phải nói mình đến kéo cung cũng không biết sao
Mọi người còn đang kinh thán, Bạch Dạ đã nhìn ra mánh khóe
Vì lúc Từ Tống kéo dây cung trong một khắc kia, khí tức bỗng nhiên dừng lại, rồi lại nhanh chóng hồi phục, ngay sau khi thả dây cung cũng lại xảy ra tương tự
Liên tiếp các động tác này rõ ràng chỉ có người cực kỳ am hiểu xạ thuật mới thể hiện ra được, Từ Tống hắn quả nhiên vẫn là quá khiêm nhường
“Vì sao ta cảm giác càng bắn lại càng thuận
Chẳng lẽ đây chính là thiên phú?” Lúc này trong lòng Từ Tống cũng đầy nghi hoặc, không hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra
Mà một bên Trương Thư Chi nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, trong lòng cười nhạo: “Hừ, Từ Tống khiêm tốn một chút thôi, bọn người này lại xem thật sao
Cho rằng có thể nhìn thấy trò cười của Từ Tống?” Trước khi đến đây, Trương Thư Chi đã từng nghe Hứa Thiếu Thông nói qua những chuyện liên quan tới Từ Tống, Hứa Thiếu Thông đã kể cho hắn tất cả những gì Từ Tống thích, ngoài mỹ nữ rượu ngon ra, Từ Tống thích nhất là đi săn
Hứa Thiếu Thông nói, Từ Tống tuy ham chơi, nhưng ở xạ thuật lại cực kỳ có thiên phú, mỗi lần mấy vị công tử thiếu gia đi săn, số lượng con mồi bắn được cộng lại, cũng không bằng một mình Từ Tống
Con mồi thường là mục tiêu di động, Từ Tống bắn thỏ, hươu hoang đang chạy đều có thể nói là bách phát bách trúng, huống chi là bia cố định
Cho nên khi Từ Tống nói hắn không biết bắn tên, trên mặt Trương Thư Chi đã hiện ra một biểu cảm kỳ quái
Bất quá khi thấy Từ Tống bắn không trượt một phát nào, mũi tên nào cũng trúng hồng tâm, Trương Thư Chi lúc này mới đoán ra, Từ Tống đây là đang khiêm tốn, cũng có thể là muốn xem trò cười của những học sinh khác
Chỉ là Từ Tống người trong cuộc lại không hề biết nguyên nhân chân chính phía sau những chuyện này, vẫn tưởng rằng mình bắn tên chuẩn như vậy, là do thiên phú của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật ra đây là chủ nhân nguyên bản của thân thể này "Từ Tống" đã dành rất nhiều thời gian để vui chơi, trong lúc vô tình mà luyện thành bản lĩnh
Điều này cũng lý giải vì sao thân thể Từ Tống lại có thể tự làm ra nhiều động tác như vậy, thậm chí chính bản thân Từ Tống cũng không hề để ý....