Nhớ Em

Chương 76: Trưởng thành




Editor:
Yang Hy
Khương Tuệ không nhúc nhích, Trần Thục Quân ở bên cạnh lập tức mở to đôi mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Trì Nhất Minh, người đã khiến cả tuổi trẻ của cô nàng ngập trong tự ti
Xung quanh đã bắt đầu truyền đến tiếng khe khẽ nói nhỏ, sắc mặt Hà Nhạc rất khó coi, cô ta cố gắng mỉm cười tiến lên kéo Trì Nhất Minh: "Nhất Minh, anh làm sao vậy
Hôm nay không phải tới tìm em sao
Trì Nhất Minh ném tay cô ta ra, không thèm để ý đến
Nụ cười của Trì Nhất Minh không thay đổi, lần này trực tiếp kêu tên: "Khương Tuệ
Ánh mắt mọi người lại chuyển qua người Khương Tuệ, cách giờ vào học chỉ còn ba phút, nhưng trong phòng học lúc này lại an tĩnh đến kỳ dị
Cô gái quay đầu lại, Hà Nhạc tất nhiên cũng nhận ra cô là ai
Đêm đó đánh bóng chày xong, trên đường trở về bọn họ đã gặp được cô gái kia, cô được một người đàn ông lạnh nhạt rất cao cõng trên lưng, lúc ấy Trì Nhất Minh không nói một lời nhìn bọn họ rất lâu
Cũng là khi đó Trì Nhất Minh mới biểu hiện thân mật với Hà Nhạc, lúc ấy cô ta còn cảm thấy đắc ý, rốt cuộc cô gái kia tuy xinh đẹp, nhưng bạn trai của cô khẳng định không ưu tú bằng Trì Nhất Minh
Giờ phút này nghe thấy Trì Nhất Minh kêu "Khương Tuệ", Hà Nhạc không thể tin được mà trừng lớn mắt, cái tên Khương Tuệ này cô ta đã nghe qua, nhưng vì không cùng năm nên chưa từng gặp nhau
Trực giác của con gái rất nhạy bén, thái độ trong mắt chỉ nhìn thấy Khương Tuệ của Trì Nhất Minh khiến sắc mặt Hà Nhạc hết xanh rồi lại trắng
Tất cả mọi người, kể cả Hà Nhạc đều đã nhìn ra, Trì Nhất Minh không tới tìm cô ta
Khương Tuệ bị gọi tên trực tiếp, vẻ mặt cũng không có kinh ngạc
Trong khoảng thời gian này cô suy nghĩ rất nhiều, cô luôn mang theo một ít ký ức của kiếp trước
Ví dụ như đã từng có thành kiến với Trì Yếm, cùng với sự khiếp sợ yếu đuối khi đối mặt với Trì Nhất Minh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trì Nhất Minh trắng trợn táo bạo như vậy không ai bì nổi
Khương Tuệ bình tĩnh nhìn thẳng vào cậu ta, lạnh lùng phun ra hai chữ: "Cậu cút đi
Cô đã muốn nói từ lâu rồi
Phòng học vốn đang nhỏ giọng nghị luận, bởi vì hai chữ dứt khoát của cô lại an tĩnh xuống
Rất nhiều người tựa như lần đầu tiên quen biết Khương Tuệ, không thể tin được mà nhìn cô
Trì Nhất Minh cười nhạo một tiếng, nhưng thật ra không tức giận
Vì thế Khương Tuệ lại học dáng vẻ quá phận kia của cậu ta, lại bình tĩnh nói: "Kêu cậu cút nghe không hiểu sao, đừng kêu tôi
Cô thật sự cảm thấy Trì Nhất Minh có bệnh, bị bệnh theo mọi nghĩa
Trì Nhất Minh cảm thấy mình vừa biết thêm kiến thức, ở trong mắt cậu, khi còn nhỏ Khương Tuệ đã là người có gan thỏ, cậu có đưa tay tới bên miệng cô, con thỏ này cũng sợ hãi không dám cắn người, cô dám đi học, còn dám làm trò kêu cậu cút trước mặt nhiều người như vậy, quả thực là đổi mới cái nhìn của cậu ta về Khương Tuệ
Nếu đổi lại là người khác, nhất định sẽ cảm thấy thể diện của người đàn ông bị mất sạch, nhưng Trì Nhất Minh từ nhỏ đã không có loại thể diện này
Cậu thật sự muốn biết Trì Yếm đã làm như thế nào, để mà một con thỏ cũng có thể lạnh lùng cắn người
Trì Nhất Minh cất bước đi vào, thái độ của cậu ta quá kiêu ngạo, ý cười lại làm người ta cảm thấy lành lạnh, cả đường đi, người xung quanh đều nhường đường cho cậu
Đi đến bên cạnh Khương Tuệ, một cô gái sắc mặt tái nhợt đột nhiên mở miệng hỏi: "Trì Nhất Minh, cậu muốn làm cái gì
Trì Nhất Minh rốt cuộc cũng cho Trần Thục Quân một cái nhìn
Nhờ có trí nhớ tốt, cậu lập tức tìm ra Trần Thục Quân từ hồi ức, cô gái với khuôn mặt tròn trịa thời sơ trung đã thổ lộ với cậu, tố chất tâm lý đặc biệt yếu ớt
Trì Nhất Minh cười: "Trần Thục Quân, như thế nào
Còn muốn thổ lộ à
Giọng nói ác ý này quả thực đã khắc sâu trong lòng Trần Thục Quân, cô nàng phẫn nộ đến đỏ mắt, thân thể khẽ run rẩy
Khương Tuệ biết đoạn quá khứ kia, lập tức cầm lấy sách giáo khoa trên bàn đập tới
Trì Nhất Minh nghiêng đầu thuận tay đón được, nói với Khương Tuệ: "Nếu em đi ra sớm đã không phải nhiều chuyện như vậy
Khương Tuệ biết thứ khiến Trì Nhất Minh kiêu ngạo như vậy là gì, những người khác ở thành phố R, nếu thật sự muốn đối phó với cậu, đầu tiên phải khiến cha cậu ở thành phố S phá sản
Nhưng trời cao hoàng đế ở xa, dù lợi hại cũng ngoài tầm tay với, căn cơ của nhà Trì Nhất Minh không thể dao động
Trì Yếm giằng co với cậu ta lâu như vậy, biết rõ đối phó với Trì Nhất Minh không khó, nhưng không dễ để kết thúc cậu ta
Trì Nhất Minh cũng là người thông minh, tất nhiên biết quan hệ lợi hại
Lúc này đám người bên ngoài đã bùng nổ
Người bạn trai mà Hà Nhạc thổi phồng mấy ngày nay lại tới trường tìm Khương Tuệ, mà thái độ của Khương Tuệ rất kiên quyết, lạnh như băng kêu cậu cút, lá gan cũng thực sự rất lớn
Nhìn sắc mặt xanh mét của Hà Nhạc, có người vui sướng khi người gặp họa
Cũng có người nhỏ giọng nói thầm: "Khương Tuệ cố ý làm vậy
Lúc trước cự tuyệt một học trưởng, bây giờ đến nam sinh này, diện mạo gia thế trên cơ bản không ai có thể so, người nọ bĩu môi, "Làm cho cố, đến cuối chẳng còn lại gì, người ta không cần nữa xem cô ta làm thế nào
Người bên cạnh nói thẳng ra: "Cậu chua quá
Người nọ đỏ mặt: "Tôi không tin cô ta có thể tìm được người bạn trai tốt hơn
Khương Tuệ mím môi, Trần Thục Quân hít sâu một hơi, nói với Khương Tuệ: "Tuệ Tuệ tớ không sao"
Trần Thục Quân cũng biết, đây là lần đầu tiên Khương Tuệ chủ động động thủ với người khác
Tiếng chuông vào học vang lên, nhưng các khoa khác không ai muốn rời đi, bọn họ hận không thể cắm rễ ở đây, dù sao khoa Báo chí có tiết bọn họ lại không, nhàn đến hốt hoảng
Có người hô nhỏ một tiếng: "Hiệu trưởng đến
Mọi người quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy hiệu trưởng vội vàng bước đến, vừa lau mồ hôi vừa chạy tới
Đám người nhỏ giọng nói: "Hiệu trưởng tới cũng không phải là vô dụng sao
Nhưng khi bọn hắn thấy người đàn ông cao lớn lạnh lùng đi bên cạnh hiệu trưởng, mấy cô gái lúc trước huấn luyện quân sự thuộc trung đội bảy lập tức nhận ra: "Anh ấy là người giúp chúng ta đổi huấn luyện viên lúc tham gia huấn luyện quân sự
Lúc này cả bảy trung đội đều nhớ tới chuyện lúc ấy
Hiệu trưởng và Trì Yếm cùng đi tới
Trên thực tế hiệu trưởng cũng cảm thấy việc này tương đối đau đầu, Trì Nhất Minh là ai trong lòng ông biết rõ, nhưng hiệu trưởng vẫn đủ khí phách, ông xụ mặt, nói với Trì Nhất Minh: "Bạn học này, khoa Báo chí đang trong giờ học, đây không phải là chỗ cậu nên tới
Trì Nhất Minh nhìn chằm chằm Trì Yếm, không chút để ý mà nói với hiệu trưởng: "Ngài suy nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ là muốn đến học tập một chút, dự thính tiết này
Đại học R không cho phép sao
Hiệu trưởng nhất thời nghẹn lời
Đại học tương đối tự do, thông thường sẽ cho phép sinh viên chuyên ngành khác sang dự thính, ngay cả khi Trì Nhất Minh không phải là sinh viên trường bọn họ
Trì Yếm nhìn Khương Tuệ, đôi mắt cô sáng ngời, tín nhiệm mà nhìn anh
Anh gần như lập tức nhớ tới buổi sáng đưa cô ra ngoài cô nói bừa dỗ anh, khiến anh nhịn không được nghĩ đến những lời âu yếm trong một thời gian dài
Cô bé này thật sự phiền toái
Lấy lòng khiến người ta vui vẻ, nhưng bản lĩnh trêu chọc phiền toái cũng không kém
Bọn họ đều biết rõ về nhau, nhưng lại không ai muốn buông tay
Trì Yếm lại đảo mắt nhìn Trì Nhất Minh: "Kéo đi
Vài người xông tới, bắt chéo hai tay Trì Nhất Minh ra sau lưng
Cậu ta nhìn thoáng qua liền biết đánh không lại, cậu nhếch miệng: "Không cần, tôi tự đi
Nhưng người của Trì Yếm sẽ không nghe lời cậu, trực tiếp đưa ra bên ngoài phòng học, bên cạnh Trì Yếm
Trì Yếm giữ chặt cổ áo cậu, khóe môi nhếch lên: "Nhất Minh, lần trước còn chưa dạy cậu đủ sao
Trì Nhất Minh cười tủm tỉm nói: "Đau một chút, nhưng tôi nhịn không được đâu anh trai à, tư vị của cô ấy không tồi, anh còn chưa từng thử qua
Trì Yếm lạnh lùng nhìn cậu ta: "Cậu thật đúng là từ nhỏ đến lớn không thay đổi, nói dối hết lần này đến lần khác
Trì Nhất Minh nói: "Lời này hẳn là để tôi nói, anh mới là không thay đổi, trong lòng đã phẫn nộ ghen ghét đến muốn giết người rồi chứ
Nhưng vẫn cố giữ cái mặt người chết này
Đến cả dũng khí hỏi cô ấy anh cũng không có
Nói là nói như thế này, Trì Nhất Minh cũng không nhìn ra Trì Yếm rốt cuộc có tin hay không, dù sao vẻ mặt của Trì Yếm vẫn cực kỳ bình tĩnh
Hai người bọn họ nói chuyện đều hạ thấp thanh âm, ngoại trừ mấy người bắt lấy Trì Nhất Minh, không có ai nghe thấy bọn họ nói gì
Ánh mắt Trì Yếm lành lạnh, anh xoay người nói với hiệu trưởng: "Quấy rầy rồi
Hiệu trưởng lắc đầu
Xung quanh còn có rất nhiều sinh viên vây quanh, Trì Yếm bình tĩnh nói: "Tinh thần của cậu ta không được bình thường, mới từ bệnh viện chạy ra, mọi người có thể trở về đi học
Các bạn học bị khí chất lạnh nhạt của anh thu hút, ngay cả khi không có tiết, cả đám người đều tản ra
Lúc này giáo sư khoa Báo chí mới đi lên bục giảng bắt đầu lớp học
Trì Nhất Minh bị che kín miệng, còn tính là trấn định mà nghe Trì Yếm tuyên bố mình là người bị bệnh tâm thần
Trì Nhất Minh trào phúng nghĩ: Bây giờ cũng không biết là ai giống bệnh tâm thần hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn sinh viên bị bắt tản ra, Trì Yếm cho người dẫn Trì Nhất Minh đi
Trợ lý Nghiêm Vịnh của Trì Nhất Minh đi đến, gấp đến độ không được: "Trì Yếm tiên sinh, ngài làm gì vậy, Trì thiếu nhà chúng tôi dù có chỗ nào đắc tội, ngài cũng không thể trực tiếp mang người đi
Nghiêm Vịnh gấp đến cùng cực, Trì Nhất Minh lại không có vẻ gì sợ hãi: "Dẹp cái dáng vẻ uất ức của anh đi, thật mất mặt
Trì Yếm nhìn Nghiêm Vịnh: "Đầu óc rất tỉnh táo, chỉ là đáng tiếc, quả thật có chút uất ức
Nghiêm Vịnh cũng không rảnh xấu hổ, nếu Trì Nhất Minh xảy ra chuyện hắn khẳng định cũng sẽ không xong
Hắn bị Trì Nhất Minh mắng đến quen, cười cười: "Ngài cũng phải nể mặt Trì tổng của chúng tôi, có gì từ từ nói
Trì Yếm không định nói chuyện với bọn họ, cũng kêu người trói Nghiêm Vịnh lại
Mang người lên xe, Trì Nhất Minh nhướng mày: "Anh điên rồi sao
Làm việc xúc động như vậy, hoàn toàn không giống tính cách của Trì Yếm
Trì Yếm hút điếu thuốc, khi ở bên Khương Tuệ, anh gần như không hút thuốc, nhưng lúc ở một mình hoặc là bực bội sẽ có chút nghiện thuốc lá
Trì Yếm hút thuốc không nói lời nào, Trì Nhất Minh dứt khoát nhắm mắt lại huýt sáo
Rõ ràng mới đầu hạ, Nghiêm Vịnh lại mồ hôi đầy đầu, cũng không rõ vì sao Trì Yếm lại đột nhiên ra tay
Dựa theo phỏng đoán của bọn họ, anh tiếp nhận thế lực của Nhạc Tam, ít nhất phải tốn một khoảng thời gian rất dài để xử lý công việc nội bộ
Với thân phận của Trì Nhất Minh, ở thành phố R ai cũng muốn nịnh bợ, Trì Yếm chỉ cần là còn lý trí sẽ không tùy tiện động thủ với Trì Nhất Minh
Xuống xe, Trì Nhất Minh mới phát hiện là sân bay thành phố R
Trì Nhất Minh bị kéo xuống xe, Trì Yếm nói: "Đánh
Những cái đấm đá lúc trước rơi trên người Trì Yếm, tất cả đều trả lại cho Trì Nhất Minh
Trì Nhất Minh kêu rên, gắt gao cuộn tròn thân mình
Nghiêm Vịnh cố ngăn cản: "Trì thiếu
Trì Yếm lạnh lùng nói với Nghiêm Vịnh: "Trở về lấy chứng minh thư cho Trì Nhất Minh, cho cậu chút thời gian, hôm nay hoặc là cả hai cùng nhau cút, hoặc là để mạng lại đây
Nghiêm Vịnh thấy Trì Yếm không phải nói đùa, mặt mày mang theo tàn khốc, cũng biết tính nghiêm trọng của sự việc, hắn vội vàng chạy, muốn ra ngoài gọi xe
Trì Yếm cho người ngừng đánh
Trì Nhất Minh phun ra một ngụm máu mang theo nước miếng, chỉ chỉ đầu mình, cười nhạo nói: "Đánh, đánh ở đây này
Một chiếc giày da dẫm lên trên vai cậu đạp xuống, Trì Nhất Minh hít vào một hơi, lành lạnh nhìn Trì Yếm
Trì Yếm nói: "Cậu cho rằng tôi không dám
Có biết vì sao tôi luôn chịu đựng cậu không
Trì Nhất Minh châm biếm: "Anh muốn nói là bởi vì anh nhận lời mẹ tôi
Trì Yếm nhìn vào mắt cậu ta: "Không, là bởi vì tôi đã nuôi cậu lớn
Cậu thật sự khiến tôi thất vọng
Trì Nhất Minh bốn tuổi, Trì Yếm cõng cậu đi qua gió tuyết, chịu đựng rất nhiều mùa đông gian nan
Khi còn nhỏ bị Tôn Tiểu Uy đổ oan, Trì Yếm bị đánh đến toàn thân là vết thương, cái mùa hè kia là vì đổi lấy bữa ăn cho Trì Nhất Minh ở trong trường
Lúc Trì Nhất Minh kêu anh là anh trai, anh cũng từng thật lòng xem cậu là em ruột
Nhưng tình cảm của Trì Yếm giống như biển rộng, vĩnh viễn yên lặng không tiếng động, vì thế tất cả mọi người cảm thấy anh là động vật máu lạnh, dù cho Trì Yếm yên lặng làm rất nhiều chuyện
Nhiều năm như vậy, cuối cùng dư lại trong lòng Trì Yếm chỉ còn một Khương Tuệ
Những gì Trì Nhất Minh làm với Khương Tuệ, đã không phải tổn thương ở tâm, mà là muốn mạng anh
Nụ cười trên mặt Trì Nhất Minh biến mất, ngược lại biến thành hận ý nồng đậm
Hai chân Nghiêm Vịnh run lên, gần như bằng tốc độ nhanh nhất kêu người đưa chứng minh thư của Trì Nhất Minh đến đây
Trì Yếm nói: "Mang theo cậu ta cút đi, nếu Trì tổng bất mãn, có gì muốn chỉ giáo, cũng hoan nghênh tới tìm tôi mọi lúc mọi nơi
Nghiêm Vịnh nâng Trì Nhất Minh trên mặt đất dậy, Trì Yếm cũng không cho bọn họ lựa chọn rốt cuộc có đi hay không, anh cho người ép bọn họ rời đi, Trì Nhất Minh nhìn anh đầy lạnh lùng âm độc
Tro tàn dưới chân Trì Yếm bị gió hạ thổi đi, để lại một mảnh lặng yên không tiếng động
Thủy Dương khẽ chậc một tiếng
Dù sao Trì Nhất Minh còn quá trẻ, Trì Yếm tiếp nhận đảo Hoành Hà, mặc dù căn cơ không ổn, nhưng cũng sẽ không để một người thừa kế như Trì Nhất Minh vào mắt
Huống chi Trì Nhất Minh còn có người chị gái ở một bên nhìn chằm chằm như hổ rình mồi
Dù công phu giấu người của tên nhóc này thực sự không tồi, trong khoảng thời gian này bọn họ phải tốn rất nhiều công sức mới tìm thấy Khương Thuỷ Sinh ở một thành phố khác
Trì Yếm nhìn đồng hồ: "Khương Tuệ tan học rồi, tôi đi đón cô ấy
..
Từ sau khi bọn họ rời đi, Khương Tuệ vào học liền không cho ai đi vào nữa
Các bạn học xung quanh nhỏ giọng buôn chuyện, giáo sư duy trì kỷ luật rất nhiều lần, mọi người liền dứt khoát dùng di động nói chuyện
Cũng may cảm xúc của Trần Thục Quân còn tính là tốt, bạn trai của cô nàng quả thật không tồi, tuy không biết xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn luôn sốt ruột an ủi cô nàng, Trần Thục Quân nín khóc mỉm cười
Khương Tuệ yên tâm một chút, có một khởi đầu tốt, chứng minh cô nàng đã thật sự bước ra ngoài
Thật vất vả mới chịu đựng được đến tan học, Khương Tuệ ôm sách của mình chạy đến cổng trường
Trì Yếm đứng đó chờ cô
Người đàn ông nhìn sân trường tháng năm, trong mắt yên lặng
Xung quanh anh an an tĩnh tĩnh, rất nhiều sinh viên đi ngang qua cẩn thận liếc mắt nhìn anh một cái, nhưng lại đều không dám đến gần
Khương Tuệ biết, nếu Trì Yếm có thể đi học, hiện tại anh đã tốt nghiệp đại học
Với thành tích lúc trước của Trì Yếm, đến cả Trì Nhất Minh cũng thua kém anh
Đáng tiếc nửa đời anh đều phiêu bạc, thời gian chịu khổ còn nhiều hơn là đi học
Trì Yếm nhìn cô: "Tuệ Tuệ
Khương Tuệ chạy chậm qua đó, cô khẽ ngửi: "Anh hút thuốc sao
Trì Yếm nói: "Mũi gì thế, sao lại nhạy như vậy
Anh dừng một chút, "Một điếu, sau này không hút nữa
Lúc này Khương Tuệ mới cười, cô hy vọng anh có thể sống khoẻ mạnh thật lâu dài
Hai người ngồi vào xe, Trì Yếm lái xe, Khương Tuệ lặng lẽ nhìn anh
Trì Yếm nhàn nhạt nói: "Có gì thì em nói đi
Anh đã sẵn sàng chờ cô hỏi Trì Nhất Minh đi đâu
Khương Tuệ nhịn không được cười: "Vậy em nói thật nhé
Trì Yếm mím môi, lạnh nhạt đến cực điểm: "Ừm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Tuệ nói: "Bạn học của em đều nói anh đẹp trai
Xách Trì Nhất Minh đi cũng rất soái
Trì Yếm dẫm một chân phanh lại, quay đầu nhìn cô
Cô thẹn thùng lại nghiêm túc nói: "Thật mà, em lén nghe thấy đó
Một năm nay, Trì Yếm trưởng thành lại có mị lực, sau đó lại làm Trì Yếm tiên sinh có sức ảnh hưởng thật lớn, chính anh cũng không biết bản thân mình khiến người ta tín phục đến cỡ nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.