Nho Nhỏ Khu Ma Nhân, Từ Võ Quán Đi Ra Trừ Tà Sư

Chương 49: uốn nắn Nhất Bác




Chương 49: Uốn nắn Lăng Nhất Bác
"Sư huynh
"Tử Dương sư huynh
Lăng Tử Dương trở lại võ quán đã là buổi chiều, bên trong võ quán mọi người đã tản ra, người say thì về phòng nghỉ ngơi, những người chịu khó như Lăng Nhất Bác thì vẫn đứng như cọc gỗ luyện công trong sân
Một người một mèo trở về
Lăng Nhất Bác không hề nhúc nhích, miệng thì nói: "Về rồi à, vừa rồi Lâm Tiêu sư huynh cùng Doãn Kỳ sư huynh còn tìm ngươi đó, ngươi đi đâu ăn vậy
"Nguyệt Lượng tối qua biểu hiện không tệ, ta dẫn nó ra ngoài ăn chút đồ mặn
Lăng Tử Dương vừa đáp lời, vừa đứng vững bên cạnh Lăng Nhất Bác
Từ hôm qua đến giờ, đều chưa đứng như cọc gỗ luyện tập tử tế, nên phải tranh thủ góp nhặt thêm chút Thuần Dương chi lực
"Tử Dương
Lăng Nhất Bác hỏi: "Ngươi nói xem ngày thường ta luyện tập rõ ràng không hề ít hơn ngươi, sao cảm giác chênh lệch giữa chúng ta cứ càng ngày càng xa vậy
"Có phải quán chủ cho ngươi ăn riêng không
".....
Lăng Tử Dương trầm mặc mấy giây, trong lòng dở khóc dở cười
Sao lại lôi cả quán chủ vào chuyện này
Bất quá cũng khó trách hắn đoán mò: mình cả ngày sớm tối ở cùng Nhất Bác, tiến độ luyện tập của hai người lại chênh lệch ngày càng rõ ràng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc đầu thể phách Tiểu Thành, sự chênh lệch còn chưa rõ
Bây giờ mình đã thể phách đại thành, thi triển uy lực của hổ thức, gấu thức không khác gì Lâm Tiêu, Doãn Kỳ, hoàn toàn vượt trội so với đám đệ tử nhập môn cùng thời
Người khác đều cảm thấy được, huống chi là Lăng Nhất Bác
Lăng Nhất Bác có thể nhịn đến bây giờ, cũng đã đủ kiên nhẫn
"Nói thật cho ngươi biết vậy
Lăng Tử Dương thật ra đã sớm nghĩ cách trả lời Lăng Nhất Bác
Chuyện hệ thống và thân phận người xuyên việt thì chắc chắn không thể nói ra được
Câu chuyện được thêu dệt như sau, rằng hắn từng gặp một ông lão ở Lăng Gia Thôn, ông ta đã chỉ điểm cho hắn vài chiêu công pháp, cũng tương tự như thuật đứng cọc gỗ ở võ quán, nhưng lúc đó hắn không hiểu, không luyện, đến khi vào võ quán mới bắt đầu luyện lại
Lăng Nhất Bác nửa tin nửa ngờ: "Ý ngươi là, công pháp hiện tại ngươi đang luyện, thật ra là do một ông lão chỉ điểm cho ngươi, chứ không phải là thuật đứng cọc gỗ của võ quán chúng ta
"Đúng vậy
Lăng Tử Dương nói "Trước kia ta cũng không biết tự luyện công pháp này lại tốt hơn so với các ngươi, nên không dám nói cho ngươi biết, bây giờ thấy có hiệu quả, ta liền dạy cho ngươi
Sau này ngươi cứ luyện bộ công pháp này cùng ta luôn
"Được, ta thử xem
Lăng Nhất Bác vội vàng thu lại công lực
Nếu có phương thức luyện tập nhanh và tốt hơn, đương nhiên phải thử
Hắn cũng muốn giống Lăng Tử Dương, nhanh chóng trổ hết tài năng
Hai loại công pháp chỉ khác nhau một chút chi tiết, Lăng Nhất Bác rất nhanh đã thích ứng và nắm bắt được
Chỉ một lát sau, hắn cũng cảm nhận được, pháp môn Lăng Tử Dương chỉ điểm hoàn toàn khác một chút so với thuật đứng cọc gỗ của võ quán.....
Khi đứng cọc gỗ, tốc độ thu nạp Thuần Dương chi lực nhanh hơn, mà thời gian kiên trì cũng lâu hơn một chút
Đừng coi thường khác biệt nhỏ nhặt này
Thời gian tích lũy lâu dần, chênh lệch sẽ ngày càng lớn
Lăng Nhất Bác lập tức tin
Vô cùng phấn khởi: "Tử Dương, ngươi yên tâm, bí mật này ta nhất định không nói cho ai khác
"Tốt
Lăng Tử Dương gật đầu cười
Hai người tiếp tục đứng cọc gỗ luyện công
Buổi tối, Lăng Tử Dương lại chỉ điểm cho Lăng Nhất Bác vài chi tiết trong rèn luyện thể phách, coi như giúp Lăng Nhất Bác hoàn thiện triệt để đồng tử cọc
Cuối cùng là một việc dặn dò
"À đúng rồi, Nhất Bác, có chuyện này muốn nói rõ với ngươi
"Chuyện gì
"Lão đầu kia khi truyền công pháp cho ta đã nói, môn công pháp này có một điều tối kỵ, chính là tuyệt đối không được phá thân đồng tử, một khi đã phá thân đồng tử, công pháp sẽ trì trệ hoàn toàn, về sau rất khó tiến bộ
Lăng Tử Dương nhắc nhở
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lăng Nhất Bác không mấy để ý: "Chuyện đồng tử thôi, ta biết mà, thuật đứng cọc gỗ của chúng ta cũng tương tự, các sư huynh đều biết
"Bọn họ cũng đều biết sao
"Ừ, trước kia có sư huynh cầm tiền ra ngoài tìm vui, sau đó một tháng sau, tu vi hoàn toàn đình trệ, tháng thứ hai thì bị quán chủ điều đi làm việc ở phòng nhiệm vụ, c·h·ết ngoài thành rồi
Lăng Tử Dương bừng tỉnh đại ngộ
Có một vài thông tin, kỳ thực đã lan truyền trong đám đệ tử võ quán rồi
"Mà này, Tử Dương, chắc chắn ngươi vẫn còn là đồng tử nhỉ, phải giữ mình đó, cả võ quán bây giờ, mỗi mình ngươi là nguy hiểm nhất
Lăng Tử Dương không hiểu sao thái dương lại nổi gân xanh
Bị gọi là trai tân, cũng không có gì hay ho cả
Thấy Lăng Nhất Bác còn non nớt, hắn cũng đành nhịn, khô khan hỏi một câu: "Vì sao lại nói ta nguy hiểm nhất, theo lý thì mấy sư huynh kia mới đáng lo chứ, hai mươi mấy tuổi đầu còn chưa lập gia đình, chẳng lẽ.....
Chuẩn bị sống cô đơn cả đời
"Chuyện của mấy sư huynh thì ta đều biết cả, họ định khi nhập phẩm rồi mới cưới vợ lập gia đình không muộn.....
Còn ngươi, Hồng Loan Tinh động kìa.....
Nhị tiểu thư Tiết Vân Uyển của Cẩm Vinh tiêu cục một canh giờ trước còn đến tìm ngươi, chuẩn bị mai giờ này lại đến bái phỏng
"Tiết Vân Uyển
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong đầu Lăng Tử Dương hiện ra một khuôn mặt nữ nhân, nhẹ nhàng thở dài
Nàng ta rất xinh đẹp, nếu đặt trên Địa Cầu có thể miểu s·á·t một đám hot girl mạng, nhưng tuổi tác có vấn đề lớn a.....
Phi phi phi
Nghĩ vớ vẩn gì thế
Chỉ là gặp mặt một lần mà thôi
Hồng Loan Tinh cái rắm
Quay đầu lại đã thấy Lăng Nhất Bác ở bên kia vừa nhìn vừa cười bỉ ổi
Lăng Tử Dương lườm hắn một cái
Đúng là hết nói
Lăng Nhất Bác lại càng thêm hăng hái: "Nhị tiểu thư của Cẩm Vinh tiêu cục, dáng dấp xinh đẹp, nghe nói thực lực cũng sắp nhập phẩm, tiêu cục là gia sản của người ta, thuộc dạng Bạch Phú Mỹ hiếm có ở huyện Du Lâm này đó, nắm chắc vào, qua cái thôn này sẽ không có quán nào như vậy đâu
"Ngươi còn biết Bạch Phú Mỹ cơ à
Lăng Tử Dương đột nhiên nghi ngờ tên nhóc này cũng là người xuyên việt
"Đồ bỏ, ta bị mù chắc
Lăng Nhất Bác tặc lưỡi cảm thán: "Ngươi nói xem người nghèo như chúng ta đây, được Bạch Phú Mỹ để mắt tới thì còn gì để nói
Cả đời không lo ăn sung mặc sướng, nằm không mà hưởng, có phải sướng hơn ngày nào cũng chém chém g·i·ết g·i·ết không
".....
Đúng là chỉ toàn mơ mộng hão huyền, vì sao Bạch Phú Mỹ lại đi tìm mấy đệ tử võ quán chúng ta
Lăng Tử Dương không khách khí đâm thủng cái mộng tưởng hão huyền kia
Trầm mặc vài giây
Lăng Tử Dương chú ý Nhất Bác không nói gì thêm nữa, liền không nhịn được quay đầu nhìn lại
Khò khè
Đối phương đã ngủ say trên giường, nước miếng chảy từ khóe miệng xuống
Lăng Tử Dương không ngủ ngay
"Nguyệt Lượng
Một tiếng gọi nhỏ, một bóng đen nhỏ nhảy xuống giường, mắt mèo sáng lên
"Đi thôi, cẩn thận một chút
Lăng Tử Dương sờ đầu nó
Nguyệt Lượng nhanh chóng lẻn ra ngoài qua cửa sổ
Đây là kế hoạch mà hắn và Nguyệt Lượng đã bàn trước
Về sau mỗi khi trời tối, Nguyệt Lượng sẽ chạy đến gần tường thành chờ, chờ những Tà Linh có ý xâm nhập vào huyện Du Lâm
Nếu có Tà Linh nào bị đánh lui, sẽ đi theo từ xa, tìm ra sào huyệt của Tà Linh
Với tốc độ của Nguyệt Lượng, những Tà Linh cấp thấp rất khó đuổi kịp nó
Nhưng Nguyệt Lượng lại có thể cảm giác được sự tồn tại của Tà Linh từ rất xa
Cho dù bị Tà Linh phát hiện cũng không sợ
Ai lại để ý một con mèo con chứ
Lăng Tử Dương an tâm nằm xuống đi ngủ
Mồi câu đã thả rồi, chỉ chờ xem ngày mai có thu hoạch gì không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.