Chương 97, việc âm nguyên thạch được đưa đến làm Lăng Tử Dương đang vui vẻ bỗng chốc tụt hết cả cảm xúc
Từ chỗ Tiết Vân Uyển, hắn hiểu rõ tình hình hiện tại ở huyện thành Du Lâm
Rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao Tiết Vân Uyển nói Du Lâm Huyện thành chỉ bình tĩnh bên ngoài
Thật là không ổn
Năng lực phòng ngự của Du Lâm Huyện thành đã suy giảm đến mức thấp nhất từ trước tới nay
Tuy nói hiện tại trong phạm vi huyện giới Du Lâm Huyện thành chỉ còn lại rất ít tà linh, không đủ uy hiếp được Du Lâm Huyện thành, nhưng mà… Lăng Tử Dương từ đầu đến cuối có một cảm giác bất an
Thủ hộ giả thì đi nơi khác; một phần lực lượng của trừ tà sư công quán cũng bị điều đi
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở bên Tàng Thủy Huyện, mà lại cần Du Lâm Huyện viện thủ không một chút dự phòng như vậy
Tiết Vân Uyển cũng không biết rõ nội tình hơn
Nhưng hai người đều hiểu: Du Lâm Huyện thành hiện tại chẳng khác nào một quả trứng gà đã bị bóc vỏ, chỉ cần bị tà linh lợi hại nào để ý tới, thì lúc nào cũng có thể đi theo vết xe đổ của Bộ La Chức Thành
Không có thời gian cũng chẳng có tâm tình cùng Tiết Vân Uyển ăn cơm, trước khi trời tối Lăng Tử Dương trở về trừ tà sư công quán
Trong trừ tà sư công quán quả nhiên không thấy bóng dáng bao nhiêu người, ngoài Đông Phương Khiếu lão sư, chỉ còn thấy một đám tạp dịch
Không biết các lão sư khác là đi theo Lâm Cung Phụng ra ngoài gấp rút tiếp viện Tàng Thủy Huyện, hay là đang cảnh giới trên đầu tường
Tâm tình càng thêm tồi tệ
Lăng Tử Dương lòng nặng trĩu, khó tránh khỏi suy nghĩ lung tung: Thật sự là quá không ổn rồi
Trời sập thì đã có người cao chống đỡ, hiện tại người cao chạy rồi, thật bực mình
Hoàn toàn không có cảm giác an toàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lăng sư.” Trên đường, hắn đụng phải một tạp dịch
Người này cung kính nói cho hắn biết: Triệu gia phái người đưa tới 600 cân âm nguyên thạch đã được nhận trực tiếp vào trong viện của hắn
Lăng Tử Dương gật đầu, tâm trạng rối bời, vào thời khắc này cuối cùng cũng có chút bình phục lại
“Được, ta biết rồi.” Bất kể thế nào, trước tu luyện đã
Lăng Tử Dương nhanh chóng trở về phòng của mình
Vừa đẩy cửa vào liền thấy một bóng người lén la lén lút đang đi loanh quanh đống âm nguyên thạch cao như núi nhỏ
“Về rồi à?” Trần Sương hoàn toàn không thấy ngại ngùng khi bị bắt gặp, ngược lại dùng giọng điệu của một nữ chủ nhân, Lăng Tử Dương gần như cho là mình đi nhầm phòng
Lùi về sau hai bước, nhìn lại bốn tiêu ký bên ngoài
Lăng Tử Dương chợt cảm thấy đau đầu: “Trần cô nương, cô cũng là người của Vệ Bộ Doanh, lẽ nào không biết tự tiện xông vào nhà dân là hành vi phạm pháp?” “Yên tâm
Ta không có lấy đồ của ngươi, một khối cũng không động vào.” Trần Sương vừa giải thích, vừa không nhịn được truy vấn: “Bất quá người này của ngươi thật kỳ quái, ngươi làm nhiều âm nguyên thạch như vậy để làm gì
Chế pháp khí
Cũng chưa có học tới chương trình học này mà.” Người tình nghi tại chỗ biến thân bộ khoái
“Ta thích thì làm.” “Ngươi…” Trần Sương tức giận không nhẹ
Lăng Tử Dương không để ý tới nàng, phối hợp bắt đầu vận chuyển âm nguyên thạch, chuyển vào bên trong gian phòng nhỏ chứa chế pháp khí ở bên cạnh
Âm nguyên thạch không thể để lâu dưới ánh mặt trời, sẽ tổn hại phẩm chất
600 cân âm nguyên thạch của Triệu gia, chỉ có nhiều chứ không ít
Sau khi chuyển xong âm nguyên thạch, Trần Sương đã rời đi, không biết có phải vì quá giận không
Lăng Tử Dương không quan tâm
Hắn lại bắt đầu suy nghĩ, có nên đổi cái sân nhỏ với Lăng Nhất Bác hay không
Trên người hắn có quá nhiều bí mật, cứ bị người khác để mắt tới thì thật bất tiện thi triển
Buổi tối
Lăng Tử Dương tiếp tục dùng âm nguyên thạch thúc đẩy việc tu luyện « Luyện Thần Tâm Kinh »
Có 600 cân âm nguyên thạch trong tay, hắn không còn tiết kiệm
Một canh giờ trôi qua, đã dùng hết hai khối âm nguyên thạch, tổng cộng mười cân
Nguyên dịch từ năm tấc một hơi tăng trưởng đến sáu tấc
“Tu luyện, quả nhiên là tốn tiền.” Qua giờ Tý, Lăng Tử Dương kết thúc tu luyện, nhìn những âm nguyên thạch đã biến thành phế thải, âm thầm thở dài trong lòng
Hơn một trăm lượng bạc, cứ thế mà tan thành mây khói
Bất quá tin tốt là, cứ theo tốc độ tu luyện này, hắn chỉ cần tầm năm ba tháng nữa là có thể tích đủ mười sợi nguyên dịch dài một thước, tấn cấp thành nhất phẩm trừ tà sư
Nghĩ vậy, cũng không thấy đau lòng nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có 600 cân âm nguyên thạch, ban ngày Lăng Tử Dương tu luyện « Đồng Tử Thung » và « Tử Khí Dẫn Đạo thuật », còn giờ Tý tu luyện « Luyện Thần Tâm Kinh », nguyên dịch tăng trưởng với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường
Năm ngày trôi qua
Nguyên dịch của Lăng Tử Dương chính thức kéo dài đến một thước
Sợi nguyên dịch thứ hai đang trồi lên trong thức hải
Lăng Nhất Bác thiên phú cực giai, nhưng trong tình huống không có nhiều tài nguyên, cũng chỉ trì hoãn được ba ngày rồi cũng tu luyện ra sợi nguyên dịch thứ hai
Hôm nay
Đông Phương Khiếu đang ở tiền viện xem xét tình hình tu luyện của chín người mới
Ngoài cửa truyền đến rất nhiều tiếng bước chân
Mọi người quay đầu nhìn lại
Bốn vị nhất phẩm trừ tà sư dẫn theo hơn 20 vị sư huynh, sư tỷ từ bên ngoài đi vào
Một đám người quần áo không còn sáng sủa, chỗ này chỗ kia có vài chỗ bị kéo rách lỗ chỗ, trông hết sức thảm hại
Không chào hỏi người mới, cả đám người trực tiếp đi qua hành lang bên cạnh vào hậu viện
Ánh mắt của Đông Phương Khiếu trở nên ngưng trọng: Các học viên trở về… hai mươi sáu người
Thiếu hai người
Trong đám người, Lăng Tử Dương nhìn thấy Tô Đình Dục
Sắc mặt Tô Đình Dục trắng bệch, từ xa gật đầu chào hắn, rồi đi theo dòng người vào hậu viện
Dư Hữu Thiên, Nghiêm Huống Sinh cùng một đám người mới thấy cảnh này, nhao nhao lộ vẻ kinh hãi: “Chuyện gì thế này?” “Các sư huynh, sư tỷ trong khoảng thời gian này không có ở công quán, là ở bên ngoài làm nhiệm vụ mười hai ngày sao?” Tiếng bàn tán nổi lên khắp nơi
Đông Phương Khiếu cũng không có tâm trạng giảng bài, lớn tiếng tuyên bố giải tán: “Mỗi người về viện tu luyện, sáng mai lại đến.” Nói xong, Đông Phương Khiếu cũng vội vã đi theo vào hậu viện
“Vâng.” Mọi người cũng không còn cách nào khác
Hà Nguyên không nhịn được lên tiếng: “Các sư huynh, sư tỷ trông như là vừa làm nhiệm vụ bên ngoài trở về.” “Ta vừa thấy, trong đội ngũ thiếu mất hai người…” “Không thể nào, nhiệm vụ của trừ tà sư công quán là bồi dưỡng học viên, chắc sẽ không tùy tiện nhận nhiệm vụ nguy hiểm đến tính mạng chứ?” “Hai người các ngươi là ở bên ngoài tới nên thấy lạ đấy thôi
Nửa tháng trước, chúng ta đối phó với một con băng mị tam phẩm vào ban đêm, trừ tà sư công quán đã hi sinh bốn sư huynh… Ở công quán làm nhiệm vụ, chuyện thương vong là khó tránh khỏi.” “…” Dư Hữu Thiên, Nghiêm Huống Sinh hơi nhíu mày
Thông tin này, bọn hắn thật sự không biết
Cả đám người càng thêm hiếu kỳ, rốt cuộc những sư huynh sư tỷ này đã trải qua những chuyện gì ở bên ngoài
Chỉ có Lăng Tử Dương biết
Tô Đình Dục bọn họ chắc chắn đã bị Lâm Cung Phụng mang theo đi Tàng Thủy Huyện… Cũng chỉ có mức độ nguy hiểm ở đó, mới có thể khiến cho trừ tà sư công quán xuất hiện thương vong
Chỉ là… không biết Lâm Cung Phụng đã trở về chưa
Vẻ mặt trầm tư của Lăng Tử Dương rơi vào mắt Trần Sương
Trở về đình viện, Trần Sương xuất hiện trên đầu tường
“Sao cô lại tới nữa?” Lăng Tử Dương vô cùng bất đắc dĩ
Ánh mắt Trần Sương sáng quắc, quả quyết nói: “Lần trước ngươi ra ngoài, hẳn là đi dò la tin tức gì đúng không
Ngươi biết sư huynh sư tỷ trong công quán đã đi đâu!” Giọng điệu khẳng định
Ánh mắt cũng rất sắc bén
Nàng đã trở lại dáng vẻ cao ngạo lúc mới vào trừ tà sư công quán
Con gái của Trần Bộ Đầu ở Vệ Bộ Doanh
“Ta không biết.” Lăng Tử Dương đương nhiên không thể để lộ thông tin
Thông tin Lâm Cung Phụng không ở Du Lâm Huyện thành, càng ít người biết càng tốt
Lúc này, ngoài viện có người gõ cửa
Lăng Tử Dương quay người mở cửa
Tô Đình Dục đã thay quần áo, yểu điệu đứng ngoài cửa
“Lăng sư đệ.” “Cô có khách à?” Tô Đình Dục nhìn thấy hai chân dài treo lơ lửng trên đầu tường.