Như Ý Tiểu Lang Quân

Chương 250: Quân tiền thỉnh chỉ




Chương 250: Xin chỉ thị từ hoàng thượng
"Đường gia lần này thật là hết chỗ nói xấu hổ, mặc kệ người dân mắng chửi ra sao, một chút phản ứng cũng không có, ngươi liên tiếp đi bốn ngày, cũng không có một người chủ sự nào chịu gặp ngươi..
người ta đã không muốn giữ mặt mũi nữa, thì thật đúng là chẳng có cách nào
Tiêu Giác vẫn luôn theo dõi sự tình tiến triển, sau khi suy nghĩ một chút, nhìn Đường Ninh nói: "Ân oán giữa ngươi và Đường gia, coi như thật sự là chuyện nhà Đường gia, ngay cả bệ hạ cũng khó mà can thiệp, nhưng ngươi có thể xin bệ hạ ban chỉ, để cho ngươi gặp mẹ ngươi một lần, đây là lẽ thường tình, ta nghĩ bệ hạ sẽ không từ chối, Đường gia dù không muốn, cũng không dám kháng chỉ
Đường Ninh thuận miệng nói: "Để xem đã
"Để xem đã
Tiêu Giác nhìn hắn vẻ mặt không quan trọng, đột nhiên hỏi: "Không lẽ ngươi đã có tính toán rồi chứ, ngày nào cũng đến Đường gia chờ đợi không phải tính cách của ngươi, thế mà ngươi lại kiên trì đến bốn ngày, rốt cuộc ngươi có kế hoạch gì, nói cho ta nghe đi chứ..
Đường Ninh nghĩ một lát, nhìn Tiêu Giác, hỏi: "Ngươi nói nếu ta thỉnh cầu bệ hạ chuyện này, bệ hạ sẽ đồng ý không
Tiêu Giác suy nghĩ một lát, phân tích nói: "Bệ hạ sẽ trực tiếp cho ngươi đón mẹ ngươi ra ngoài là không thể nào, nhưng nếu chỉ muốn gặp một lần thôi, bệ hạ không có khả năng cự tuyệt, dân chúng đều đồn thổi như vậy, Đường gia đã không biết xấu hổ, thì bệ hạ còn cần gì thể diện
Đường Ninh ngẫm nghĩ, cảm thấy Tiêu Giác nói có lý
Ngày mai hắn cũng phải vào cung một chuyến, y thư của Thái Y viện vẫn chưa biên soạn xong, cách mấy ngày, hắn đều phải tới xem qua một chút
Hôm nay hắn còn có một việc khác cần làm
Hắn trở về phòng, ngồi cạnh Tiểu Như, hỏi: "Xong chưa
Tiểu Như buông kim khâu xuống, cười nói: "Một lát nữa là xong thôi, nhưng mà Tiểu Ninh ca, nếu chúng ta có việc cần nhờ người ta, lễ vật này, có phải hơi nhẹ không
Đường Ninh nắm lấy vai nàng, nói: "Chuyện tặng lễ, đâu phải lễ càng nặng thì càng tốt, người nhận quà thích mới là quan trọng nhất, huống hồ nhà chúng ta cũng không giống Khang Vương gia đại nghiệp đại, quà tặng toàn là cả rương cả rương mang đi..
Tiểu Như gật nhẹ đầu, nói: "Em nghe theo Tiểu Ninh ca
Lấy vợ thì lấy Tiểu Như và Tiểu Ý là tốt nhất, một người thì nhu thuận nghe lời, một người thì có tri thức hiểu lễ nghĩa, ví dụ tiêu cực chính là Đường Yêu Yêu và Đường Thủy, không biết lão Đường gia gây nghiệt gì, sao toàn ra loại yêu nữ này
Thậm chí ngay cả Tô Mị cũng còn hơn các nàng một chút, dù nàng ôn nhu vũ mị đều là giả bộ, nhưng dù gì cũng sẽ giả bộ một chút, Đường nữ hiệp thì từ trước đến nay đều sống là chính mình, đến giả bộ cũng không thèm giả bộ
Tô Mị hôm nay không ngủ, mà là đang nhảy dây ở sân, nhìn biểu cảm thì thấy tâm tình không tốt, thấy Đường Ninh đi tới, giọng điệu u ám nói: "Ồ, hôm nay gió gì đưa ngươi tới vậy
Đường Ninh đi vào trong sân, nói: "Tùy tiện đi dạo thôi, tiện đường mang cho ngươi món quà
"Quà
Tô Mị giật mình, sau đó vui vẻ hỏi: "Ngươi biết sinh nhật ta sắp đến rồi sao
"Sinh nhật ngươi nhanh vậy đã đến rồi sao
Đường Ninh ngạc nhiên nói: "Ta nhớ lúc đầu năm ngươi đã nói, sinh nhật 20 tuổi mới qua không bao lâu, sao nhanh vậy đã qua rồi
Mặt Tô Mị đen lại, nói: "Đầu năm đó, sinh nhật 20 tuổi của ta mới qua chưa được nửa năm, nửa năm lâu lắm sao
"Không lâu
Đường Ninh dứt khoát lắc đầu, lập tức biến thành cô nương 21 tuổi không thể trêu vào
Tô Mị bỗng nhiên cảnh giác, nói: "Nếu ngươi không biết sinh nhật ta, vì sao lại tặng quà cho ta
Đường Ninh nghĩ nghĩ, nói: "Chúng ta là bạn bè mà, giữa bạn bè tặng quà cho nhau cần lý do sao
"Không có việc gì mà nhiệt tình, ắt là có ý đồ xấu
Tô Mị nhìn hắn, nói: "Ngươi có việc muốn nhờ ta sao
Đường Ninh vẻ mặt đau khổ, lắc đầu nói: "Hảo ý mang cho ngươi một món quà, ngươi làm ta quá thất vọng rồi..
Tô Mị lay cánh tay hắn, làm nũng nói: "Vừa nãy là người ta nói không đúng, ngươi đưa cho người ta quà gì vậy
Nhìn bộ dạng tiểu thư nhà mình, tiểu nha hoàn đứng ở trong sân không khỏi run rẩy cả người, quay lưng đi chỗ khác
Trong phòng, Tô Mị mở chiếc túi mà lúc nãy Đường Ninh mang theo, từ bên trong lấy ra một món đồ, hỏi: "Đây là cái gì
Có câu ngạn ngữ nói rất đúng: Nếu nàng chưa từng trải sự đời, hãy cho nàng thấy hết vẻ phồn hoa nhân gian, nếu tâm nàng đã tang thương, hãy cho nàng ngồi đu quay ngựa gỗ, nếu như nàng khó ngủ, hãy đưa cho nàng một con búp bê vải to
Rất nhiều cô gái đi ngủ đều thích ôm một con búp bê vải mới ngủ được, đa số là vì thiếu cảm giác an toàn
Đường Ninh không thể làm búp bê của Tô Mị, nên đã giúp nàng may một con, không chỉ vậy, trong thân búp bê vải, còn có ẩn mấy túi thơm, bên trong là hương liệu giúp an thần, chắc chắn sẽ có một chút tác dụng đối với chứng mất ngủ của nàng
Thêu thùa đều do Tiểu Như làm, chủ yếu là vì Đường Ninh có chuyện cần nhờ Tô Mị, đồ do mình tự tay làm thì không thể đưa được, buổi tối ôm có khi chẳng những không ngủ được, ngược lại còn bị dọa mất ngủ hơn
Búp bê vải còn cao hơn cả Tô Mị, Đường Ninh đặt nó lên giường, nói: "Sau này lúc ngủ ngươi có thể thử ôm nó xem, có lẽ sẽ có hiệu quả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Mị nằm trên giường, ôm búp bê vải lăn lộn, nói: "Thật là thoải mái, lại còn thơm thơm..
Nàng ôm búp bê vải, nhìn Đường Ninh, nói: "Quà đã đưa rồi, ngươi có thể đi về rồi đấy
Đường Ninh giật mình, nữ nhân này sao thực dụng thế, có búp bê mới liền quên người cũ
Hắn ngồi xuống bên giường, nói: "Đừng vội chứ, chúng ta nói chuyện thêm chút nữa
Tô Mị che miệng ngáp một cái, nói: "Không có gì hay để nói cả, ta muốn đi ngủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đừng mà, ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ..
"Ngươi không phải nói không có chuyện gì cần nhờ ta sao
"Không phải nhờ, là xin ngươi giúp một tay thôi
"Không giúp
Đường Ninh từ trong ngực nàng giật lấy con búp bê vải, vừa đi ra ngoài cửa vừa nói: "Không giúp ta thì ta sẽ không đưa cho ngươi
Tô Mị từ trên giường nhảy xuống, cười lạnh một tiếng: "Đây là địa bàn của lão nương, há lại để cho ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao
Sáng sớm, Đường Ninh ngồi trong xe ngựa tiến cung, buồn ngủ rũ rượi
Nữ nhân Tô Mị này đúng là một tên thổ phỉ, có búp bê rồi vẫn chưa đủ, bắt hắn phải ngủ cùng nàng cả hai canh giờ
Khiến hắn đêm qua quá nửa đêm vẫn rất tỉnh táo, mãi đến nửa đêm sau mới ngủ được một chút
Việc biên soạn lại y thư của Thái Y viện là một công trình rất lớn, có rất nhiều cổ phương cần phải cân nhắc kỹ lưỡng, mặc dù hắn chỉ được lão viện trưởng chỉ bảo qua loa, xem mấy cuốn y thư, nhưng kiến thức lại hơn bọn họ mấy trăm, thậm chí hơn ngàn năm, thường thường đưa ra được những ý kiến mang tính xây dựng
Đi ra khỏi Thái Y viện, hắn mới nói với tên hoạn quan theo bên cạnh: "Ta có việc cần gặp bệ hạ, không biết có thể thông báo một tiếng được không
Bệ hạ tự nhiên không phải muốn gặp là gặp, nhưng người trước mắt là tân khoa trạng nguyên, lại được bệ hạ coi trọng, tên hoạn quan nghĩ một lát, nói: "Đường đại nhân đợi ở đây một chút, ta đi thông báo ngay
Đường Ninh đứng đợi một lát trước cửa Thái Y viện, không bao lâu sau, tên hoạn quan kia đã quay lại, nói: "Đường đại nhân, bệ hạ triệu kiến, xin mời ngài theo ta đến Ngự Thư phòng
Đường Ninh không phải lần đầu gặp hoàng đế, trong lòng cũng bình tĩnh, chỉ là khi hắn được tên hoạn quan kia dẫn vào Ngự Thư phòng, thấy Trần Hoàng đang ăn một bát thập cẩm, trong lòng không khỏi hơi xao động
Tuy không nhìn rõ trong bát của hắn có gì, nhưng cái mùi vị kia, Đường Ninh hết sức quen thuộc
Trần Hoàng đặt đũa xuống, lau miệng, hỏi: "Ngươi tìm trẫm có việc gì
Lần này Đường Ninh đến đây, thực ra là muốn Trần Hoàng thực hiện lời hứa
Trước đó khi hắn cứu Thục phi, Trần Hoàng đã từng hứa cho hắn một món thưởng hậu hĩnh, chẳng qua lúc đó hắn nói là chờ hắn thi xong rồi sẽ nói, bây giờ khoa cử đã kết thúc lâu như vậy, hắn vẫn chưa nhắc lại, chắc là đã quên rồi
Trần Hoàng không nói, hắn cũng không tiện nhắc thẳng, lại không biết làm sao để nói bóng gió, cũng không thể chỉ vào bát của hắn rồi hỏi, có phải cảm thấy bát thập cẩm này, giống như chuyện hắn đang thiếu mình một lời hứa hay không
Đường Ninh nghĩ nghĩ, hỏi: "Đầu năm lúc Thục phi nương nương thân thể khó chịu, giờ đã mấy tháng trôi qua, không biết bệnh tình của nương nương có tái phát nữa không
"Ngươi ngược lại có lòng
Trần Hoàng nhìn hắn, hài lòng gật đầu, nói: "May mà có ngươi chỉ ra sai lầm trong phương thuốc kia, bệnh của Thục phi, mấy tháng này không tái phát
"Vậy thì thần yên tâm
Đường Ninh thở phào một hơi, nói: "Thục phi nương nương không sao thì tốt, về phần ban thưởng mà bệ hạ đã nói lúc đó, thần nghĩ đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy không thể nhận
"Ngươi không nói thì trẫm suýt nữa đã quên
Trần Hoàng nghĩ ngợi, nhìn hắn nói: "Trẫm xưa nay thưởng phạt phân minh, có công đương nhiên phải thưởng, nói xem, ngươi muốn ban thưởng gì
Đường Ninh chắp tay nói: "Thần cũng chỉ là một thầy thuốc, chữa bệnh cứu người là thiên chức, không dám mong nhận ban thưởng
Trần Hoàng khoát tay áo: "Trẫm nói thưởng thì sẽ không nuốt lời, ngày đó là vì lo ngươi mới đến kinh thành, không nên quá lộ liễu, bây giờ thì không có lo lắng đó nữa, ngươi nói đi
Đường Ninh vẻ mặt khó xử: "Thần thật sự không dám nhận
Trần Hoàng nghĩ ngợi, nói: "Nếu ngươi đã từ chối như vậy, vậy thì trẫm..
Đường Ninh vội nói: "Quân vô hí ngôn, sao thần có thể để bệ hạ khó xử, thần bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, xin bệ hạ thành toàn cho
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Hoàng nhìn hắn, hỏi: "Ồ, chuyện gì
Đường Ninh cúi người nói: "Thần khẩn cầu bệ hạ ban chỉ, để thần có thể gặp mặt mẹ ruột của mình một lần
Trần Hoàng nghĩ ngợi, nếu Đường Ninh muốn đón Nhị tiểu thư nhà Đường ra ngoài, hắn khó ban chỉ này được, dù sao đây là chuyện của nhà Đường, nhưng nếu chỉ gặp một mặt, thì lại hợp tình hợp lý, hắn cũng chẳng có gì khó xử cả
Hắn nhìn Đường Ninh, gật nhẹ đầu, nói: "Chuyện này, trẫm chuẩn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.