Như Ý Tiểu Lang Quân

Chương 363: Hà Thụy quy tâm




Chương 363: Hà Thụy quy tâm
“Không có béo, không có béo…” Tên Hán tử kia bị Hoàn Nhan Yên gõ mấy cái lên đầu, ôm đầu nói: “Bọn họ, không có bạc đãi công chúa.”
Hoàn Nhan Yên lại gõ lên đầu hắn một cái, nói: “Chỗ này không thể dùng bạc đãi, phải dùng ngược đãi.”
Tên Hán tử kia che đầu, nói: “Công chúa, quần áo, đẹp mắt.”
Người phụ nữ trung niên ánh mắt nhìn về phía nàng, nói: “Đi thôi.”
“Đi thôi.” Hoàn Nhan Yên nhẹ gật đầu, đi hai bước lại dừng lại, ánh mắt có chút lưu luyến, một tháng này, dù nàng là con tin, nhưng lại có đồ ngon để ăn, có quần áo xinh đẹp để mặc, chỉ cần gặp được thành trì, liền có thể thoải mái tắm rửa, thậm chí còn khiến nàng cảm thấy, làm một người Hán nữ tử, cũng không có gì không tốt
Rời đi rồi, những món ngon đó sẽ không còn nữa
Nàng nắm chặt chiếc bao lớn trên lưng, bên trong là quần áo xinh đẹp cùng đồ trang sức lấp lánh mà nàng đã dành dụm được trong một tháng qua, tuy nói đều là đồ người khác đã dùng, nhưng nàng vẫn thích muốn chết
Nàng đột nhiên quay đầu lại, nhìn Đường Ninh, nói: “Lần sau gặp lại, ta nhất định sẽ không thua ngươi, đến lúc đó, cẩn thận cái mông của ngươi!”
Nói rồi, nàng liền quay người đi theo đoàn người phụ nữ trung niên rời đi, không hề quay đầu lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lời uy hiếp của Hoàn Nhan Yên, Đường Ninh chỉ để lọt tai trái ra tai phải, khoảng cách giữa nàng ta và mình, cũng giống như khoảng cách giữa mình với Đường Yêu Yêu vậy, cả đời này khó lòng đuổi kịp, lần sau gặp lại, mông của ai cần phải cẩn thận còn chưa chắc
Hắn nhìn hai tên hộ vệ bên cạnh, nói: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau đỡ Hà đại nhân trở về!”
Tống hôn phó sứ Hà Thụy trở về, làm bầu không khí cả đoàn đội tăng vọt
Vì sự an toàn của các tướng sĩ, cam nguyện đặt mình vào nguy hiểm, làm con tin bị địch nhân bắt đi, chịu hết ngược đãi và lăng nhục, đây là một việc đại nghĩa biết bao
Một tên quan viên nhìn Hà Thụy, tức giận nói: “Bọn rợ thảo nguyên kia quá điên cuồng, xem Hà đại nhân bị tra tấn thành bộ dạng gì kìa!”
“Hà đại nhân, ngươi gầy quá.” Đường Ninh nhìn Hà Thụy, lắc đầu nói: “Nếu sớm biết bọn chúng lại đối xử với ngươi như vậy, ta đã giáo huấn đám con tin của bọn chúng cho hả giận.”
Hà Thụy không còn tâm trạng quan tâm chuyện mình là con tin hay không, một việc trên trời một việc dưới đất, đưa tay áo lau nước mũi, quay đầu nói: “Chư vị đại nhân có thể ra ngoài trước, bản quan có chuyện trọng yếu muốn bẩm báo với Đường đại nhân.”
Đám người nghe vậy, cho là Hà Thụy nắm giữ tình báo cơ mật nào của đối phương, nhao nhao lui ra
Đường Ninh rót một chén trà cho Hà Thụy, nói: “Hà đại nhân, có chuyện gì cứ từ từ nói, không cần nóng vội.”
Hà Thụy cầm chén trà lên rồi lại đặt xuống, đột nhiên đứng thẳng người, khom người 90 độ, nói: “Đường đại nhân, trước kia là hạ quan không đúng, một tháng trước đó, thật ra hạ quan trên đường đi luôn muốn gây bất lợi cho Đường đại nhân, để khi trở về tranh công với Đoan Vương…”
Hắn tự tát vào mặt mình một cái, nói: “Là hạ quan bị ma quỷ ám ảnh, là hạ quan đáng chết, Đường đại nhân đại nhân đại lượng, xin hãy tha thứ cho hạ quan!”
Đường Ninh nhìn hắn tự tát mình, kinh ngạc nói: “Hà đại nhân làm gì vậy…”
Hà Thụy ngẩng đầu, kiên định nói: “Dọc đường này, hạ quan đã suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy vô cùng sám hối về ý nghĩ trước đây của mình, từ nay về sau, hạ quan sẽ luôn coi Đường đại nhân như sấm sét trên trời sai đâu đánh đó, mong Đường đại nhân tha thứ cho chuyện sai trái mà hạ quan đã phạm phải…”
Đường Ninh còn tưởng rằng sau khi Hà Thụy chịu hết cực khổ, trở về sẽ lớn tiếng chỉ trích hắn, làm cho sự việc thêm nghiêm trọng, thế nào cũng không ngờ, hắn lại bày ra chiêu này, hắn hoàn toàn không có sự chuẩn bị nào
Hắn nhìn Hà Thụy, chẳng lẽ là muốn giả vờ đầu nhập vào mình, thực chất là làm nội gián ở chỗ hắn, đánh cắp tình báo quan trọng sao
“Đại nhân, chuyến này Đoan Vương giao cho hạ quan nhiệm vụ, chính là vô luận thế nào cũng phải ngăn cản Khang Vương cầu hôn Trường Ninh công chúa, nếu có cơ hội, còn muốn trên đường diệt trừ ngài… may mà hạ quan đã hoàn toàn tỉnh ngộ, nguyện quy thuận dưới trướng Đường đại nhân.” Hà Thụy nhìn hắn, thề thốt: “Hạ quan xin thề với trời, nếu có nửa lời dối trá, liền bị trời đánh ngũ lôi, chết không yên lành!”
Lời thề này thật sự rất nghiêm trọng, mặc dù không thể tin hắn ngay được, nhưng cũng có thể giữ lại để khảo sát thêm, Đường Ninh nhìn hắn, cười nói: “Hà đại nhân nói quá lời, chúng ta đều là sứ thần, nên hỗ trợ lẫn nhau mới phải…”
Hà Thụy đột nhiên quỳ cả hai đầu gối xuống, nói: “Hạ quan đã quyết ý quy thuận Đường đại nhân, Đường đại nhân chỉ đông, hạ quan tuyệt không dám đi tây!”
Hắn ngẩng đầu nhìn Đường Ninh, ánh mắt rạng rỡ, cực kỳ thành khẩn
Dọc đường đi, hắn thảm tao ngược đãi, chịu đủ khổ sở, xác thực đã nghĩ rất nhiều
Chẳng qua là, điều hắn nghĩ rõ là, đối đầu với Đường Ninh, sẽ không thể có kết cục tốt, lần này hắn có thể giữ được tính mạng, đến kinh đô Sở quốc rồi sao, khi trở về thì sao
Chuyến này đi đường chưa được một nửa, hắn đã rơi vào hoàn cảnh thê thảm như vậy, nếu bị Đường Ninh để bụng, hắn làm sao có thể giữ được mạng để trở về kinh sư
Là nhiệm vụ của Đoan Vương quan trọng, hay cái mạng nhỏ của mình quan trọng, đây là một vấn đề căn bản không cần phải cân nhắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người ngay cả Đường gia, ngay cả Đoan Vương còn không đấu lại, Hà Thụy hắn ban đầu làm sao bị ma quỷ ám ảnh, lại sinh ra ảo giác mình có thể đấu một trận với hắn
Đường Ninh nhìn Hà Thụy, chậm rãi hỏi: “Hà đại nhân nói thật sao?”
Hà Thụy chắp tay nói: “Câu chữ phát ra từ tận đáy lòng.”
Đường Ninh đỡ hắn dậy, cười nói: “Hà đại nhân đi đường vất vả, hay là về nghỉ ngơi trước đi.”
Thấy Đường Ninh đỡ mình dậy, cuối cùng Hà Thụy cũng thở phào nhẹ nhõm, vội nói: “Sau này nếu đại nhân có gì sai bảo, Hà Thụy dù muôn lần chết cũng không từ.”
Sau khi một tảng đá lớn trong lòng rơi xuống, cả người hắn đều thả lỏng, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, bưng chén trà vừa rồi lên, đang định uống cạn
“Hà đại nhân, khoan đã.” Đường Ninh gọi hắn lại, một lần nữa lấy một chén trà khác, rót đầy trà, đưa cho hắn, nói: “Ly vừa rồi đã nguội, Hà đại nhân uống ly này đi.”
Hà Thụy cúi đầu nhìn chén trà trong tay, bàn tay khẽ run
“Đường đại nhân thật chu đáo.” Hắn buông tay xuống, nhận lấy chén trà Đường Ninh đưa cho, trong mắt trào dâng những giọt nước mắt cảm động
Đường Ninh đi ra khỏi phòng, Lục Đằng đi tới, hỏi: “Hà đại nhân không sao chứ?”
“Hà đại nhân đi đường vất vả rồi.” Đường Ninh thở dài, nói: “Để hắn nghỉ ngơi cho tốt.”
Lục Đằng nhìn hắn một chút, nói: “Việc Hà đại nhân bị bắt, chung quy là chúng ta sơ sẩy, đợi khi trở về kinh sư, Đường đại nhân chi bằng cứ đổ hết sơ suất lên đầu ta.”
Lần trước nếu không phải Đường Ninh sắp xếp cẩn thận, có lẽ công chúa đã bị cướp đi, thuộc hạ của hắn cũng sẽ tổn thất nặng nề, nếu như xảy ra tình huống khó khăn nhất kia, hắn làm phó sứ phụ trách an toàn, chắc chắn sẽ nhận sự trừng phạt nặng nhất
Dù vậy, việc phó sứ bị bắt cũng là một cái tội không thể chối cãi, nếu Hà Thụy hồi kinh bẩm báo, chắc chắn Đường Ninh sẽ khó thoát tội
Ánh mắt Đường Ninh nhìn về phía hắn, vỗ vỗ vai của hắn, nói: “Yên tâm đi, Hà đại nhân là người hiểu rõ đại nghĩa, có thể lý giải chúng ta.”
Hắn nhìn về phía trước, nói: “Cho tất cả mọi người giữ vững tinh thần, ngày mai liền đến kinh đô Sở quốc rồi…”

Sở quốc, kinh đô
Phủ thái tử
“Ngày mai mới đến, bọn chúng đi đường đúng là chậm thật.” Thái tử Sở quốc buông giấy viết thư trong tay, hỏi: “Ngươi nói, ngày mai bản vương có nên ra thành nghênh đón không?”
“Điện hạ, việc này tuyệt đối không thể.” Một người tiến lên, vội vàng nói: “Điện hạ thân phận cao quý như vậy, một nước trữ quân, đương nhiên không thể hạ thấp mình được, không những vậy, trước khi thành thân, điện hạ cũng không được gặp Bình Dương công chúa của nước Trần, đây là lễ chế tổ tông, tuyệt đối không thể bỏ.”
Thái tử Sở quốc nhíu mày, nói: “Không đi gặp nàng, ta làm sao biết nàng xấu hay đẹp, cao hay thấp, béo hay gầy?”
Người kia vội khuyên: “Điện hạ, không thể nóng vội được, trong triều có không ít người đang ngó chừng điện hạ, nếu điện hạ phạm sai lầm, chẳng phải lại tạo cơ hội cho bọn chúng lợi dụng sao?”
Thái tử Sở quốc vỗ mạnh tay xuống bàn, giận dữ nói: “Đám lão già kia, từng người đều muốn để Tín Vương thay thế bản vương đợi phụ hoàng chết đi, bản vương đăng cơ, chuyện đầu tiên muốn làm, chính là giết sạch bọn chúng!”
Phủ Tín Vương
Một người đàn ông trung niên gõ cửa, đi vào một gian phòng nào đó, hỏi: “Ngày mai sứ thần nước Trần và Bình Dương công chúa sẽ đến kinh đô, ngươi có muốn đi xem một chút không?”
“Không đi.” Lý Thiển Lan ngẩng đầu, nói: “Ngày mai ta phải cùng mẫu phi đi dâng hương.”
“Ngươi quên, bọn họ lần này tới, ngoài việc đưa thân ra, còn muốn cầu thân.” Người đàn ông trung niên nhìn nàng, hỏi: “Thật sự không muốn xem sao?”
“Không đi.”
“Không đi thì thôi.” Người đàn ông trung niên cười cười, nói: “Cứ ở nhà bồi mẫu phi cho tốt, sứ thần nước Trần ngươi không cần để ý làm gì, đợi đến lúc đó phụ vương sẽ thay ngươi đuổi hết thôi…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.