Chương 534: Đến nhà
Trần Cường chỉ là một chi thứ của Trần gia ở kinh thành, sau khi thành gia thì chuyển ra khỏi chủ mạch Trần gia, kỳ thật cũng không khác gì người bình thường
Điều duy nhất khiến hắn cảm thấy vui mừng là đứa con trai duy nhất trong nhà xem như không chịu thua kém, đang giữ chức đội trưởng trong Vũ Lâm Vệ, dù chỉ là một đội trưởng nhỏ bé, còn lâu mới sánh được với những tử đệ ưu tú nhất của chủ mạch Trần gia, nhưng như vậy cũng đủ làm hắn hài lòng
Lúc này, trong Trần gia, gia chủ Trần Cường lại đặc biệt hòa nhã, nhìn vị nam tử trung niên đối diện, cười nói: "Triệu huynh bằng lòng mối hôn sự này, thật sự là quá tốt
Nam tử trung niên vẻ mặt không vui, nói: "Mấy ngày trước, một vị đô úy của Ngân Kỳ Vệ cũng đến nhà ta cầu hôn, con trai Trần Chu nhà các ngươi khi nào mới ngồi vào vị trí đô úy, nếu không phải con gái bất hiếu nhà ta một mực đòi gả cho con trai các ngươi, ngươi nghĩ ta sẽ đồng ý sao
Trần Cường lúng túng nói: "Nó hiện tại đã là đội trưởng, cố gắng thêm vài năm nữa, có lẽ có hy vọng
Nam tử trung niên nói: "Vũ Lâm Vệ là nơi nào, ngoài đám con ông cháu cha ở kinh thành, thì những người khác làm đến đội trưởng đã là đến đỉnh rồi..
Lời nói của nam tử trung niên có phần cay nghiệt, nhưng dù sao cũng là có việc cầu người, Trần Cường cũng không tiện nói gì, mà nam tử trung niên kia cũng không nói tiếp, mà chuyển đề tài, nói: "Muốn cưới con gái ta cũng được thôi, lễ hỏi phải đàm phán kỹ càng, một văn cũng không thể thiếu, hôn sự nhất định phải làm lớn, mọi thứ đều phải dùng tốt nhất..
Trần gia dù sao cũng chỉ là gia đình nhỏ, lễ hỏi đối phương đưa ra, họ miễn cưỡng gánh nổi, nhưng nếu muốn thỏa mãn yêu cầu này của đối phương, thì lại có chút khó khăn
Trần Cường nhìn đối phương, khổ sở nói: "Triệu huynh, hôn sự này..
"Cái này không có gì phải thương lượng cả
Nam tử trung niên khoát tay áo, nói: "Ta chỉ có một đứa con gái này thôi, gả cho con trai ngươi đã là thiệt thòi, nếu ngay cả chút chuyện này cũng phải chịu thiệt, về sau còn phải chịu thiệt nhiều hơn sao
Nam tử trung niên rõ ràng xem thường Trần gia, Trần Chu đứng ở phía sau, vẻ mặt ấm ức, nhưng không thể nổi giận
Hắn liếc mắt, nhìn thấy một bóng người được hạ nhân Trần gia dẫn vào
Lúc này, nam tử trung niên kia nhìn Trần Chu, nói: "Con gái ta về nhà các ngươi, sau này nếu ngươi còn dám để nó chịu ủy khuất, ta..
Hắn còn chưa dứt lời đã im bặt, bởi vì Trần Chu không để ý đến hắn, mà bước nhanh về phía trước
Nam tử trung niên chỉ vào Trần Chu, giận dữ nói: "Ngươi..
Trần Chu tiến lên trước, thi lễ với Đường Ninh, cung kính hỏi: "Đường tướng quân, sao ngài lại tới đây
Đường Ninh liếc nhìn phía sau, hỏi: "Có khách sao
Trần Chu gật nhẹ đầu, Đường Ninh thu lại ánh mắt, nói: "Nếu có khách nhân, vậy ta vào thẳng vấn đề, đệ nhất doanh của Tả Kiêu Vệ còn thiếu một giáo úy, ngươi có hứng thú không
Trần Chu giật mình, hỏi: "Giáo, giáo úy
Đường Ninh gật đầu, nói: "Lục Đằng và Lăng Vân chỗ kia, ta đã dặn dò rồi, nếu ngươi muốn đến thì ngày mai trực tiếp tới doanh trại báo danh
Nói xong, hắn phất phất tay, nói: "Ta còn có việc, đi trước đây
Đến khi bóng dáng Đường Ninh biến mất, Trần Chu mới hoàn hồn, muốn đuổi theo thì Trần Cường đã bước tới, nhìn hắn, bất mãn nói: "Nhạc phụ đang nói chuyện với ngươi đó, sao ngươi..
"Đừng, ta không có một ông nhạc gia như vậy..
Bị ông nhạc gia coi thường ngó lơ, nam tử trung niên mặt mày xám xịt, bước nhanh ra khỏi cửa
Lần này nếu không cho hắn biết mặt, sau này hắn càng không biết trời cao đất rộng
Hắn đi đến cửa Trần gia, thì có một thanh niên đi đến, ngạc nhiên nhìn hắn, hỏi: "Cha, sao lại về nhanh thế, bàn xong chưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Bàn cái gì mà bàn
Nam tử trung niên khoát tay áo, nói: "Trần gia căn bản không coi Triệu gia chúng ta ra gì, ta có nuôi nó cả đời cũng không cho nó gả tới
"Sao lại thế này..
Thanh niên liếc nhìn hắn, rồi lại kinh ngạc nói: "À mà cha, sao Đường tướng quân lại đến đây
Nam tử trung niên nhìn hắn, hỏi: "Đường tướng quân nào
Thanh niên quay đầu nhìn lại, nói: "Đường trung lang tướng của Tả Kiêu Vệ chúng ta đó, vừa nãy từ Trần gia đi ra đó, cha không thấy sao
Nam tử trung niên giật mình, hỏi: "Chính là cái người mà ngươi nói, thủ đoạn rất lợi hại, vị Đường tướng quân kia sao
Thanh niên gật nhẹ đầu, nói: "Nếu không phải Đường tướng quân quét sạch Tả Kiêu Vệ một lượt, bỏ trống ra rất nhiều vị trí thì con cũng không thể nhanh chóng lên làm đô úy đệ nhất doanh như vậy..
ai, cha, sao cha lại quay về vậy
Trần gia, trong viện, Trần Cường nhìn Trần Chu, hỏi: "Ngươi nói vừa rồi vị kia là tướng quân của Tả Kiêu Vệ, hắn đến nhà chúng ta là để cho ngươi đến Tả Kiêu Vệ làm giáo úy, ngươi chỉ là một đội trưởng nhỏ bé, sang đó có thể làm giáo úy
Trần Chu cũng khó tin mà gật đầu, nói: "Đường tướng quân nói, nếu ta muốn đến thì ngày mai có thể đến doanh trại báo danh
"Trên đời này lại có chuyện tốt như vậy sao
Trần Cường nhìn hắn, cảnh giác nói: "Có khi nào là lừa đảo không
Trần Chu lắc đầu, nói: "Đường tướng quân sẽ không dùng chuyện này lừa ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hiền tế nói phải đấy, người thân gia sao lại nghĩ như vậy, Đường tướng quân là nhân vật cỡ nào, làm sao có chuyện gạt người chứ
Một bóng người từ bên ngoài đi tới, nhìn Trần Chu, trách cứ: "Đường tướng quân tự mình đến Trần phủ, sao ngươi lại không giữ người ta uống chén trà, đúng là không hiểu lễ nghĩa chút nào..
Trần Cường nhìn hắn, ngạc nhiên nói: "Triệu huynh, ngươi..
"Ai, sắp là người một nhà rồi, còn gọi gì Triệu huynh, phải gọi thân gia mới đúng chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nam tử trung niên nhìn Trần Cường, nói: "Ta đã bảo người xem ngày rồi, tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ cho chúng nó..
Trần Cường giật mình, nói: "Tháng sau thì hơi vội, chúng ta còn phải lo chút tiền..
Nam tử trung niên phất tay, nói: "Không cần lo, hôn sự của hai đứa nó, Triệu gia ta bao hết, người một nhà, không coi trọng mấy cái đó
Hắn nói xong mới nhìn Trần Chu, hỏi: "Đường tướng quân thật sự cho con làm giáo úy sao
Trần Chu gật nhẹ đầu
Nam tử trung niên lại hỏi: "Đội nào
Trần Chu nói: "Đệ nhất doanh
Đệ nhất doanh là thân vệ doanh, giáo úy đệ nhất doanh, nhất định là tâm phúc trong tâm phúc, tiền đồ vô lượng
Nụ cười trên mặt nam tử trung niên càng thêm rạng rỡ, vỗ vai Trần Chu, nói: "Nếu Đường tướng quân đã xem trọng con như vậy, con nhất định phải làm cho tốt, vừa hay anh con cũng ở đệ nhất doanh, sau này con còn phải chiếu cố nó nhiều hơn..
Tả Kiêu Vệ hiện giờ là đầu tàu của Thập Lục Vệ, làm giáo úy ở Tả Kiêu Vệ, tiền đồ đương nhiên tốt hơn nhiều so với một đội trưởng Vũ Lâm Vệ, Trần Chu ngày hôm sau liền đến doanh trại báo danh
Đường Ninh cũng nghe nói, hắn tháng sau đã muốn thành thân, vốn tưởng rằng hắn cũng sớm thành gia rồi, dù sao không luyện tập nhiều năm, tuyệt đối không có kỹ năng dùng dây thừng tốt như vậy, giờ xem ra, hắn có lẽ phần lớn dựa vào thiên phú
Giáo úy vốn là lực lượng trung kiên trong mỗi vệ, quân doanh cấm rượu, sau một ngày huấn luyện, Đường Ninh làm chủ, dẫn mọi người đến Thiên Nhiên Cư
Mười tên giáo úy cần loại bỏ đã loại bỏ, cần đổi đã đổi, hiện tại mười người này, dù không thể nói là trung thành tuyệt đối với hắn, nhưng ít nhất cũng đều cẩn trọng, nghiêm túc thực hiện trách nhiệm của giáo úy
Bây giờ không phải ở quân doanh, mọi người cũng thoải mái hơn chút, vài vò rượu vào bụng, ai cũng hơi ngà ngà say, người tửu lượng kém thì đã xiêu xiêu vẹo vẹo rồi
Đường Ninh liếc nhìn người hầu đưa rượu, hỏi: "Tô chưởng quỹ có ở đây không
Người hầu gật đầu, nói: "Có
Đường Ninh đứng dậy, nhìn mọi người, nói: "Mọi người cứ uống trước đi, ta ra ngoài một lát
Một giáo úy ợ rượu, đứng dậy nói: "Đường tướng quân muốn đi tìm Tô cô nương sao, sao không gọi cô ấy ra, chúng ta còn chưa biết dung mạo đệ nhất mỹ nhân kinh thành thế nào đâu..
Lăng Phong cũng tiếp lời nói: "Đúng vậy đó, nếu như không cho Tô cô nương ra đánh đàn một bản..
"Uống rượu của các ngươi đi
Trần Chu đứng dậy, ấn hai người xuống, sau đó đến bên Đường Ninh, nói: "Đường tướng quân, ta tiễn ngài
Đường Ninh ra khỏi đại sảnh, đến sân nhỏ của Tô Mị, Trần Chu thì đứng ở cửa sân, ôm đao dựa vào tường
Trong nhã các ở đại sảnh, Lăng Phong rượu vào miệng, vỗ bàn, không phục nói: "Cái thằng họ Trần đó có bản lĩnh gì, vừa đến đã thành giáo úy đệ nhất doanh, lão tử thật sự không hiểu, rốt cuộc nó mạnh hơn ta ở điểm nào?"