Tiêu Giác sắc mặt ảm đạm, bước chân lảo đảo, nhìn là biết do tửu sắc quá độ mà ra
Với người từng trải như Đường Ninh, tối qua không bảy lần trở lên thì hắn không thể nào có bộ dạng này
Đường Ninh nhìn hắn, tò mò hỏi: “Nói thật cho ta biết, tối qua ngươi đã gọi bao nhiêu cô nương?”
Đường Ninh còn tưởng rằng Tiêu Giác hôm qua ăn phải gan hùm mật báo, cõng Lục Nhã đi thanh lâu tìm nhiều cô nương để giải tỏa nỗi khổ bị nàng chà đạp
Sau khi cẩn thận hỏi thăm mới biết, hóa ra tối qua trên người Tiêu Giác lại xảy ra chuyện bi thảm như vậy
Đường Ninh lắc đầu, tiếc hận nói: “Đã sớm nói với ngươi, trai đơn gái chiếc không nên ở chung một phòng, đàn ông ở bên ngoài nhất định phải biết giữ mình, nhưng ngươi cứ không nghe, bây giờ thì hay rồi, còn chưa cưới xin mà trinh tiết đã mất…”
Tiêu Giác tức giận nói: “Chính vì nghe ngươi, chọc giận nàng, nàng mới, nàng mới…”
“Ngươi có thể nào ra dáng đàn ông một chút được không?” Đường Ninh liếc hắn, nói: “Chuyện này cũng cần phụ nữ chủ động, ngươi không biết xấu hổ mà nói ra sao?”
Mặt Tiêu Giác lộ vẻ xấu hổ, nói: “Chuyện này đừng nói với ai khác, kể cả người nhà ngươi cũng không được.”
Đường Ninh lắc đầu, nói: “E là đã muộn.”
Tiêu Giác giật mình: “Cái gì?”
Đường Ninh giải thích: “Ta vừa ra ngoài, thấy Lục Nhã và Tiểu Ý đang ở cùng nhau, không biết nàng đã kể cho họ chưa…”
Đường Ninh vừa dứt lời, phía sau liền truyền đến tiếng bước chân
Chung Ý, Tô Như, Đường Yêu Yêu, Tô Mị, Triệu Mạn cùng Tình Nhi, Tú Nhi, Tiểu Đào, còn có Cầm Kỳ Thư Họa mấy nha hoàn, cùng nhau từ trong viện đi tới, mắt nhìn về phía Tiêu Giác, sắc mặt vô cùng cổ quái
Tiêu Giác biến sắc, lập tức nói: “Ta đi trước!”
Thân là đàn ông mà bị phụ nữ chà đạp, chuyện này đích xác rất mất mặt, đừng nói cả đời không còn mặt mũi gặp người, ít nhất trong vòng vài ngày hắn đừng mong ngẩng đầu lên được
Quan niệm của Chung Ý và Tô Như vẫn còn tương đối truyền thống, Chung Ý nhìn Lục Nhã, nói: “Lục tỷ tỷ, tỷ cũng quá táo bạo rồi, phụ nữ sao có thể…”
Lục Nhã khoát tay, nói: “Hắn lại không giống tướng công nhà các ngươi, vốn là một khúc gỗ, ta đã cho hắn bao nhiêu cơ hội rồi mà không nắm bắt được, chờ thêm nữa, món ngon cũng nguội mất.”
Hổ phụ không sinh khuyển tử, tướng môn không sinh hèn nhát, Lục Nhã tuy là phụ nữ nhưng tác phong làm việc khiến ngay cả Đường Ninh cũng không nhịn được khâm phục
Tiêu Giác rơi vào tay nàng, đời này đừng mong có đường ra
Đường Ninh đang định ra ngoài, Lục Nhã đi tới hỏi: “Đường đại nhân đi đâu vậy?”
Đường Ninh nói: “Đến Kiêu Kỵ doanh một chuyến.”
Lục Nhã nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta có chuyện muốn nhờ Đường đại nhân.”
Đường Ninh hỏi: “Ngươi muốn ta khuyên hắn từ bỏ ý định đến thảo nguyên?”
“Không phải.” Lục Nhã lắc đầu, nói: “Nếu hắn vẫn kiên trì, Đường đại nhân cứ để hắn đi.”
Đường Ninh nhìn nàng, hỏi: “Ngươi đã nghĩ thông suốt rồi?”
Lục Nhã khẽ gật đầu, nói: “Ta cản được hắn nhất thời, không cản được cả đời, hắn ở kinh sư, ta ở kinh sư, hắn đến thảo nguyên, ta liền đi theo thảo nguyên.”
Đường Ninh gật đầu nói: “Được.”
Tuy nói trong một vài chuyện, Tiêu Giác luôn ở thế bị động, nhưng không thể phủ nhận, chuyện này, hắn làm rất ra dáng đàn ông
Bỏ qua phú quý có thể dễ dàng hưởng thụ, đi vào quân doanh vì Tiêu gia gây dựng sự nghiệp, không phải ai cũng có quyết đoán này
Đường Ninh đến Kiêu Kỵ doanh, lại đến Binh bộ một chuyến, sắp xếp chuyện cho Lưu Tuấn và những người khác
Việc điều động Trung lang tướng, Binh bộ không quyết được, còn cần hắn xin chỉ thị Trần Hoàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đường Ninh vào cung, khi được một hoạn quan dẫn đến Ngự Thư phòng thì thấy Tiêu Giác đang quỳ ở cửa
Hắn đi qua bên cạnh, vỗ vai Tiêu Giác rồi đi vào Ngự Thư phòng
Trần Hoàng đang phê duyệt tấu chương, thấy hắn đến bèn đặt bút xuống, nói: “Ngươi cũng vì chuyện của Tiêu Giác mà tới?”
Đường Ninh chắp tay nói: “Tiêu trung lang tướng tự xin điều đến biên quân, thần không thể tự quyết, đến đây xin chỉ thị bệ hạ.”
Trần Hoàng hỏi: “Nghe nói các tử đệ tướng môn khác trong Tả Kiêu vệ cũng muốn xin đổi đi?”
Đường Ninh gật đầu, nói: “Tây Bắc sắp loạn, bọn họ không muốn ở trong cấm quân hưởng thụ an nhàn, muốn tận trung vì nước, lập công dựng nghiệp.”
“Bọn họ có thể đi, Tiêu Giác thì không.” Giọng Trần Hoàng không hề có chút thương lượng, nói: “Tiêu gia chỉ có hắn là con trai độc nhất, nếu hắn xảy ra chuyện gì ở phương Bắc, trẫm biết ăn nói sao với Định Quốc công, sao bàn giao với Hoàng hậu đã mất?”
Đường Ninh chắp tay nói: “Toàn theo bệ hạ định đoạt.”
“Ngươi không cần để ý đến hắn.” Trần Hoàng phất tay, nói: “Hắn thích quỳ thì cứ để hắn quỳ.”
Ý của Trần Hoàng giống với suy nghĩ ban đầu của Đường Ninh, hắn thà để Tiêu Giác ở kinh sư làm một kẻ ăn không ngồi rồi, cũng không muốn để hắn đến phương Bắc mạo hiểm, khiến Tiêu gia tuyệt hậu
Đường Ninh không thể thay đổi ý Trần Hoàng, lúc đi ra khỏi Ngự Thư phòng, nhìn Tiêu Giác một cái rồi nói: “Đứng lên đi, bệ hạ sẽ không đồng ý đâu.”
Tiêu Giác không ngẩng đầu lên, nhỏ giọng nói: “Vậy ta sẽ quỳ đến khi nào ông ấy đồng ý.”
Nếu hắn đã bướng bỉnh như vậy thì mười con trâu cũng không kéo lại được, Đường Ninh hết cách, chỉ có thể về trước
Nghiêm túc mà nói, đây xem như là việc riêng của Trần Hoàng, hắn là người ngoài, không tiện nhúng tay vào và cũng không có cách nào để nhúng tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tình Nhi và Tú Nhi vẫn đang bàn luận chuyện của Lục Nhã và Tiêu Giác, nha hoàn trong phủ ở lâu trong phủ, bị lây nhiễm một bầu không khí nào đó, không một ai là an phận
Bọn họ lại rất sùng bái cách làm “Bá Vương ngạnh thượng cung” của Lục Nhã, trong lời nói còn xem nàng như một thần tượng tinh thần, khiến Đường Ninh có chút lo lắng
Mặc dù hắn cũng khá thích mẫu phụ nữ như Lục Nhã, nhưng điều kiện tiên quyết là nàng là phụ nữ của Tiêu Giác, nhà mình mà có một người như thế, ngay cả chuyện như này cũng bị nàng chủ động, Đường Ninh e là sẽ phát điên mất
May mà trong nhà cũng có hai vị phu nhân lợi hại, nhưng dù là Tô Mị hay Đường Yêu Yêu, so với Lục Nhã vẫn có phần phụ nữ hơn, Đường Ninh bắt đầu có chút thương cảm cho Tiêu Giác
Hôm nay mấy vị phu nhân đều không có ở nhà, chắc là đi dạo phố, Đường Ninh một mình về thư phòng, vừa mới ngồi xuống thì chợt có người đến đóng cửa phòng lại
Đường Ninh ngẩng đầu nhìn Triệu Mạn, kinh ngạc hỏi: “Giữa ban ngày, đóng cửa làm gì?”
Triệu Mạn đi tới, đẩy hắn lên giường, xoạt một tiếng, xé rách áo ngoài của hắn
Từ sau khi bị Hoàn Nhan Yên làm hư, Triệu Mạn cũng tập một chút võ, dù thực lực có hạn, nhưng việc tay không xé quần áo đối với nàng không hề khó khăn
Đường Ninh kinh hãi, nắm tay nàng hỏi: “Ngươi làm gì vậy…”
Triệu Mạn trong miệng hừ hừ hai tiếng, nói: “Ta muốn học Lục tỷ tỷ, thích thì phải mạnh dạn lên…”
“Lên cái gì, lên cái gì…” Đường Ninh kéo nàng theo trên chân, không chút lưu tình mà đánh hai cái vào mông nàng, tức giận nói: “Không học điều tốt lại đi học cái xấu…”
Triệu Mạn đỏ mặt kiều hừ hai tiếng, rồi nằm sấp trên đùi hắn không nhúc nhích
Đường Ninh vừa xoa mông cho nàng vừa nói: “Muốn học thì học Tiểu Như tỷ tỷ và Tiểu Ý tỷ tỷ, không được học Lục Nhã…”
Không có kim cương đừng ôm đồ sứ sống, Lục Nhã có thể thành công là dựa vào thực lực chứ không phải ai cũng có thể học theo
Đường Ninh đau lòng chiếc áo của mình, ác độc mà trừng phạt Triệu Mạn một trận rồi mới khiến nàng ngoan ngoãn nghe lời
Khi Đường Yêu Yêu trở về thì vừa vặn thấy Triệu Mạn mặt đỏ bừng từ thư phòng Đường Ninh đi ra
Nàng đi vào thư phòng, nhìn Đường Ninh, hỏi: “Ngươi lại bắt nạt Tiểu Mạn rồi hả?”
Triệu Mạn không chỉ xé áo ngoài của hắn, mà áo trong cũng bị xé tan nát, Đường Ninh vừa bị nàng xé hỏng quần áo vừa cởi ra, chỉ vào bộ đồ vô tội của mình nói: “Ai bắt nạt ai còn chưa chắc đâu.”
Vì thường xuyên tập võ nên Đường Ninh thuộc dạng mặc quần áo trông gầy, cởi đồ thì có thịt, cơ bắp cũng không quá phô trương mà đường cong lại rõ ràng, rất đẹp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đường Yêu Yêu nhìn thân trên trần trụi của hắn, không khỏi đỏ mặt
Đường Ninh lơ đãng ngẩng đầu lên nhìn một cái, phát hiện Đường yêu tinh đang nhìn mình chằm chằm, trong lòng lập tức dấy lên cảnh giác, bật thốt: “Ngươi muốn làm gì?”
Lục Nhã đã tạo một dấu ấn xấu cho tất cả mọi người, Triệu Mạn còn đỡ, chứ nếu kẻ nổi hứng làm loạn với hắn là Đường yêu tinh, thì hắn tuyệt đối không chống cự lại được…