[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 659: Đánh cược Thục Tú cung
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thục phi tay nắm một tờ giấy hoa tiên, đôi mày thanh tú nhíu lại
Trên giấy này viết một hàng danh tự, chính là danh sách các quan viên Lại bộ phác thảo đề cử cho chức Lễ bộ Thượng thư lần này, tên Thẩm Nghiệp bất ngờ đứng ở vị trí đầu tiên
“Không ổn rồi, đại ca lần này lỗ mãng quá…” Thục phi lộ ra một tia lo lắng trên mặt, nhìn về phía sau lưng, nói: “Ngươi lập tức xuất cung một chuyến, thay ta truyền lời cho Phương thượng thư, nói rằng Lại bộ tuyệt đối không thể đề cử Thẩm Nghiệp làm Lễ bộ Thượng thư...” Thẩm gia cùng Phương gia có mối giao hảo mật thiết, nàng có thể hiểu được việc đại ca muốn tăng thêm lá bài đặt cược cho Nhuận Vương, nhưng điều này quá lộ liễu rồi, một khi bệ hạ nghĩ đến những chuyện khác, kế hoạch của bọn họ vừa mới bắt đầu đã phải chết yểu
Hiện tại tuyệt đối không phải cơ hội để Nhuận Vương từ phía sau bước ra trước sân khấu
Triệu Viên đắc ý gật gù từ ngoài cửa bước vào, nhìn Thục phi, nghi hoặc hỏi: “Mẫu phi, Lễ bộ Thượng thư là Trương Diên, Thẩm Nghiệp là ai?” Phương thục phi giật mình, nghi ngờ nhìn hắn, hỏi: “Sao con biết Lễ bộ Thượng thư là Trương Diên?” “Con vừa từ chỗ phụ hoàng đến, nghe phụ hoàng nói.” Triệu Viên nhìn Phương thục phi, kinh ngạc nói: “Mẫu phi, Trương Diên là ai, sao nghe có chút quen tai?” “Trương Diên chính là cha của tỷ tỷ con ở Trương gia.” Phương thục phi giải thích qua loa, giơ tờ giấy hoa tiên trong tay lên, xem lại một lần, tên Trương Diên xếp ở cuối cùng, theo lẽ thường thì chức Lễ bộ Thượng thư thế nào cũng không tới lượt hắn, chẳng lẽ Lễ bộ đưa lên danh sách, thứ tự lại có sự thay đổi
Triệu Viên cao hứng nói: “Nhạc phụ đại nhân thăng chức sao?” “Ai là nhạc phụ đại nhân của con...” Phương thục phi tức giận liếc nhìn hắn, nói: “Tuổi còn nhỏ mà lời này đã học từ ai, với các cô nương thì con cũng là tam tâm nhị ý...” “Con học từ tiên sinh ạ.” Triệu Viên lẽ thẳng khí hùng nói: “Trong nhà tiên sinh có năm sư nương, con mới chỉ có Vương gia muội muội, Trương gia muội muội, Bạch gia tỷ tỷ, còn thiếu hai người nữa...” Phương thục phi nhìn hắn, hỏi: “Không phải tiên sinh của con chỉ có bốn vị phu nhân thôi sao?” Triệu Viên ngơ ngác, biết mình vừa lỡ lời, suýt nữa khai ra cả hoàng tỷ, hắn đảo mắt nhìn xung quanh, cười ngây ngô: “Tiên sinh chỉ có bốn sư nương thôi, con nhớ nhầm…” Cũng may Phương thục phi không so đo với hắn chuyện này, nhìn hắn, nghiêm túc hỏi: “Con thật sự nghe phụ hoàng nói Lễ bộ Thượng thư mới là cha của tỷ tỷ Trương gia?” Triệu Viên từ trong ngực lấy ra một vật, đưa cho Phương thục phi, nói: “Mẫu phi tự nhìn là biết.” Phương thục phi nhìn vật hình thù kỳ quái như giấy trên tay, nghi ngờ nói: “Đây là cái gì?” “Tiên sinh dạy con xếp ếch xanh nhỏ.” Triệu Viên nói: “Để nó dưới đất theo mông của nó, nó sẽ nhảy về phía trước, mẫu phi có muốn xem thử không, con sẽ để nó nhảy cho người xem.” Phương thục phi lắc đầu, hỏi: “Việc này liên quan gì đến cha của tỷ tỷ Trương gia?” Triệu Viên mở tờ giấy xếp ra, nói: “Lúc con đưa ếch xanh nhỏ cho phụ hoàng, phụ hoàng đã cho con tờ giấy này, con thấy tên nhạc phụ đại nhân ở phía trên.” Phương thục phi dù buồn cười trước việc hai cha con lại lấy tấu chương ra chơi, nhưng trong lòng cũng vui mừng trước việc cha con bọn họ không hề e dè như vậy, khi mở ra thì quả nhiên thấy danh sách ứng cử Lễ bộ Thượng thư mà Lại bộ đề cử, tên Trương Diên bất ngờ được liệt ở vị trí đầu tiên
Nàng nhìn tờ giấy hoa tiên trên tay, kinh ngạc nói: “Sao lại thay đổi thế này…” Triệu Viên ngẩng đầu nhìn nàng, nói: “Mẫu phi, con muốn xuất cung đi tìm tỷ tỷ Trương gia chơi.” Phương thục phi bất mãn liếc hắn một cái, nói: “Chơi gì mà chơi, bài tập hôm nay con làm xong chưa?” Triệu Viên nhìn nàng, vô tội nói: “Tiên sinh nói ở nhà tỷ tỷ Trương gia có náo nhiệt xem, bảo con đi xem náo nhiệt...” “Tiên sinh?” Phương thục phi thì thào một tiếng, trong đầu thoáng chốc liền hiện lên một tia sáng
Nàng thở phào một hơi, lẩm bẩm: “Thảo nào…” Với sự hiểu biết của nàng về đại ca, hắn tuyệt đối không thể nghĩ ra được điều này, nhưng nàng quên mất, ngoài Phương Hồng ra, ở Lại bộ còn có Đường Ninh
Nếu không có hắn ở đây lần này, e là việc tốt lại thành hỏng việc, thậm chí khiến đại kế của các nàng bị chết yểu nửa đường..
Nàng nhìn Triệu Viên đang lấy sách ra đọc, hỏi: “Con đang làm gì vậy?” Triệu Viên ngạc nhiên nói: “Không phải người bảo con đọc sách sao?” Phương thục phi túm lấy sách trong tay hắn, tiện tay ném sang một bên, nói: “Đừng học nữa, đi tìm tỷ tỷ Trương gia của con chơi đi, sau này tiên sinh của con nói gì thì chính là thế đó, cứ nghe lời của tiên sinh là được…” ..
Trương gia
Trương gia ở kinh thành lấy nghề dạy học và thư pháp mà nổi tiếng, môn sinh vô số, đời nào cũng có người đảm nhiệm chức hàn lâm đại học sĩ, là một thế gia thanh quý có tiếng trong kinh
Vị trí đại học sĩ dù không nắm giữ thực quyền, không tham gia triều chính, nhưng địa vị lại vô cùng tôn sùng, từ thường dân đến triều thần đều hết mực kính trọng
Lúc này đang là giờ ngọ yến của Trương gia, mọi người đều chậm rãi dùng cơm, không ai nói chuyện, cũng không ai gây ra tiếng động lớn
Một lúc sau, một tên hạ nhân từ bên ngoài bước vào, nhỏ giọng nói: “Lão gia, Nhuận Vương điện hạ đến.” Trong bữa tiệc, một tiểu cô nương có khuôn mặt xinh đẹp đặt đũa xuống, nhìn một ông lão ở phía trước, nhỏ giọng nói: “Gia gia, cháu ăn xong rồi.” Trương đại học sĩ gật đầu, nói: “Đi đi.” Tuy quy củ Trương gia là trưởng bối chưa rời bàn, vãn bối không được rời bàn, nhưng tiểu cô nương không ra ngoài thì không thể đón Nhuận Vương vào được, mà như vậy, tất cả mọi người phải đứng dậy hành lễ, ngược lại sẽ thêm phiền phức
Nhuận Vương Triệu Viên thường xuyên đến Trương gia nên người nhà Trương gia cũng không còn cảm thấy ngạc nhiên
Sau khi dùng cơm xong, hạ nhân dọn dẹp bát đũa, ông lão lau khóe miệng, nhìn người đàn ông trung niên ở phía dưới, có vẻ vô tình hỏi: “Bệ hạ muốn bổ nhiệm Lễ bộ Thượng thư, người mà Trung Thư tỉnh đẩy ra là ai?” Người đàn ông trung niên nói: “Chính là hài nhi.” Trung Thư tỉnh phụ trách khởi thảo và ban hành chiếu lệnh, từ lâu đã là công việc của viện hàn lâm, Trung Thư tỉnh ở Trần quốc chỉ là cơ quan ban hành chính lệnh chứ không tham gia vào việc triều chính, trong đó phần lớn đều là những quan viên thanh liêm
Lễ bộ trên thực tế cũng giống như vậy, sau khi sự vụ khoa cử đã được chuyển sang Lại bộ thì Lễ bộ đã hoàn toàn trở thành nơi nhàn hạ, nhưng trên danh nghĩa, Lễ bộ vẫn là đứng đầu trong lục bộ, Lễ bộ Thượng thư quyền lực không lớn nhưng vị trí trong lòng sĩ tử, thậm chí cả quan viên lại cao hơn một nửa so với các thượng thư khác
Nếu Trương gia có thêm một vị Lễ bộ Thượng thư ngoài đại học sĩ ra, thì mới thực sự là đứng ở đỉnh của gia tộc thanh lưu
Chỉ có điều, trong triều vẫn còn không ít quan viên có tư lịch và năng lực cao hơn Trương Diên, vị trí này thế nào cũng không tới phiên ông, lần này cũng chỉ là người tượng trưng góp đủ số lượng mà thôi
Ông lão nhìn ông ta, nói: “Trung Thư tỉnh so với Lễ bộ cũng không kém bao nhiêu, con còn trẻ, cứ luyện tập thêm cũng tốt…” Người đàn ông trung niên trong lòng cũng không có chút hi vọng nào về điều này, gật đầu nói: “Hài nhi hiểu rồi…” Trương gia, trong hậu hoa viên
Triệu Viên tiện tay hái một bông hoa, hai tay đưa cho tiểu cô nương, nói: “Tặng cho ngươi.” Tiểu cô nương định nhận lấy thì hắn đột nhiên nói: “Để ta đội lên đầu cho ngươi nhé, bông hoa này đội trên đầu của ngươi chắc chắn sẽ rất đẹp.” Tiểu cô nương mặt đỏ bừng nói: “Vậy cũng được.” Triệu Viên cắm hoa nhỏ lên đầu tiểu cô nương, mắt nhìn chằm chằm vào nàng, cười ngây ngô nói: “Đẹp quá.” Tiểu cô nương bĩu môi nói: “Không đẹp bằng Vương gia muội muội và Bạch gia muội muội.” “Các nàng có vẻ đẹp của các nàng, còn ngươi có vẻ đẹp của ngươi, các ngươi đều đẹp cả…” Triệu Viên thấy tiểu cô nương dường như lại định lên tiếng, vội vàng chuyển chủ đề: “Hôm nay ta đến là để chúc mừng ngươi, cha ngươi sắp làm Lễ bộ Thượng thư…” “Gạt người…” Tiểu cô nương lườm hắn, nói: “Cha bảo là không thể nào ông ấy làm thượng thư được…” Triệu Viên nhìn nàng, hỏi: “Dám đánh cược không?” Tiểu cô nương nói: “Cược cái gì?” Triệu Viên nghĩ nghĩ, nói: “Nếu như cha ngươi làm Lễ bộ Thượng thư, thì ngươi hôn ta một cái.” Tiểu cô nương mặt hơi ửng đỏ, bĩu môi nói: “Vậy nếu như không được thì sao?” Triệu Viên cười khúc khích: “Vậy ta sẽ hôn ngươi một cái.” Tiểu cô nương nhìn hắn, do dự rồi khẽ gật đầu
“Không được giở trò.” Triệu Viên nhìn nàng, giơ ngón út ra, nói: “Ngoéo tay.” Tiểu cô nương cũng duỗi ngón út ra móc với hắn, nói: “Ngoéo tay…”