Như Ý Tiểu Lang Quân

Chương 731: Không đúng. . .




Chương 731: Không đúng..
Túc Thận 50.000 kỵ binh, cho dù đối mặt 200.000 đại quân Trần Sở cũng không e ngại
Lần này xuất động năm vạn người, ở mức độ rất lớn là vì phô trương thanh thế và trấn nhiếp, cứng đối cứng có thể nhỏ đến cực điểm
Dù sao, các bộ lạc dưới trướng Tứ công chúa, đều là người Túc Thận, giữa bọn họ không có thâm thù đại hận, càng không có tranh chấp dân tộc, làm sao lại cùng bọn họ thật sự liều mạng
Hàn Lặc tay cầm lệnh phù, đi ra đại trướng, trên mặt lộ ra vẻ khoái trá tươi cười
Ngày đó trên tỷ thí, hắn tuy không bị phía Tứ công chúa làm nhục thân thể, nhưng lại bị bọn họ vũ nhục linh hồn, về sau mỗi lần nghĩ đến việc này, đều hận nghiến răng
Nàng nhìn mấy tên thủ lĩnh đang đi tới, nói: "Chỉnh đốn binh mã, ngày mai xuất phát
Bộ Ô Duyên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn hai mươi vị thủ lĩnh bộ lạc tạm thời thuộc hạ Hoàn Nhan Yên tập hợp một chỗ, hoặc lo hoặc sợ, lòng người hoang mang
"Tam vương tử đã lệnh cho Hàn Lặc triệu tập 50.000 binh mã..
"Tứ công chúa, chúng ta phải làm gì
"Lão Khả Hãn chết rồi, đại vương tử cũng đã chết, nếu không thì, chúng ta hay là đầu hàng đi, đều là đồng tộc, Tam vương tử hẳn là sẽ không đối xử với chúng ta thế nào..
"Hàng, cuộc sống của chúng ta sẽ tốt hơn sao, còn không phải giống như trước đây
"Tứ công chúa, ngài quyết định đi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
..
Hoàn Nhan Yên ngồi ở vị trí trên cùng, nhìn đám người tranh luận, nói: "Người của các bộ tộc lần lượt rút lui một trăm dặm, ngoài ra, ta tự có sắp xếp
Đại quân tiếp cận, để tộc nhân không có sức chiến đấu tạm lánh, hoàn toàn chính xác sẽ tiêu trừ một chút nguy hiểm, coi như đến lúc đó Tứ công chúa xảy ra chuyện gì, bọn họ đối mặt đại quân Tam vương tử, cũng còn có đường lui
Lúc này, trực tiếp đối đầu với Tam vương tử, ngược lại không phải một lựa chọn sáng suốt
Đại quân xuất chinh, không thấy máu làm sao về, vạn nhất bị xem là ví dụ cổ vũ sĩ khí, giết một người răn trăm người, họ tìm ai để nói rõ lẽ phải
Một bên khác, Đường Ninh ngồi trong trướng, nhìn Tiêu Giác ôm một cái đùi cừu nướng gặm, hỏi: "Lục Nhã đâu
Ba tháng trước, hắn còn đối với đùi dê tránh không kịp, bây giờ lại ăn ngon lành, đủ thấy hắn là một gã không tim không phổi, chưa bao giờ nhớ bài học
Sau hồi lâu không ăn đùi cừu nướng, Tiêu Giác đặt nó xuống, nói: "Ta để nàng ở lại Phong Châu
Từ trước đến nay như hình với bóng bọn họ, mà giờ lại tách ra, Đường Ninh nhìn hắn, hỏi: "Nàng có thai
Mặt Tiêu Giác hiếm khi đỏ lên, lảng sang chuyện khác: "Con ngựa hoang nhỏ kia ngươi bắt được chưa
Hắn không phủ nhận, chính là gián tiếp thừa nhận, Đường Ninh lắc đầu, hắn đến thảo nguyên là vì hoàn thành nhiệm vụ, vì hòa bình thế giới, còn cầm thú như Tiêu Giác lại là đến sinh con
"Cầm thú
Đường Ninh nhìn hắn một cái, không hề che giấu sự khinh bỉ trong mắt
Tiêu Giác hỏi: "Vậy ngươi rốt cuộc có bắt được Tứ công chúa không
Đường Ninh ho nhẹ một tiếng, nói: "Bắt được..
..
Tam vương tử phái 50.000 đại quân đến bức hàng Tứ công chúa, dưới trướng nàng rất nhiều bộ lạc đã sớm rút lui một trăm dặm, không ai biết tình hình phía trước thế nào
Nhưng hơi suy nghĩ một chút, cũng biết kết cục của công chúa sẽ không tốt, 50.000 đối 10.000, kết cục ra sao, cần gì phải nghĩ
Trên thảo nguyên mênh mông, mấy kỵ binh đang phóng ngựa phi nước đại
Trinh sát là một binh chủng quan trọng trên chiến trường, họ đi trước đại quân, nhiệm vụ chủ yếu là trinh sát địch tình, thăm dò số lượng quân địch, động tĩnh, và có mai phục hay không, vân vân..
Tuy trong lòng bọn họ hết sức rõ về quân số và chiến lực của Tứ công chúa, nhưng làm trinh sát, vẫn không thể khinh thường
Địa hình thảo nguyên không phức tạp, nơi nào có rừng cây, sơn cốc, nguồn nước, họ đều nắm rõ, Tứ công chúa chỉ có một vạn người, cho dù có mai phục, cũng không thể thay đổi được kết cục
Bốn trinh sát đi vào một khu rừng, đang định thúc ngựa tiến lên, bỗng từ hướng khác vang lên tiếng gió rít "Hưu" "Hưu", ngựa của họ trúng tên, bốn người không kịp chuẩn bị lăn xuống ngựa, chưa kịp phản ứng, đã bị những bóng người xông ra từ rừng ghì chặt xuống đất
"Lại bắt được bốn tên
"Mấy người thảo nguyên này, vẫn rất cẩn thận nha..
"Đừng lảm nhảm, đi chặn ở phía sau sườn cỏ kia..
..
Bốn trinh sát bị trói chặt như bánh chưng, miệng cũng bị nhét kín, nhìn đám người Hán xuất hiện từ trong rừng, mặt hoảng sợ đến tột độ
Cách nơi đây năm mươi dặm về phía tây
Một tổ trinh sát khác hành quân trên thảo nguyên, một người trong đó cười nói: "Tứ công chúa chỉ có một vạn quân, Hàn Lặc thống lĩnh còn phái trinh sát làm gì, cứ trực tiếp phái đại quân đến bộ Ô Duyên bắt họ là được
Người dẫn đầu nhìn hắn một cái, nói: "Ăn nói ngu xuẩn, cẩn thận chút, một vạn quân đánh không lại năm vạn quân, nhưng lấy mạng chúng ta thì dễ thôi
Người kia nhìn xung quanh, thúc ngựa lên sườn cỏ, nói: "Nơi này sao có thể mai phục, phía trước nhiều nhất mai phục vài trăm người..
"A...bị phát hiện rồi..
Hắn vừa dứt lời, dưới sườn cỏ vang lên âm thanh
Sắc mặt tên trinh sát kia đại biến, kinh hãi nói: "Ai đó
Ba người dưới sườn cỏ đang định bỏ chạy, lại bị mấy chục kỵ binh từ sau sườn cỏ xông ra bao vây
Cách đó một trăm dặm về phía sau
50.000 đại quân đang chậm rãi hành quân trên thảo nguyên
Các bộ tộc Túc Thận vốn tản mát khắp thảo nguyên, sau khi bộ Hoàn Nhan thống nhất các bộ tộc Túc Thận, việc quản lý thống nhất, các bộ từ từ chuyển đến một khu vực tập trung, từ lúc đại quân bắt đầu tập kết đến khi đến bộ Ô Duyên của Tứ công chúa, chỉ cần ba ngày là đủ
Hàn Lặc ngồi trên lưng ngựa, quay đầu lại hỏi: "Có thám tử nào trở về chưa
Tên thủ lĩnh kia lắc đầu, nói: "Từ nửa ngày trước đã không có ai trở về
Mặt Hàn Lặc lộ ra vẻ nghi ngờ, hắn phái đi mười mấy tổ thám tử, mỗi hai canh giờ phải trở về báo cáo, liên tiếp nửa ngày không ai về, là chuyện cực kỳ bất thường
Hắn trầm mặt, khẽ nói: "Có chuyện gì vậy, chẳng lẽ xảy ra ngoài ý muốn
Tên thủ lĩnh kia thúc ngựa tiến lên, nói: "Nơi này đã là địa phận của Tứ công chúa, có thể đám thám tử kia đi quá gần, bị người của Tứ công chúa bắt rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại quân tiến lên không nhanh, không có trinh sát, cũng giống như không có mắt, không biết tình hình phía trước, tình huống này khiến trong lòng Hàn Lặc có chút không chắc, nắm chặt dây cương ngựa, hỏi: "Phía trước không có mai phục chứ
Tên thủ lĩnh kia nhìn về phía trước, cười nói: "Hàn Lặc thống lĩnh nhìn xem, chỗ này làm gì có chỗ nào mai phục, phía sau ngọn núi kia, nhiều nhất là một vạn người, chúng ta có năm vạn người, cho dù người của Tứ công chúa mai phục hết ở đó, thì có ích gì..
Hắn vừa dứt lời, mặt đất dưới chân bỗng rung chuyển
Sắc mặt Hàn Lặc biến đổi, lớn tiếng nói: "Có mai phục
Hắn phất tay, nói: "Toàn quân đề phòng
Tên thủ lĩnh kia nhìn về phía trước, kinh hãi nói: "Tứ công chúa thật sự muốn cứng đối cứng với chúng ta sao
Năm vạn người đối một vạn người, Hàn Lặc trong lòng vẫn nắm chắc, phía trước là những sườn cỏ liên tiếp, không thấy rõ bóng dáng quân địch, nhưng mặt đất rung chuyển, cho thấy phía trước có một lượng lớn kỵ binh đang đến gần
Hàn Lặc ngồi trên lưng ngựa, cảm nhận được mặt đất rung chuyển càng lúc càng lớn, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, lẩm bẩm nói: "Âm thanh này, không đúng..
Hắn sinh ra và lớn lên ở thảo nguyên, tự nhiên biết kỵ binh trên thảo nguyên phi nước đại thế nào, đừng nói 10.000, cho dù 50.000 kỵ binh, phát ra âm thanh cũng không nghẹn như vậy, độ rung chuyển của mặt đất cũng không lớn như vậy..
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy trên sườn cỏ xuất hiện một đường kẻ, dưới ánh mặt trời, phát ra ánh sáng chói mắt, làm người ta không mở được mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.