Chương 900: Ân đoạn nghĩa tuyệt
Phủ Hoài Vương
Một cỗ xe ngựa lộng lẫy dừng ở cửa vương phủ, lính gác cổng nhìn thấy chữ "Tiêu" được khảm viền vàng trên màn xe, mặt trở nên nghiêm túc, lập tức đi lên trước, cung kính nói với người trẻ tuổi vừa xuống xe: "Bái kiến Tiêu tướng quân
Tiêu Giác nhìn hắn, hỏi: "Điện hạ có ở đây không
Người gác cổng gật đầu nhẹ, đáp: "Xin Tiêu tướng quân đợi một lát, tiểu nhân sẽ đi báo
Tiêu Giác xua tay: "Không cần, ta tự mình vào tìm hắn
Khi hắn nhanh chân bước về phía vương phủ, người gác cổng liền lập tức ngăn lại: "Tiêu tướng quân, đây là quy củ do điện hạ lập ra, dù là ai đến, đều phải báo trước đã..
Sắc mặt Tiêu Giác trầm xuống, nhìn vào bên trong phủ Hoài Vương, giọng lạnh lùng nói: "Triệu Duệ, ra gặp ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn kìm nén cơn giận mà cất lời, chỉ một thoáng, trong phủ Hoài Vương, như có một tiếng sấm nổ vang
Trong lương đình bên hồ, Hoài Vương đang cùng một người đánh cờ, chợt ngẩng đầu, buông quân cờ trắng đang cầm, nói: "Ta xin chịu thua ván này
Phúc Vương xoa xoa cái bụng béo múp của mình, đáp: "Đi đi
Hoài Vương rời khỏi đình nghỉ mát, đi vài bước, lại quay đầu nói: "Đừng có động vào quân cờ của ta
Phúc Vương hừ lạnh một tiếng, nói: "Ha ha, đánh cờ với đàn em còn muốn gian lận, ngươi nghĩ vương thúc này không biết xấu hổ sao
Sau khi Hoài Vương rời đi, Phúc Vương nhìn xung quanh một chút, liền di chuyển vài quân cờ đen trên bàn cờ, lắc đầu: "Không động đến ngươi, động đến ta có được không
Hoài Vương rời khỏi đình bên hồ, đi ra phía cửa phủ, thấy Tiêu Giác vẫn đứng bên cạnh xe ngựa, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, bèn bước tới hỏi: "Tiêu tướng quân đại giá quang lâm, có chuyện gì
"Yên tâm, ta không đến tìm ngươi đánh nhau
Tiêu Giác lạnh lùng đáp một câu, mặt trầm xuống đi thẳng vào trong vương phủ
Hoài Vương khựng lại, sau đó mặt nở một nụ cười
Tiêu Giác và hắn đều mất mẹ từ nhỏ, khi đó hắn được Tiêu hoàng hậu nuôi nấng, Tiêu Giác cũng thường xuyên vào cung chơi, hai người đã không ít lần đánh nhau, cũng không ít lần liên thủ đánh cho bọn hoàng tử, quyền quý dám bắt nạt mình răng rơi đầy đất
Một người là em trai Tiêu hoàng hậu, một người là con nuôi của Tiêu hoàng hậu, hai người trạc tuổi nhau, đùa giỡn thì đùa giỡn, khi gặp chuyện bất bình thì không chút do dự đứng chung chiến tuyến
Về sau Tiêu hoàng hậu qua đời, Tiêu Giác liền không vào cung nữa, hai người cũng ít gặp nhau
Câu nói vừa rồi của Tiêu Giác đã khơi dậy một loại hồi ức sâu kín trong lòng Hoài Vương, khi định thần lại, thấy đám lính gác cổng nhìn Tiêu Giác đang đi tới mà mặt mày khó xử, bèn vẫy tay với họ, nói: "Chỗ này không cần để ý nữa, các ngươi lui đi
Trong phủ Hoài Vương, Tiêu Giác ngồi ở vị trí khách quý, nhìn Hoài Vương, nói: "Chúng ta lâu rồi không có ngồi đối diện mặt nhau thế này mà nói chuyện
Hoài Vương tự mình rót trà cho hắn, nói: "Cũng phải mấy chục năm rồi
Tiêu Giác nói: "Đúng 19 năm
Hoài Vương ngồi đối diện Tiêu Giác, chuyển chủ đề: "Hôm nay sao ngươi lại rảnh tới vương phủ thế này, không cần ở nhà bồi phu nhân à
Tiêu Giác không tiếp lời hắn, nhìn Hoài Vương nói: "Dương phi nương nương mất 22 năm, Hoàng hậu nương nương mất 19 năm
Ngón tay Hoài Vương đang nâng chén trà lên bỗng run rẩy, vài giọt nước trà rơi xuống bàn
Hắn không đổi sắc mặt mà nhấp một ngụm trà, nói: "Nói ra thì, giỗ Hoàng hậu nương nương sắp đến, bản vương dự định vài ngày nữa đến trước mộ nàng tế bái một phen, Tiêu tướng quân muốn cùng bản vương đi chung không
Tiêu Giác lộ ra một nụ cười tự giễu: "Chúng ta có xứng sao
Sắc mặt Hoài Vương hơi thay đổi, hỏi: "Tiêu tướng quân có ý gì
Tiêu Giác hít sâu, nhìn hắn hỏi: "Đã nhiều năm như vậy, lẽ nào ngươi không hề phát hiện ra, cái chết của Dương phi và tỷ tỷ đều rất kỳ quặc sao
Hoài Vương đặt chén trà xuống, nói: "Thái Y viện sớm đã kết luận, mẫu phi và nương nương đều nhiễm bệnh mà chết, có gì kỳ quặc, lẽ nào chúng ta không tận mắt nhìn thấy sao
Tiêu Giác nhìn hắn, nghiến răng nói: "Ngươi thật sự tin những chuyện ma quỷ đó của bọn họ sao
Hoài Vương nhíu mày, nói: "Rốt cuộc là ngươi có ý gì
Trong mắt Tiêu Giác hiện lên một tia tơ máu, nói: "Là Đường gia, chính Đường gia và Đường huệ phi đã hại chết Dương phi và nương nương
Vẻ mặt Hoài Vương hiện lên sự khó tin, đột nhiên đứng dậy, nhìn Tiêu Giác, nghiêm nghị nói: "Ngươi nói cái gì
"Đường Huệ phi muốn trở thành chủ hậu cung, Dương phi và nương nương đều là chướng ngại của ả
Tiêu Giác nhắm mắt lại, rồi chậm rãi mở ra, nói: "Cho nên nàng đã hại chết Dương phi, hại chết nương nương
"Đường gia, Đường Huệ phi..
Hoài Vương nghiến chặt răng, một lát sau mới thở dài, chậm rãi ngồi xuống, nói: "Đám huynh đệ Đường gia và Đường Huệ phi chết cũng đáng kiếp, xem như đã báo thù cho mẫu phi và nương nương rồi..
Tiêu Giác ngẩng đầu nhìn hắn, hỏi: "Ngươi thật sự cho rằng, thù của Dương phi và nương nương đã trả xong rồi sao
Hoài Vương nhìn hắn, đáp: "Anh em Đường Hoài đã đầu rơi xuống đất, Đường Huệ phi ta cũng tận mắt nhìn thấy nàng treo cổ tự tử, lẽ nào ngươi vẫn còn chưa hả giận, muốn móc bọn họ ra mà quất vào thi thể sao
"Bọn chúng chết rồi, nhưng kẻ chủ mưu vẫn đang sống khỏe re
Tiêu Giác nhìn chằm chằm vào mắt Hoài Vương, hỏi: "Ngươi cho rằng chỉ với Đường gia, chỉ với một ả Huệ phi, là có thể hại chết Dương phi và hoàng hậu sao
Hoài Vương cuối cùng cũng nhận ra điều gì, ánh mắt thờ ơ nhìn về phía Tiêu Giác, nói: "Tiêu tướng quân, nói cẩn thận
Tiêu Giác đột ngột đập bàn, túm lấy cổ áo Hoài Vương, nghiến răng: "Trong lòng ngươi tự rõ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào
Hoài Vương lắc đầu, nói: "Ta không rõ ràng
"Hỗn trướng
Đáp lại hắn là một cú đấm nén giận của Tiêu Giác, Hoài Vương lảo đảo lùi lại mấy bước, lau đi vết máu nơi khóe miệng, nhìn Tiêu Giác: "Nể mặt nương nương, coi như ta không nghe thấy những lời ngươi vừa nói
Tiêu Giác khạc một bãi, rồi lại đấm tiếp một cú
"Làm càn
Mặt Hoài Vương lộ ra một tia âm trầm, một tay tóm lấy cổ tay Tiêu Giác, một tay khác nắm đấm đập thẳng vào mặt hắn
Tiêu Giác không tránh né, tay còn lại vung nắm đấm đập thẳng vào ngực Hoài Vương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ầm
Ầm
Trên mặt Tiêu Giác xuất hiện một vết bầm đen, Hoài Vương lùi lại mấy bước, ôm ngực, trên mặt hiện lên một tia huyết sắc không bình thường
Lúc đám hạ nhân vương phủ nghe tiếng chạy tới, thì Tiêu Giác và Hoài Vương đều đã bị thương, đám hạ nhân hoảng sợ, nhìn hai người đang đánh nhau, vội nói: "Tiêu tướng quân, điện hạ, hai vị đừng đánh nữa, đừng đánh nữa..
Tiêu Giác đạp ngã một người, tức giận nói: "Cút ngay
Hoài Vương sắc mặt âm trầm, nói: "Hôm nay bản vương phải dạy dỗ tốt tên này một trận, ai cũng không được nhúng tay vào
Đám hạ nhân phủ Hoài Vương đứng trân tại chỗ, tiến không xong, lui cũng không được
Tiêu tướng quân không chỉ là Đại tướng quân Tây Môn Vệ, mà còn là quốc cữu, dù là Hoài Vương điện hạ cũng phải gọi hắn một tiếng cậu, mà điện hạ thì trước giờ đều ôn tồn lễ độ, đám hạ nhân vương phủ lại chưa từng thấy bộ dạng này của hắn bao giờ
Hai người này đánh nhau, những kẻ như bọn họ làm sao chen vào tay được
Nhìn hai người ngươi một quyền, ta một cước, đánh lộn như du côn, đám hạ nhân vương phủ gấp như kiến bò trên chảo nóng, có một tên lanh lợi nhanh chóng hoàn hồn lại, liền nói: "Nhanh, nhanh đi mời vương phi tới
Ầm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Giác đấm một quyền cuối cùng vào vai Hoài Vương, Hoài Vương cũng tung một chưởng vào ngực Tiêu Giác, hai người cùng lùi lại mấy bước, đứng cách nhau vài bước, thở dốc, căm phẫn nhìn đối phương
Một lát sau, cơn giận trên mặt Tiêu Giác dần tan đi, hắn nhìn Hoài Vương bằng ánh mắt thất vọng tột độ, khẽ nói: "Họ Triệu, hai ta, từ hôm nay, ân đoạn nghĩa tuyệt
Mặt Hoài Vương âm trầm, hỏi: "Giữa hai ta có ân nghĩa gì
Tiêu Giác cuối cùng nhìn hắn một cái, rồi cũng không quay đầu lại mà rời đi
Hắn không còn nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Hoài Vương, tự nhiên cũng không nhìn thấy tia bi thương sâu kín trong mắt Hoài Vương khi nhìn bóng lưng hắn khuất dần
Phủ Hoài Vương
Nghe tin Hoài Vương và Đại tướng quân Tây Môn Vệ Tiêu Giác đánh nhau, Hoài Vương phi liền chạy về phía này, từ xa thấy Tiêu Giác mặt mày sưng vù đi ra, nàng vội vàng bước nhanh hơn, gạt mấy thị nữ phía sau ra, chạy nhanh qua người Tiêu Giác, chạy vào trong nhà
Mấy thị nữ vội vã đuổi theo, cùng Tiêu Giác thoáng gặp mặt
"Dừng lại
Tiêu Giác đã đi được vài bước, bỗng nhiên dừng lại, quay đầu, nhìn một thị nữ của phủ Hoài Vương, lớn tiếng nói: "Ngươi quay đầu lại!"