[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tối hôm qua thanh tiến độ vẫn là 0, hôm nay liền biến thành hai phần trăm, mà đêm nay Tần Vũ duy nhất làm việc chính là tu luyện
Cơ bản có thể xác định thanh tiến độ và tu luyện có liên kết
Tần Vũ ở trong lòng tính toán
'Ta tối hôm qua lần đầu tiên tu luyện, lãng phí không ít thời gian, đối với công pháp cũng không quá quen thuộc, tu luyện hiệu suất quá thấp
'Nếu như dựa theo tốc độ bình thường, ta một đêm hẳn là có thể tăng năm phần trăm, khoảng hai mươi ngày là có thể đạt tới một trăm phần trăm, thu hoạch được một lần cơ hội phục chế thiên phú
Tần Vũ trong lòng còn có chút nhỏ mong chờ
'Không biết lần sau có thể phục chế thiên phú cấp bậc gì
Rửa mặt qua loa xong, Tần Vũ hướng nơi làm việc của mình đi đến
Tối hôm qua dùng một viên Tích Cốc đan, đến giờ Tần Vũ vẫn không hề có cảm giác đói bụng
Cầm cái chổi, Tần Vũ rất nhanh đã đến Minh Nguyệt quảng trường
Đúng như dự đoán hôm qua, Minh Nguyệt quảng trường chỉ là một quảng trường nhỏ cỡ sân bóng rổ, vài cây cột nhỏ đứng quanh quảng trường, trên quảng trường chỉ có vài lá cây nhỏ
Vả lại vị trí nơi này tương đối khuất, hầu như không có ai lui tới, rất dễ quản lý
Chẳng mấy chốc, Tần Vũ đã quét dọn sạch sẽ Minh Nguyệt quảng trường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
'Ở Huyền Thiên tông này, cuộc sống thoải mái nhất chắc chắn đã bị ta, Tần Vũ, chiếm mất rồi
Tần Vũ trong lòng đắc ý nghĩ
Bây giờ không có việc gì làm, Tần Vũ quyết định đến chỗ Lý Chính Thông phụ trách ở Phong Diệp quảng trường xem sao
Phong Diệp quảng trường cách Minh Nguyệt quảng trường không xa, đi bộ cũng chỉ mất khoảng hai mươi lăm phút
Đúng như tên gọi, trên quảng trường Phong Diệp trồng đầy cây phong
Bây giờ đang là đầu thu, nhưng nhiệt độ trên núi thấp, lá phong đã chuyển sang màu đỏ rực, đây là mùa đẹp nhất của Phong Diệp
Một cơn gió thổi qua, vô số lá phong tựa như đàn bướm rơi xuống
Bất kỳ ai nhìn thấy cảnh tượng này, đều sẽ phải há miệng, cảm thán một tiếng, "Thật đẹp
Nhưng
Nếu ngươi định đứng ở chỗ này mà thưởng thức phong cảnh một lát, e là không được, vì ngươi sẽ nghe thấy có tiếng người không ngừng cằn nhằn
Phong Diệp rụng càng nhiều, tiếng chửi rủa càng nhanh, chửi càng dữ dội
Kẻ cằn nhằn này, chính là Lý Chính Thông phụ trách khu vực vệ sinh này
Giờ phút này, Lý Chính Thông đang cúi đầu, khom người, cố hết sức quét một chỗ lá phong gom lại một chỗ
Một cơn gió thổi qua, lá phong ào ào rơi xuống, tất cả công sức của Lý Chính Thông vừa rồi đều đổ sông đổ biển, chỉ có thể làm lại từ đầu
"Tiểu Thông, ngươi quá thảm rồi, chuyện này ngươi làm cả ngày cũng không hết
Lý Chính Thông cố hết sức ngẩng đầu, mặt đã đầy mồ hôi
Một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, ở nhà đều được cha mẹ cưng chiều, hầu như chưa từng làm việc gì
Kết quả vừa vào tông môn, đã gặp phải cuộc sống mệt nhọc như vậy
Điều này khiến Lý Chính Thông rất tuyệt vọng
Quét không xuể, căn bản quét không xuể
Lý Chính Thông đặt mông ngồi xuống đất, vẻ mặt cầu xin nhìn Tần Vũ, "Vũ ca, vận khí của ta kém quá
Tần Vũ vỗ vỗ vai Lý Chính Thông, dùng giọng điệu đại ca giang hồ an ủi:
"Tiểu Thông à, ngươi phải học cách thích ứng, sau này chuyện xui xẻo còn nhiều nữa
Lý Chính Thông nghe xong, trong lòng càng tủi thân
Thấy tiểu đệ mình khổ sở như vậy, Tần Vũ cảm thấy mình nhất định phải lấy bảo bối dưới đáy hòm ra
"Lý Chính Thông
Tần Vũ nghiêm túc nói: "Hôm nay ta sẽ truyền thụ cho ngươi « Mười hai kế sờ cá của dân công », giúp ngươi thoát khỏi cảnh khốn cùng
Lý Chính Thông vểnh tai, chăm chú lắng nghe
Mặc dù Lý Chính Thông không biết Vũ ca muốn nói gì, nhưng Lý Chính Thông biết, lời Vũ ca nói chắc chắn rất quan trọng
Chỉ thấy Tần Vũ giơ một ngón tay lên, chậm rãi nói:
"Thứ nhất, dân công chúng ta là người, không phải trâu ngựa trong dây chuyền sản xuất, chúng ta phải học cách nghỉ ngơi
"Vậy lúc nào thì có thể nghỉ ngơi, là lúc không có ai, lúc người kiểm tra không có ở đó, lúc đi ị đi đái..
"Thứ hai, làm sao để người khác nhìn một cái đã biết mình làm rất nhiều việc
"Lấy ví dụ quét dọn vệ sinh của ngươi, ngươi phải để người kiểm tra tận mắt thấy ngươi đã làm những gì, để thành quả lao động được phơi bày ra bên ngoài
Lý Chính Thông khiêm tốn thỉnh giáo, "Vũ ca, ta nên làm như thế nào
"Đơn giản, ngươi chỉ cần gom đống lá cây này, chất đống càng nhiều càng tốt, đừng gom được một chút rồi lại mang ngay ra chỗ thùng rác
"Vì sao
Lý Chính Thông có chút không hiểu
"Sao mà ngốc thế
Lá cây ngươi mang đến thùng rác thì ai thấy, người kiểm tra tới thấy cả đống lá cây dưới đất còn tưởng là ngươi không có làm gì
"Nhưng nếu ngươi gom lá cây chồng chất ở đó, người kiểm tra sẽ biết không phải là ngươi không làm, mà là lá cây quá nhiều làm không hết, lá cây cứ rụng mãi, như thế thì không phải lỗi của ngươi
Lý Chính Thông như mở ra một thế giới mới
"Vũ ca ngươi thông minh quá, cái này mà cũng nghĩ ra được
Tần Vũ nâng cằm nhỏ lên, cười nói: "Đây chỉ là một góc băng sơn trí tuệ của ngươi thôi, ta lại truyền thụ cho ngươi kế thứ ba, làm sao không làm gì mà người khác vẫn cảm thấy ngươi bận tối mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"..
Đến khi đem toàn bộ « Mười hai kế sờ cá của dân công » truyền thụ xong, thời gian đã qua một canh giờ
Tần Vũ vỗ vỗ Lý Chính Thông, "Làm tốt lắm, ta về trước đây
"Cung tiễn Vũ ca
Lý Chính Thông ngữ khí cung kính, đầy biết ơn
Nếu không phải nhờ Vũ ca hóa thân Thần Tiên hạ phàm, hôm nay hắn chắc là đã mệt chết ở chỗ này rồi
Trên đường trở về, Tần Vũ thở dài
'Thiên Chuy Bách Luyện, thiên phú này dường như đã bắt đầu phát huy tác dụng, nhiều vị trí thế mà hết lần này đến lần khác rút trúng Phong Diệp quảng trường, đúng là xui tận mạng
Nghĩ đến lá phong cứ liên tục rơi, Tần Vũ lại thấy đau đầu, quét cái này bao giờ mới xong
'Quả nhiên, không có so sánh ta cũng không biết vận khí của mình tốt bao nhiêu
Tần Vũ quyết định trên đường về, sau này những lúc ban ngày rảnh rỗi cũng phải dùng để tu luyện
Như vậy chỉ cần khoảng mười ngày là có thể đạt thanh tiến độ đạt đến trăm phần trăm
Phục chế được một thiên phú mạnh mẽ, nhanh hơn cả đệ tử nội môn đạt đến Trúc Cơ kỳ, để tất cả trưởng lão tông môn đều phải lộ ra vẻ khiếp sợ
Từ đó mở ra con đường Đại Đế giả của Tần Vũ ta
Nghĩ đến đây, khóe môi Tần Vũ không khỏi nhếch lên, phát ra tiếng cười "Khanh khách"
Đến khi Tần Vũ quay trở lại Minh Nguyệt quảng trường, nhìn thấy khung cảnh ngổn ngang bừa bãi trước mặt, nụ cười trên mặt Tần Vũ lập tức cứng đờ
"Cái thằng đáng chém ngàn đao kia, sao mà không có ý thức thế, tùy tiện phóng uế lung tung, ta nguyền rủa ngươi sinh con ra không có hậu môn
Tần Vũ tức giận chửi ầm lên trong không trung
Chỉ thấy một đống vật dơ bẩn cao gần nửa người chồng chất trên quảng trường, những chỗ còn lại thì lấm tấm vô số đống lớn nhỏ không đều những vật dơ bẩn
Chúng khác nhau về màu sắc, hình dạng, chỉ có mùi vị là giống nhau, có thể nhận ra chúng không phải là chất thải của cùng một loài
Chửi thì cứ chửi, nhưng mình phải quét dọn chỗ này trước khi người kiểm tra tới
Một khi kiểm tra không đạt, thì toàn bộ điểm cống hiến tháng này sẽ bị trừ hết
Điểm cống hiến thì tương đương tiền tệ của tông môn, có thể mua linh đan diệu dược, thần thông công pháp, đối với đệ tử Huyền Thiên tông mà nói rất là quan trọng
Tần Vũ tìm ở gần đó một chiếc xe đẩy nhỏ và một cái xẻng, dùng khăn giấy bịt mũi, trừng mắt rồi bắt đầu làm
Bỗng dưng, Tần Vũ có chút hoài niệm rừng lá phong của Lý Chính Thông
Thằng hề đúng là chính ta!..