Buổi chiều, Chu Tử Văn từ trong giấc ngủ mơ tỉnh lại, nhìn thời gian, đã hơn hai giờ
Bên cạnh, hai chị em nhà họ Trần đã sớm bắt đầu làm việc
Duỗi người một cái, Chu Tử Văn xuống giường
Đi ra sân, hắn quan sát những hạt giống mình gieo hôm qua, thấy không có vấn đề gì thì tưới thêm chút nước
Để cây nhanh lớn, hắn định làm chút phân bón
Tuy rằng kỹ năng trồng trọt của hắn chưa nhập môn, nhưng làm phân bón đơn giản thì vẫn biết cách
Nguyên liệu đều có sẵn, trong thôn có thể kiếm được
Lúc hắn chuẩn bị làm phân bón, Chu Kiến Quốc tìm đến
Vừa thấy hắn, Chu Tử Văn đã biết, lại có việc đến rồi
"Kiến Quốc ca, sao vậy
Chu Tử Văn hỏi
"Tử Văn, chân của chú Hoàng trong thôn bị một vết cắt lớn, ta sợ xử lý không ổn..
Chu Kiến Quốc có chút ngại ngùng nói
"Ta đi xem thử
Chu Tử Văn bỏ dở việc đang làm, để Đạp Vân và Tiểu Bất Điểm ở nhà, quay người đi theo Chu Kiến Quốc rời đi
Họ là nhân viên y tế nên cứ có bệnh nhân thì phải gác hết mọi việc mà đến chăm sóc trước
Dù sao cứu người như cứu hỏa, có khi chậm một chút cũng là liên quan đến tính mạng
May mà lần này không quá gấp, chỉ là bị thương do cắt thôi
"Kiến Quốc ca lát nữa anh xử lý, ta đứng bên xem
Trên đường đi tới phòng y tế, Chu Tử Văn nói với Chu Kiến Quốc
"Vết thương của chú Hoàng hơi lớn, ta sợ không được
Chu Kiến Quốc mặt lộ vẻ khó xử
"Không sao, ai mà chẳng có lần đầu, vết thương lớn thì cách xử lý cũng như vậy thôi, yên tâm, có ta ở bên cạnh quan sát mà
Chu Tử Văn khích lệ
"Vậy cũng được, nếu có chỗ nào ta làm không đúng thì anh phải nhắc ta đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Được Chu Tử Văn cổ vũ, Chu Kiến Quốc có chút động lòng
Cơ hội thực hành thế này rất khó có được đối với hắn
Nếu không phải là trước giờ chưa xử lý vết thương nào lớn như vậy thì hắn đã tự làm được rồi
"Ừ
Chu Tử Văn gật đầu, sau đó nói thêm vài lời động viên
Trên đường đi, hắn cũng đã nắm rõ tình hình bệnh nhân
Do chú Hoàng trong thôn khi làm việc không cẩn thận bị đá quệt vào chân gây thương
Vết thương không sâu lắm, chỉ là hơi dài, chắc khoảng một ngón tay
Với y thuật của Chu Kiến Quốc, mấy vết thương nhỏ này hoàn toàn có thể xử lý được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi bàn bạc xong thì hai người cũng đến phòng y tế
Để Chu Kiến Quốc luyện tập, chuyện này chắc chắn không thể nói thẳng ra trước mặt người ta được, chỉ có thể bàn bạc riêng
Hơn nữa, vết thương nhỏ này dù có để Chu Kiến Quốc xử lý thì người ta cũng chẳng nói gì
Khi bọn họ vào phòng y tế thì thấy chú Hoàng đang dùng một chiếc khăn tay băng chân, tuy nhiên chiếc khăn tay đã dính đầy máu, nhìn hơi đáng sợ
Bên cạnh là một người phụ nữ đang lo lắng nhìn chú
Đây là vợ chồng chú Hoàng, Chu Tử Văn cũng quen biết
Thấy bọn họ đến, vợ chú Hoàng vội đứng lên, lo lắng nói với Chu Tử Văn:
"Chu Tri Thanh, nhờ cậu giúp chồng tôi xem vết thương ở chân
"Không sao, chỉ là vết thương nhỏ, khâu lại chút là ổn thôi
"Vết thương này, Kiến Quốc ca có thể xử lý được, không cần gọi tôi đến
Chu Tử Văn bình tĩnh nói, giọng điệu điềm nhiên khiến người khác an tâm
"Nhưng mà..
Nghe vậy, sắc mặt vợ chú Hoàng có chút khó xử
Người trong thôn ai cũng hiểu rõ về nhau
Y thuật của Chu Tử Văn và Chu Kiến Quốc, ai giỏi hơn thì cả thôn đã biết
Đi khám bệnh thì chắc chắn ai cũng muốn tìm người giỏi hơn
"Nếu không thì vẫn để Tử Văn khám cho chú Hoàng đi
Không đợi Chu Tử Văn trả lời, Chu Kiến Quốc lại mở lời trước
"Kiến Quốc ca, anh..
Chu Tử Văn ngớ người, rõ ràng vừa nãy đã bàn xong rồi, sao tự nhiên lại lùi bước thế này
"Thì là vết thương của chú Hoàng hơi lớn thật, ta cũng không nắm chắc được, thôi vẫn để anh xử lý cho chú đi
Chu Kiến Quốc lặng lẽ lắc đầu
Thực ra, tâm trạng của hắn không tốt, dù sao làm nhân viên y tế của thôn, mà người ta lại không muốn mình khám, thì đó là sự nghi ngờ y thuật của hắn
Nhưng mà Chu Kiến Quốc lại không có cách nào, y thuật của hắn thật sự không tốt
Nhìn thái độ của vợ chồng chú Hoàng là biết, họ không muốn để hắn xử lý
Tuy cơ hội này khó có được nhưng Chu Kiến Quốc cũng cần giữ thể diện, người ta không muốn thì hắn cũng không ép được
"Thôi được
Nhìn vẻ mặt của hắn, Chu Tử Văn cũng đoán ra được ý định
Về việc này, hắn cũng hết cách
Hắn thấy Chu Kiến Quốc quá thận trọng
Chẳng qua là có hắn ở đây thôi, chứ nếu đổi lại mấy thôn khác, có y tá thôi đã là tốt rồi, còn dám kén chọn nữa
Có nhân viên y tế, mà gặp phải bệnh không chữa được thì vì tình thế bắt buộc, không thể không làm
Nếu không chữa được, cũng không phải do y thuật kém, mà chỉ trách bệnh nhân số nhọ thôi
Có điều, người ở thôn Đại Bá Tử cũng may mắn, vì có Chu Tử Văn ngoài dự tính
Nếu không có Chu Tử Văn thì chắc chắn họ đã không kén chọn như vậy rồi
Khâu vết thương đối với Chu Tử Văn là chuyện nhỏ
Đầu tiên hắn rửa sạch vết thương của chú Hoàng, rồi sát trùng, sau đó bắt đầu khâu
Tay Chu Tử Văn rất vững, động tác cũng nhanh, nhanh chóng khâu xong vết thương
Đường khâu tỉ mỉ khiến Chu Kiến Quốc nhìn không chớp mắt, hận không thể dán mắt vào chân chú Hoàng
"Tử Văn, anh khâu đẹp quá
Chu Kiến Quốc không nhịn được nói
"Ha ha, luyện nhiều là được thôi, nếu bình thường không có việc gì thì anh cũng có thể tự mình thực hành, có thể dùng khoai tây, bí đỏ, cải trắng để luyện tập
Chu Tử Văn nhắc nhở
"Sao ta không nghĩ ra nhỉ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe vậy, Chu Kiến Quốc lập tức mừng rỡ
Thật ra cũng không thể trách hắn được, dù kỹ xảo này đa số bác sĩ đều biết nhưng ai bảo hắn chỉ được huấn luyện ngắn ngày đâu
Chưa qua đào tạo chuyên nghiệp, nên mấy mẹo nhỏ thông thường này cũng không biết
"Ha ha, giờ anh biết rồi còn gì
Chu Tử Văn vừa nói, vừa bôi thuốc mỡ cho chú Hoàng
Loại thuốc mỡ này là do hắn tự chế gần đây, có tác dụng giúp vết thương mau lành, giờ mới có dịp mang ra dùng thử
Thực tế, sở dĩ Chu Tử Văn tốn công sức làm thuốc mỡ, thứ nhất là để thuận tiện cho bệnh nhân, thứ hai cũng là để tích lũy kinh nghiệm
Dù hắn không phải bác sĩ chuyên nghiệp, nhưng hắn vẫn có y đức
Có thể giúp bệnh nhân mau hồi phục cũng là mong muốn của hắn
Hơn nữa, thử hiệu quả thuốc mỡ cũng cần phải dùng trên bệnh nhân
Cơ hội tốt như vậy hắn sẽ không bỏ qua
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không làm việc thất đức
Loại thuốc mỡ này dù không có tác dụng cũng không gây tác dụng phụ nào
Hơn nữa, công thức thuốc đều được bảng hệ thống suy diễn
Về khoản này, mức độ tin tưởng của hắn đối với tấm bảng còn cao hơn cả chính mình
Tấm bảng thần kỳ này đâu phải thứ mà phàm nhân như hắn có thể hiểu được.